Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 537 - Phát sau mà đến trước, trấn sát yêu tăng Đế cảnh, nhanh đến phản ứng không kịp

Bọn họ cũng rất kiêng kỵ Tán Hồn Liên, không dám nhìn lâu.
Lúc này, Cố Trường Sinh đã đi tới bên cạnh suối máu, trong đó có ánh sáng chín sắc mông lung tỏa sáng, vô cùng yêu diễm, đôi mắt của hắn bị hấp dẫn, như rơi vào cơn mê, không nhúc nhích.
"Ra chuyện lớn... " Đội trưởng của Đệ Ngũ tiểu đội ngây ngẩn, không ngờ Cố Trường Sinh sẽ lọt bẫy Tán Hồn Liên.
Lúc này cũng chỉ có thể cầu nguyện Cố Trường Sinh mang theo vật hộ thân.
Những người khác ánh mắt cảnh giác, pháp lực dâng lên, lấy ra pháp khí, chuẩn bị ứng đối sinh linh Dị Vực bên kia sông máu.
Tô Nghê Thường thầm thở dài, cảm thấy Cố Trường Sinh không giống loại người sơ ý như vậy, nhưng nàng cũng cảnh giác với đối diện.
Đám sinh linh Dị Vực này xuất hiện rất kỳ lạ, như thể cố ý chờ bọn họ
“Thì ra đây là Tán Hồn Liên? Không ngờ có hiệu quả luyện hồn.” Cố Trường Sinh vẫn đứng yên bỗng nhiên lắc đầu nói, vươn tay hái hoa, Hỗn Độn Khí trong bàn tay hùng dũng, khiến suối máu sôi trào lên.
Trong nguyên thần, người tí hon lưu ly chín màu thổi ra luồng tinh khí, hóa thành thần kiếm huy hoàng chém vào hoa.
“A!”
Trong hoa phát ra tiếng kêu thảm thiết!
Giống như có sinh linh nào đó bị chặt đầu.
Phập!
Tán Hồn Liên chín màu nở rộ bị kiếm nhỏ màu vàng chặt đứt, sau đó Cố Trường Sinh vươn tay ngắt lấy đóa hoa tỏa ánh sáng chói mắt.
Cảnh này khiến mọi người đều hơi ngây dại ra, Tán Hồn Liên thế nhưng mất đi hiệu lực?
Mọi người giật mình trợn to mắt, khó tin nhìn cảnh này.
Suối máu tuôn huyết khí ra ngoài, vô cùng tà dị.
Quầng sáng chín sắc tràn ngập, hiện ra một đóa hoa sen chín màu ánh sáng rực rỡ, yêu diễm mà trí mạng, có loại hơi thở khiến người tim đập nhanh.
Nhưng Cố Trường Sinh không sợ chút nào, trong tay bùng nổ Hỗn Độn Khí dâng trào mãnh liệt, thò tay vào hái đóa hoa sen này.
Tán Hồn Liên thế nhưng mất đi hiệu lực, không có tác dụng với Cố Trường Sinh?
Thành viên Đệ Ngũ tiểu đội, bao gồm Chung Tằng đều xoe tròn mắt, tuy rằng không hiểu được nguyên nhân, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao thân phận của Cố Trường Sinh bày ra đó.
Có lẽ hắn có bí bảo cường đại gì có thể ngăn chặn sự kỳ dị của Tán Hồn Liên.
“Không sao thì tốt rồi, Cố Trường Sinh không phải loại người sơ ý.”
Tô Nghê Thường thở ra, yên lòng, chuyên tâm cảnh giác sinh linh Dị Vực bên kia suối máu.
Cố Trường Sinh không quan tâm Tán Hồn Liên, ánh mắt nhìn về hướng bên kia, hơi cau mày.
“Xem ra đến có chuẩn bị? Chờ sẵn chúng ta tại đây?”
Không phải Tán Hồn Liên không ảnh hưởng đến Cố Trường Sinh, mà là nguyên thần của hắn khác hẳn với tu sĩ khác, cắn nuốt quá nhiều lôi kiếp chi ý.
Thậm chí đã từng ăn chí cường lôi kiếp Thiên Trì Dịch để rèn luyện.
Đó là lôi đình chí cương chí dương, có hơi thở hủy diệt.
Trong Tán Hồn Liên tích lũy vô số oan hồn, đương nhiên không thể nào hoàn toàn vô hiệu với Cố Trường Sinh.
“Trên người tên này có kỳ lạ, hơn nữa tu vi còn chưa đến Đế cảnh.” Sáu sinh linh Dị Vực khiếp sợ, ánh mắt nhìn Cố Trường Sinh tràn ngập không dám tin.
Không ngờ Tán Hồn Liên bị hái xuống.
Chuyện này cực kỳ quái dị.
Dị Vực từ trước đến giờ chưa từng có người làm được, trông thấy Tán Hồn Liên đều chạy mất dép.
Trong nhóm người, kẻ cầm đầu lạnh lùng nói:
"Tên này tuy rằng kỳ lạ, nhưng cũng phải chết!”
Kẻ cầm đầu đầy mình vảy giáp đen, cực kỳ cao lớn, như trâu rừng, ngoài người tràn ngập tiên quang và Hỗn Độn Khí, hơi thở không yếu hơn Chung Tằng, là tu vi Chân Tiên cảnh sơ kỳ.
Năm người khác cũng đều là tu vi Đế cảnh hậu kỳ, cực kỳ khủng bố.
"Những tên kia hẳn là đã sớm chờ chúng ta tại đây, mọi người phải cẩn thận.” Thấy Cố Trường Sinh bình an thì Chung Tằng yên lòng, nói với mọi người, nét mặt rất nghiêm túc, trong lòng hơi trầm xuống.
Vừa rồi hắn đã nghe thấy lời của mấy người kia.
Đã sớm biết đoàn người sẽ từ rìa Vạn Tiên Sâm Lâm đi vào, nên chờ sẵn.
“Hành tung của chúng ta bị lộ.” Cố Trường Sinh gật đầu nói, trong lòng suy tư vấn đề nằm ở đâu.
Dị Vực biết trước hành tung của bọn họ.
Điểm này cực kỳ không có lợi cho bọn họ.
Tô Nghê Thường nhíu mày hỏi:
“Không lẽ Sơn Hải thành có gián điệp?"
"Mặc kệ, trước tiên giải quyết những tên này đã.” Chung Tằng nói.
Vèo một tiếng, Chung Tằng hóa thành luồng sáng lao về phía người cầm đầu bên kia.
Tiên quang tràn ngập, khi Chung Tằng ra tay thì sau lưng mọc đôi cánh thần đỏ thẫm, quy tắc đan vào, pháp tắc sôi trào, cắt đứt trường không, tia điện bủa giăng.
Đây là thần thông cực mạnh của hắn, có thể dễ dàng đè chết tồn tại Đế cảnh.
"Hừ, thế nhưng dám tấn công ta trước, muốn chết mà.” Người cầm đầu Dị Vực lạnh lùng cười, nâng tay chộp hư không, tiên quang hội tụ, hình thành nghìn vạn tia sáng như ngôi sao, đánh với Chung Tằng.
Hắn lấy binh khí của mình ra, một cây búa to, khi vung thì hư không đều tan vỡ, xuất hiện khe hở khủng bố.
Không cần phải nói nhiều, bất kỳ Đế cảnh nào dựa vào loại lực lượng này, quá khủng bố, bản thể của sinh linh màu đen này tuyệt đối là một loại mãnh thú sức lực cực kỳ lớn.
Vẻ mặt Chung Tằng nghiêm nghị, thi triển thủ đoạn mạnh nhất đấu với đối phương, thân thể như sắp nứt ra.
Thoáng chốc nơi đây sôi trào, giống như các ngôi sao va chạm, mảng lớn núi non trập trùng và khe núi bị phá hủy.
Những người khác trong Đệ Ngũ tiểu đội cũng ra tay, điên cuồng tiến công, phù văn lấp lóe, các loại thần thông bày ra, khủng bố ngập trời, nếu như phát sinh ở ngoài vực chắc chắn sẽ phá hủy vô số ngôi sao có sinh mệnh.
Bốn người khác bên Dị Vực nét mặt rất ác nghiệt, cũng kinh nghiệm đầy mình, dám chặn đường tại đây thì tự nhiên có nắm chắc, thực lực rất khủng bố.
"Tìm cái chết!" Tô Nghê Thường hừ lạnh một tiếng, trong tay cầm thanh tiên kiếm lấp lóe ánh sáng bạc, mũi nhọn kinh người, tràn ngập Hỗn Độn Khí, khi xuất hiện thì cắt cả hư không.
Tô Nghê Thường đấu với một tu sĩ nữ giới của Dị Vực, thực lực của đối phương rất khủng bố, thành danh nhiều kỷ nguyên trong Đại Đế cảnh, con ngươi màu xanh mang theo sức sống bàng bạc vô tận.
Nàng có thực lực Chuẩn Đế cảnh đỉnh, nhưng có thể đấu vượt cấp, chẳng qua đến cảnh giới giai đoạn sau thì chênh lệch rất lớn, không thể thoải mái vượt nhiều cấp như giai đoạn trước.
Cho nên nàng cũng cảm thụ được áp lực.
Đối phương tuyệt đối là đại cao thủ trải qua mài giũa, chém giết sống chết vô số lần.
“A!”
Đột nhiên có một yêu tăng trên đầu có sẹo giới đỏ thẫm, thực lực Đại Đế cảnh hậu kỳ hét to tấn công Cố Trường Sinh.
Đây là đạo âm truyền thừa từ mạch yêu tăng Dị Vực, như tiếng thiên lôi diệt thế.
Bùm!
Hư không chỗ Cố Trường Sinh bị nổ nát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận