Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 249: Chiếu Rọi Mấy Lần, Chân Hoàng Bảo Thuật Tới Tay, Nghịch Thiên Chi Pháp (2)

Nàng ta không ngờ mình đã ngoan ngoãn nghe lời, vẫn khó thoát khỏi cái chết.
Không chỉ bị trong tộc vứt bỏ, hiện tại đến Cố Trường Sinh cũng muốn giết nàng ta luyện máu.
“Khóc cái gì mà khóc? Cũng không phải muốn giết ngươi.”
Cố Trường Sinh nhíu mày, thông qua Đạo Tâm Chủng Ma chi pháp, mơ hồ cảm giác được suy nghĩ của Thiên Hoàng Nữ.
Căn bản không ngờ người lúc trước kiêu ngạo tự phụ như vậy lại biến thành dạng này, không chỉ một lần khóc trước mặt mình.
Thiên Hoàng Nữ mở mắt, không cảm nhận được sát ý, nhưng vẫn cẩn thận nghiêm túc nhìn sắc mặt Trường Sinh.
“Ta không giết ngươi lấy máu, ngươi ngoan ngoãn đứng bất động là được.” Cố Trường Sinh lắc đầu, sau đó mở miệng nói.
“Thật sao?” Thiên Hoàng Nữ ngẩn người, còn không kịp phản ứng, Hỗn Độn Chân Hỏa lập tức chiếu rọi nàng ta, từng tia từng sợi phù văn bao phủ xuống, như từng tấm gương thần dị.
Nàng ta không dám phản kháng, ở giữa mi tâm có một đạo Chân Hoàng cổ lão xuất hiện, sau lưng giương cánh, hỏa diễm và tiên đạo thần huy bao phủ, trong chấn động, giống như đánh nát thiên địa và vũ trụ.
“Chân Hoàng Bảo Thuật.”
Cố Trường Sinh nhẹ giọng tự nói, trong đôi mắt đột nhiên bắn ra hai đạo tiên mang sáng chói, nhìn chằm chằm đạo hư ảnh Chân Hoàng kia.
Mà lúc này.
Hỗn Độn Chân Hỏa một trận chập chờn, giống như lúc này có chút khó khăn khi chiếu rọi Chân Hoàng Bảo Thuật, chỉ chiếu rọi một điểm đã từ trên người Thiên Hoàng Nữ biến mất.
Sau đó một bộ phận tin tức liên quan tới Chân Hoàng Bảo Thuật đã rơi vào thức hải của Cố Trường Sinh, khiến vẻ mặt hắn không khỏi có chút kinh hỉ.
“Một phần mười Chân Hoàng Bảo Thuật.”
“Nói như thế, con đường này quả thật đã có thể đi thông...”
Sau đó, hắn tiếp được Thiên Hoàng Nữ đã hôn mê, cảm nhận được khí tức của nàng ta.
Lực lượng khí huyết đã tiêu hao không ít, khôi phục mấy ngày là được rồi, không có trở ngại gì.
“Chân Hoàng Bảo Thuật, Chân Long Bảo Thuật, đều có thể thông qua phương pháp này đạt được.”
“Trừ cái đó ra, các thần thông công pháp còn lại, cũng là như thế.”
Sau đó, Cố Trường Sinh cũng không cần lo lắng cấm chế trong thức hải của Thiên Hoàng Nữ nữa.
Hỗn Độn Chân Hỏa là thần thông huyền diệu, thật sự bất phàm, còn có thể vòng qua cấm chế mạnh nhất được thiết kế trong đầu truyền nhân của hoàng tộc Thái Cổ.
Loại cấm chế kia, chỉ cần có suy nghĩ truyền ra bảo thuật chi pháp trong tộc, sẽ trực tiếp sụp đổ, hóa thành tro tàn, hình thần câu diệt.
Không có khả năng thứ hai.
Hoàng tộc Thái Cổ sẽ không dễ dàng để bảo thuật chí cường của bọn họ bị Nhân tộc học được.
Về phần trực tiếp sưu hồn dò xét, càng là như vậy.
Trong tộc, tầm quan trọng của bảo thuật còn lớn hơn truyền nhân.
Sau đó một tháng.
Cố Trường Sinh thường xuyên để Thiên Hoàng Nữ đã tu dưỡng tốt đến, dùng Hỗn Độn Chân Hỏa lạc ấn Chân Hoàng Bảo Thuật của nàng ta.
Mặc dù nàng ta nghi hoặc, không biết rõ xảy ra chuyện gì, sau khi bị đạo hỏa diễm thần bí kia bao phủ, ý thức giống như không phải của mình nữa.
Nàng cũng không biết Chân Hoàng Bảo Thuật của mình đã bị Cố Trường Sinh học đi.
“Ta không chỉ có thể học được, thậm chí còn có thể ghi chép xuống, tạo phúc cho đệ tử hậu thể của Cố gia ta.”
“Nếu Vạn Hoàng Sào biết, chắc chắn sẽ tức giận đến giơ chân, nhưng đúng là bảo thuật này cần tạo nghệ rất sâu, không có huyết mạch Chân Hoàng, rất khó tinh tiến.”
Cố Trường Sinh cười khẽ, bắt đầu suy nghĩ đến Chân Hoàng Bảo Thuật, dùng Hỗn Độn Chân Hỏa chiếu rọi mấy lần, đã thu hoạch được Chân Hoàng Bảo Thuật hoàn chỉnh.
Hỗn Độn Chân Hỏa chiếu rọi một vài hình ảnh và cảnh tượng cho hắn xem.
Trong đó, thậm chí có cảm ngộ và chưởng khống của Thiên Hoàng Nữ đối với bảo thuật này.
Cũng có lĩnh ngộ của cường giả Vạn Hoàng Sào đối với Chân Hoàng Bảo Thuật!
Oanh!
Một cỗ khí thế kinh khủng từ trong cung điện dâng lên tận trời, thiên địa đột nhiên vang lên một tiếng kêu thanh thúy, phi cầm thụy chim đến mãi không hết, thời khắc này đã thần phục, cùng nhau triều bái về một hướng!
Đó là khí tức cổ lão và cao ngạo của một đầu Chân Hoàng, mỗi một phiến linh vũ đều giống như thần nguyệt, chảy xuôi tiên huy và thánh hà, vạn vạn đạo thần quang sáng chói.
Chỉ một luồng hư ảnh, đã có uy năng băng liệt vạn dặm trời cao!
Chân Hoàng Bảo Thuật!
Không ít lão giả của Cố gia bị chấn động, sau đó nhìn lên, ha ha cười nói, “Không hổ là Thần Tử, vậy mà lại lấy được môn bảo thuật này từ trên người Thiên Hoàng Nữ của Vạn Hoàng Sào!”
“Thủ đoạn này quả thật nghịch thiên, thật sự không thể tưởng tượng được.”
“Nhưng vẫn phải cẩn thận, để phòng bị kẻ xấu ám toán.”
Bọn họ vui vẻ thay cho Cố Trường Sinh từ tận đáy lòng.
Nhưng Chân Hoàng Bảo Thuật chính là thần thông trấn tộc của Vạn Hoàng Sào, một khi bị ngoại nhân biết, tất sẽ dẫn tới Vạn Hoàng Sào tức giận, thậm chí dốc toàn bộ lực lượng.
Cho nên loại chuyện này, vẫn phải giữ bí mật mới được.
Không ít lão nhân liếc mắt nhìn nhau, che đậy dị tượng ở nơi này, phòng ngừa bị ngoại nhân nhìn thấy.
Cũng không phải e ngại Vạn Hoàng Sào, Cố gia bọn họ cũng không để ý Vạn Hoàng Sào.
Chẳng qua là cảm thấy thủ đoạn này của Cố Trường Sinh rất thần bí, không thể để ngoại nhân biết được, nếu không sẽ dẫn đến Tiên Vực đại loạn.
Dù sao bọn họ cũng không thể nói bọn họ bỗng nhiên đạt được Chân Hoàng Bảo Thuật từ chỗ Thiên Hoàng Nữ được, loại cấm chế kia cũng không phải người bình thường có thể chạm vào được.
Cho dù là Cố gia, cũng rất khó trấn trụ tứ phương.
Thấy cảnh này, Thiên Hoàng Nữ cũng ngây ra, không thể tin được Cố Trường Sinh đã học được Chân Hoàng Bảo Thuật của Vạn Hoàng Sào, hơn nữa còn lĩnh ngộ rất sâu.
“Chẳng lẽ đây là lý do ta bị gọi đến mấy ngày nay sao..” Nàng ta lẩm bẩm nói.
Trong cung điện, Cố Trường Sinh thu liễm tất cả khí tức, sau lưng triển khai hai đạo Chân Hoàng Dực, cũng dần dần tiêu tán.
Khuôn mặt vô cùng tuấn tú trở nên yên tĩnh, lập tức từng tia từng sợi tiên ý và hỗn độn khí từ bốn phía lượn lờ mà lên, bao phủ hắn.
Đó cũng không phải là hắn cố tình làm, mà là trong lúc giơ tay nhấc chân thân thể dẫn động thiên địa đại thế, tiến hành che chở hắn, trời sinh chính là như thế.
Hỗn Độn Chân Hỏa nhảy lên đầu vai hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận