Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 263: Hoàng Lạc Không Cam Lòng, Trong Tính Toán, Nhục Thân Chi Lực Điên Cuồng Tăng Lên (2)

“Trận văn này không đơn giản, đoán chừng Chuẩn Chí Tôn cũng rất khó bài trừ, nhưng may mắn ta mang theo Chân Hoàng mạ vàng.” Vẻ mặt đạm mạc của Hoàng Lạc hơi đổi, cũng cảm nhận được trận pháp này khó chơi.
Hắn ta tiếp tục xuất thủ, thôi động Chân Hoàng mạ vàng, từng sợi Chân Hoàng chân hỏa kinh khủng chảy xuống, xùy một tiếng khiến hư không phát ra âm thanh thiêu đốt, khiến người ta hãi nhiên.
Sau một khắc!
Trận văn thất thải và Chân Hoàng mạ vàng bát đầu va chạm, từng gợn sóng ba động khuếch tán!
“Ta không tin hôm nay không phá nổi nơi đây...”
Vẻ mặt Hoàng Lạc lần nữa khẽ biến, không nghĩ tới chuyện lại nằm ngoài dự liệu của hắn ta.
Nhưng rất nhanh, hắn ta lại thi triển một thủ đoạn khác, muốn phá đạo trận văn cấm chế này.
Cứ như vậy, sau khi đánh mấy chục lần, vẻ mặt Hoàng Lạc đã trở nên buồn bực, dù sao mỗi lần hắn ta đều dùng toàn lực, hao tổn không nhỏ.
Nếu là một vị Đại Thánh, sớm đã bị đánh thành cặn bã, không dư thừa chút nào rồi..
Răng rắc!
Một vết rách hiện trên đạo cấm chế kia, cuối cùng nó đã bị phá!
Lúc này, trên mặt Hoàng Lạc cũng không nhịn được lộ ra kích động.
“Dùng trận văn thất thải phong ấn, bên trong tuyệt đối không phải phàm phẩm, dù sao ta cũng đã lãng phí nhiều thời gian và tinh lực như vậy rồi.....”
Nói xong, bàn tay lớn của hắn ta duỗi ra tìm kiếm, như Chân Hoàng trảo, phóng đại trong hư không, xen lẫn khí tức đáng sợ, một tiếng ầm vang xé mở trận văn!
Lập tức!
Một vòng quang mang tràn ngập ra ngoài.
Sau khi nhìn rõ một màn này, trên mặt Hoàng Lạc không nhịn được hiển hiện vẻ kích động, thất thanh nói, “Lại là tiên linh chi quang!”
Còn là tiên linh chi quang nồng đậm đến cực điểm, mang theo tiên linh chi khí nồng đậm đến mức sắp hóa lỏng.
Từ trong khe nứt trên trận văn tràn ngập ra, suýt chút nữa dìm ngập Hoàng Lạc.
Có thể thấy được mức độ đậm đặc của nó!
Một luồng tiên linh chi khí, có thể khiến nhân thể đến gần tiên thể!
Mà bây giờ trước mắt hắn ta, lại là tiên linh chi khí nồng nặc đến mức sắp hóa lỏng, khiến hắn ta khó có thể tin, không nhịn được kích động.
“Có thể sinh ra tiên linh chi khí, chẳng lẽ là tiên linh quả, chính là trái cây tạo ra trích tiên trong truyền thuyết... nhưng phụ hoàng nói, tiên linh quả chỉ là truyền thuyết, đến ông ấy cũng chưa thấy qua...”
Hoàng Lạc khó có thể duy trì tâm cảnh bình thường, trong lòng kích động thầm nghĩ, cảm thấy mình là người có đại khí vận, quả nhiên tại kỷ nguyên này xuất thế là chính xác nhất.
Cho dù không phải tiên linh quả, nhưng vật bên trong tuyệt đối sẽ không đơn giản.
Lúc này, Hoàng Lạc đang muốn đi vào, chợt cảm nhận được tại một phương hướng khác có ba động kinh khủng đánh tới, khiến sắc mặt hắn ta thay đổi.
“Xem ra vẫn có vật thủ hộ, sẽ không dễ dàng đạt được.” Hoàng Lạc cũng không suy nghĩ đến phương diện khác, nhìn sinh vật màu vàng đang đánh về phía mình, không hề nghĩ ngợi, một đạo Chân Hoàng Bảo Thuật đánh ra!
Sinh vật màu vàng này chính là đầu Kì Lân hoàng kim kia, nó còn đang nghi hoặc vì sao khí tức của Nhân tộc kia lại biến mất.
Trước mắt một đạo thần thông đáng sợ đập tới, mang theo quy tắc chi lực vô cùng nóng rực, khiến đầu nó ong một cái, có chút choáng váng.
Sau đó phản ứng lại, đây là có người đánh lén nó!
Kì Lân hoàng kim lập tức giận dữ, đằng đằng sát khí, nhìn Hoàng Lạc vừa xuất thủ.
“Tiên kim biến thành sinh linh?”
Lúc này Hoàng Lạc mới chú ý tới thân phận của Kì Lân hoàng kim, sắc mặt lần nữa khẽ biến, sau đó không nhịn được dâng lên một cỗ tham lam.
“Tiên vật như thế, chính là của ta.”
“Vừa vặn gần đây thiếu một kiện luyện khí chi vật...”
“Phốc!”
Nhưng mà!
Hoàng Lạc còn chưa nói hết câu, đột nhiên phun ra một ngụm tiên huyết, không kịp chuẩn bị, nửa người nổ tung, dáng vẻ vô cùng thê thảm.
Kì Lân hoàng kim bị Cố Trường Sinh trêu đùa nhiều lần, đã có kinh nghiệm, biết tốc độ của mình không chiếm ưu thế, cho nên lựa chọn trực tiếp động thủ, không cho Hoàng Lạc cơ hội phản ứng.
Nhưng nó lần nữa ngoài ý muốn chính là, va chạm lần này, cũng không đụng người này thành thịt nát.
Nó giận dữ, có chút cuồng bạo, hôm nay nhiều lần gặp khó, không có thần uy kinh khủng như trước.
“Ta không phải đối thủ của vật này...” Sắc mặt Hoàng Lạc tái nhợt, nửa người nổ tung lần nữa khôi phục, bên trong huyết mạch có thần quang lấp lóe, không ngừng tụ hợp, thần hi xen lẫn, liên tiếp đến một chỗ.
Hắn ta căn bản không nghĩ tới Kì Lân hoàng kim lại đột nhiên động thủ, bề ngoài quá kinh khủng, không thể phá vỡ, nhục thân của hắn ta vừa chạm vào liền nát, căn bản không chống đỡ được.
Thời khắc mấu chốt, vẫn là bảo giáp phòng ngự có tác dụng.
“Đáng chết, có tên gia hỏa này, căn bản không vào được.” Mắt thấy Kì Lân hoàng kim lại muốn tiến công, Hoàng Lạc không cam tâm, nhưng lại không muốn dây dưa.
Sau đó nhìn thứ trong trận văn một cái thật sâu, thân ảnh hóa thành một đạo Thần Hoàng, lấy tốc độ cực nhanh đi ra ngoài mỏ, chuẩn bị nghĩ biện pháp giải quyết xong lại đến.
Kì Lân hoàng kim do dự một chút, cũng không đuổi theo ra ngoài, sau đó phóng khí tức ra, cảm giác hư không xung quanh.
Nó muốn tìm ra tên Nhân tộc kia, không giết chết, khó giải lửa giận trong lòng.
Một bên khác.
Bên trên khoáng mạch Hỗn Nguyên Thạch, hỗn độn khí tràn ngập, bao phủ tứ phương, giống như sương mù, như đi vào khai thiên.
Rất chỗ sâu.
Một thân ảnh áo trắng khuôn mặt mơ ngồi xếp bằng.
Từng sợi hỗn độn khí nhập thể, dung hợp tiến vào tế bào và nhục thân, rèn đúc bất hủ chi ý.
Lập tức!
Nhục thân của Cố Trường Sinh sáng lên, phát ra âm thanh cuồn cuộn như kinh lôi, nhưng lại bị hắn dùng lực lượng phong tỏa của Thiên Thư phong tỏa xung quanh, không truyền ra ngoài.
Bây giờ, lực lượng nhục thân của hắn ta đang tăng lên với tốc độ vô cùng kinh khủng.
Trước đó là một nghìn năm trăm sợi hỗn độn khí nhập thể.
Hiện nay đã có hai nghìn sợi hỗn độn khí nhập thể.
Mà tốc độ này, còn không ngừng tăng lên!
Số lượng Hỗn Nguyên Thạch trong khoáng mạch cũng không ít đi bao nhiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận