Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 158: Tu Luyện Đạo Tâm Chủng Ma Thần Thông, Tà Công, Hữu Thương Thiên Hợp

“Cho nên sau đó sư phụ của Tiểu Uyển đánh lên sơn môn đòi một lời giải thích, kết quả lại bị một vị lão tổ vỗ ra một chưởng trấn áp trước sơn môn... Cũng là vì chuyện này, cuối cùng khiến đạo tâm của sư phụ Tiểu Uyển bất ổn, con đường phía trước sụp đổ, trở về không mấy năm liền buồn bực sầu não mà chết.”
“Haiz...”
Cố Vân Thánh thở dài, trên mặt rất bất đắc dĩ, đồng thời cũng áy náy.
Cố mẫu và Cố phụ cũng rất bất đắc dĩ.
Bởi vì chuyện này mà nãi nãi và gia gia của Cố Trường Sinh sinh ra khúc mắc, dẫn đến một loạt chuyện sau này.
Phải biết năm đó bà ấy dưỡng thai tại Cố gia, trên dưới Cố gia đều rất cao hứng, mỗi ngày đều đưa các loại thần vật tiên tài đến cho bà ấy tẩm bổ thân thể, nghĩ không thể bạc đãi người ta.
Kết quả sau khi sư phụ bà ấy biết được sự thật, nổi giận đùng đùng đánh lên sơn môn, chưa hỏi cái gì đã nói muốn hủy sơn môn Cố gia.
Đương nhiên.
Vị Phù Đồ Chi Chủ kia cũng là một nhân vật cực kì khủng bố, từ kỷ nguyên trước tu đạo đến nay chưa từng thất bại, thực lực ngập trời, cũng vô dùng tự tin.
Đáng tiếc...
Cố Vân Thánh thở dài, lại giải thích với Cố Trường Sinh, “Không khéo, lúc ấy sư phụ Tiểu Uyển lại gặp một vị lão tổ vừa leo ra quan tài, chuẩn bị hít thở không khí.”
“Đương nhiên ông ấy cũng không biết rõ chuyện xảy ra, nhìn thấy có một con ruồi không biết sống chết dám xông vào sơn môn nhà mình, không nói hai lời, một bàn tay vỗ tới, trấn áp sư phụ bà ấy ngay trước sơn môn.”
“Một bàn tay trấn áp ngay trước sơn môn? Xem ra lúc đó thật sự có chút bi thảm.”
Nghe được những lời này, vẻ mặt Cố Trường Sinh cổ quái, sau đó cũng không nhịn được im lặng, trong đầu thậm chí có thể tự động hiển hiện hình ảnh lúc đó.
Phù Đồ Chi Chủ tự tin ngập trời, đang chuẩn bị đánh lên sơn môn, kết quả còn chưa động thủ, một vị lão tổ vừa leo từ trong quan tài ra, một bàn tay vỗ qua, trong miệng nói thầm, “Con ruồi ở đâu ra vậy...”
Đạo tâm không sụp đổ, mới có vấn đề.
Cố Vân Thánh cũng rất bất đắc dĩ với chuyện này nói, “Chuyện này, ta đã giải thích với Tiểu Uyển rất nhiều lần rồi, đó hoàn toàn là ngoài ý muốn... Cũng không phải do sư phụ bà ấy không mạnh, chỉ là vận khí của sư phụ bà ấy không tốt, vừa tới sơn môn đã gặp phải một vị lão tổ rồi.”
“Dù sao vị lão tổ kia cũng rất nổi danh trong gia tộc, sư phụ bà ấy bị trấn áp cũng rất bình thường, lúc ấy không bị chụp chết, đã là nghịch thiên rồi...”
“Gia gia, đây là nguyên văn lời ngươi giải thích cho nãi nãi sao?” Cố Trường Sinh nhìn về phía Cố Vân Thánh, có chút bất đắc dĩ mở miệng ngắt lời.
Cố Vân Thánh gật đầu nói, “Đúng vậy, hơn nữa ta còn giải thích rất nhiều lần.”
Nghe vậy, khóe miệng Cố Trường Sinh giật một cái, lắc đầu, trong lòng bất đắc dĩ.
Giải thích như vậy, nãi nãi không đoạn tuyệt với ngươi mới là có vấn đề.
Tại sao lúc trước hắn lại không phát hiện, thì ra Cố Vân Thánh lại ngay thẳng như vậy chứ?
Cố Vân Thánh toàn cơ bắp, Cố Thiên Lâm và Cố mẫu cũng hiểu, nhưng cho dù hai người bọn họ khuyên như thế nào, cũng không thể thuyết phục ông ấy.
Hai người bọn họ cũng rất bất đắc dĩ.
Nói như vậy là giải thích sao?
Rõ ràng chính là chọc người tức giận.
Lúc này, Cố Trường Sinh đã hiểu rõ tiền căn hậu quả, đành mở miệng bày mưu tính kế cho Cố Vân Thánh, cả đời không qua lại với nhau, đương nhiên là không thể nào.
Hắn cũng không hi vọng người thân của hắn như vậy.
Hơn nữa... Loại chuyện này, Cố Vân Thánh tuyệt đối là vấn đề rất lớn.
Cố Vân Thánh không nghe lời khuyên của con trai con dâu, nhưng lại nghe vào lời nói của Cố Trường Sinh, lúc này nghe hắn bày mưu tính kế, trong mắt bắt đầu hiển hiện ánh sáng.
“Thì ra phải làm như vậy sao?” Ông ấy hiếm khi kích động như vậy, cảm thấy có thể thực hiện.
Cố Trường Sinh lạnh nhạt cười, “Gia gia ngươi cứ thử đi, không có vấn đề gì, nếu nãi nãi hỏi là ai bày ra, ngươi cứ nói là ta.”
Có hắn ở sau lưng bày mưu tính kế.
Chắc hẳn nãi nãi sẽ nể mặt hắn, không ngột ngạt với Cố Vân Thánh, thậm chí hoà giải cũng chưa biết chừng, bởi vì đây chỉ là khúc mắc của bà ấy mà thôi.
Đã nhiều năm như vậy, đương nhiên đã sớm nghĩ thông suốt, chỉ là Cố Vân Thánh là cái đầu gỗ, không ngừng chọc bà ấy tức giận.
“Tốt, có lời này của Trường Sinh, ta sẽ đi thử một chút, nếu bị bà ấy đánh một trận, cũng nhận...”
Cố Vân Thánh nói xong, vẻ mặt kích động và phấn chấn, nhanh chân một bước, trực tiếp phá vỡ hư không rời đi, đã đợi không kịp.
Nhìn một màn này, Cố mẫu và Cố phụ Cố Thiên Lâm nhìn nhau cười một tiếng, tâm sự cuối cùng đã rơi xuống.
Dù sao cũng là mẹ con ruột thịt, nếu có thể nhìn thấy bà ấy và Cố Vân Thánh hoà giải, đương nhiên vô cùng cao hứng.
“Nghe mưu kế Trường Sinh vừa bày cho gia gia, ta cũng yên lòng, ta chỉ sợ ngươi cũng là tên đầu gỗ thôi... Nhưng cảm giác của con với công chúa Vũ Hóa tiên triều Diệp Minh Nguyệt thế nào, nghe nói nàng trời sinh Trọng Đồng, thiên phú không tệ, có tư cách làm thị thiếp cho Trường Sinh.” Cố mẫu thỏa mãn gật đầu, sau đó cười nói, đây là chuyện bà ấy cảm thấy hứng thú nhất.
“Không phải ngươi đã trấn áp truyền nhân của Vạn Hoàng Sào sao, huyết mạch của nha đầu đó cũng không tệ, có can đảm giống gia gia ngươi, giữ nàng lại Cố gia dưỡng thai, về sau đó sinh mấy tiểu Phượng Hoàng rồi quay lại Vạn Hoàng Sào chiếm không...”
“Khụ khụ khụ...”
Nghe nói như thế, Cố Thiên Lâm đang đoan chính bưng chén trà lên uống một ngụm, suýt chút nữa đã phun nước trà ra ngoài, cảm giác lời này không giống như thê tử mình có thể nói ra.
“Ban đầu là ai nói nam nhân phải một lòng, không thể thay đổi thất thường, lời này của ngươi...”
Ông ấy vừa định phản bác, đã thấy Cố mẫu trừng mắt nói, “Đây là yêu cầu đối với ngươi, nhi tử ngươi có thể như vậy sao? Ta còn định để hắn cưới thêm mấy người, tốt nhất có thể thu nhập tất cả Thần Nữ Tiên Nữ của thế gian vào Cố gia!”
Khóe miệng Cố Trường Sinh giật một cái, như lão tăng nhập định, không chen vào nói.
Hai người lại bắt đầu cãi nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận