Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 226: Lai Lịch Của Hỗn Độn Chân Hỏa, Càn Huyền Kinh, Nội Thế Giới Biến Hóa

“Ngươi có muốn đi theo ta, rời khỏi nơi này không?” Phát giác sợi hỏa diễm thần bí này không có ác ý, đôi mắt Cố Trường Sinh sáng lên, nói ra ý tứ của mình.
Thời điểm này, nếu cưỡng ép thu lấy, tám chín phần mười sẽ thất bại.
Hơn nữa, dựa vào uy lực kinh khủng của sợi hỏa diễm thần bí này, hắn cũng không hoàn toàn chắc chắn, trừ phi Hồng Mông Ấn khôi phục, tiến hành trấn áp.
Nhưng trước khi đến Chí Tôn cảnh, hắn rất khó thôi động Hồng Mông Ấn, trừ phi giống lần trước, bị vũ khí nào đó khiêu khích.
Dường như hỏa diễm hiểu ý Cố Trường Sinh, giống như lâm vào suy nghĩ.
Cố Trường Sinh cũng không nóng nảy, lẳng lặng chờ nó.
Thời gian dần trôi qua.
Ở một phương hướng khác, loại khí tức âm hàn đến cực điểm kia lần nữa đánh tới, hỏa diễm màu lam, từng sợi chiếu rọi mà đến, giống như có thể thiêu đốt thần hồn người ta thành tro tàn.
Giang Sơ Nguyệt và đạo Thái âm Chân Hỏa kia lâm vào trong giằng co, không thể bắt được.
Cố Trường Sinh nhìn thoáng qua phương hướng kia, cảm thấy nếu mình thu phục được sợi hỏa diễm thần bí này, chưa biết chừng còn thời gian đi tìm một đạo Thái âm Chân Hỏa khác.
“Ngươi đợi ở chỗ này không biết bao nhiêu năm rồi, nếu hôm nay ta không đến, ngươi sẽ phải tiếp tục chờ đợi, không biết bao lâu nữa.”
“Ngươi cũng không nguyện ý đi theo những người khác, đúng không?” Sau đó, Cố Trường Sinh nhẹ giọng nói, truyền lại thiện ý của mình.
Sau một khắc, soạt một tiếng!
Hỏa diễm thần bí rung động một cái, giống như hỗn độn thủy triều mãnh liệt lao tới.
Vạn vật trong thiên địa đều có linh tính, đừng nói đến loại vật thần bí này, giống như tất cả đều do phù văn tạo thành, ẩn chứa thần uy đáng sợ.
Thần uy này khẽ động một cái, giống như sẽ có một bầu trời giáng xuống, kinh khủng như tỷ vạn quân!
Thấy thế, Cố Trường Sinh cảm thấy có hi vọng, tiếp tục mở miệng, nghĩ biện pháp “Mê hoặc” nó.
Xoạt!
Hỏa diễm thần bí không ngừng cảm nhận được thiện ý của Cố Trường Sinh, lẳng lặng chập chờn.
Bên ngoài có từng tầng ba động truyền đến, giống như ẩn chứa đại đạo quy tắc, vô cùng kỳ dị.
“Hẳn là có khả năng.” Nhìn thấy một màn này, trong lòng Cố Trường Sinh có chút chờ mong.
Suy đoán hỏa diễm thần bí này nghe hiểu ý tứ trong lời hắn.
Tình huống cũng không kéo dài bao lâu.
Ong!
Cố Trường Sinh cảm nhận được một cỗ khí tức ấm áp, vô số phù văn tạo thành hỏa diễm thần bí chậm rãi đến gần hắn.
Giống như đang từ từ thăm dò phản ứng của hắn... Cẩn thận nghiêm túc.
Chính xác mà nói là đang đến đến gần đầu vai hắn.
“Xem ra ngươi đã đáp ứng?” Vẻ mặt Cố Trường Sinh không thay đổi, giọng nói nhẹ nhàng, mở miệng nói.
Không phát giác bất kỳ khí tức khó chịu nào, cũng không bị tổn thương chút nào, hỏa diễm thần bí giống như có nguồn gốc với hắn, cực kì hòa hợp.
Giống như gật đầu, hỏa diễm thần bí nhảy lên đầu vai hắn.
Nó không cảm nhận được nguy hiểm từ trên người Cố Trường Sinh, cũng không có bất kỳ ác ý gì, ngược lại rất dễ chịu.
“Ta nghĩ, nơi này càng thích hợp để ngươi nghỉ lại hơn.” Cố Trường Sinh cười nói, phóng ra dị tượng, trong nháy mắt hỗn độn linh hải trải ra.
Cảm nhận được cỗ khí tức thân thiết này, hỏa diễm thần bí chập chờn càng vui vẻ hơn, sau đó lập tức chui vào trong hỗn độn linh hải, nghỉ lại dưới gốc Thanh Liên chống trời kia.
Khí tức hỗn độn vô cùng vô tận từ trên trời đổ xuống, xoay tròn không ngớt, như biển mây.
Một cỗ vui sướng, mừng rỡ truyền ra.
Soạt một tiếng!
Theo hỏa diễm thần bí dừng lại, mảnh linh hải lần nữa phát sinh biến hóa.
Trong hỗn độn khí, có từng sợi khí tức càng thêm nặng nề và huyền ảo sinh ra.
Mỗi một sợi giống như dùng ngàn vạn sợi hỗn độn khí tinh luyện mà thành, nặng nề như ngàn vạn quân, có thể tùy tiện áp sập một tòa thần sơn.
“Đây coi như là... Hỗn độn mẫu khí sao?” Cố Trường Sinh có chút kinh ngạc, không khỏi lộ ra mấy phần mừng rỡ.
Ngay lúc đó, bên trong Thiên Môn, khi sợi hỏa diễm thần bí này rơi vào trong đó, khí tức lượn lờ mà lên, chiếu rọi tất cả.
Thế giới hạt giống lúc trước biến thành tiểu thế giới bắt đầu biến hóa!
Đầu tiên, phạm vi cực tốc mở rộng!
Vạn dặm!
Mười dặm!
Trăm vạn dặm!
...
Bắt đầu đi về phía mênh mông bát ngát!
Sau đó núi non sông ngòi, nhật nguyệt tinh thần bắt đầu diễn biến xuất hiện, thời gian giống như đảo đã trôi qua ngàn vạn năm.
Thanh khí nổi lên, khí bẩn chìm xuống, phân chia âm dương.
Mỗi một hạt cát viên sỏi, một giọt mưa đều bắt đầu diễn hóa, thành sông núi, thành hải dương!
Tâm niệm Cố Trường Sinh vừa động, sau đó xuất hiện hô phong hoán vũ, điện thiểm lôi minh.
Giữa bầu trời u ám!
Nhật nguyệt đi lên, sao trời lưu chuyển!
...
Cố Trường Sinh yên lặng trải nghiệm biến hóa trong đó, thời khắc này, thế giới tạo hóa chi đạo đã tăng lên mạnh mẽ trước nay chưa từng có.
Đồng thời, trong ngọn lửa thần bí kia, một tin tức truyền thừa rơi vào trong đầu Cố Trường Sinh, khiến hắn sửng sốt, sau đó trầm mặc.
“Thì ra nơi đây bị hủy diệt có liên quan đến thiên tai, hỏa chủng thần bí này chính là Hỗn Độn Chân Hỏa được thôi động trong điển tịch, nhưng cũng không thành thục, chỉ tồn tại ở trạng thái mầm non mà thôi...”
Cố Trường Sinh thở phào một hơi, vẻ mặt mang theo mấy phần phức tạp.
“Tộc Thiên Xà, một vô thượng đại thần truyền thừa từ thời kì cổ xưa nhất.”
“Đầu người thân rắn, tự mang tạo hóa chi đạo.”
“Thiên Xà chi chủ đã từng dùng Thái âm Chân Hỏa và Thái Dương Chân Hỏa, muốn dung hợp thành Hỗn Độn Chân Hỏa, nhờ vào đó phóng ra một bước cuối cùng...”
“Bên trên chín trụ thanh đồng kia, đóng đinh những kẻ phản nghịch của tộc Thiên Xà, cũng chính là các tộc nhân ngăn cản chuyện này.”
“Đáng tiếc tại cửa ải cuối cùng, lúc dung hợp sắp thành công, lại gặp thiên biến, tất cả hóa thành bụi bặm.”
“Sợi Hỗn Độn Chân Hỏa này chỉ có thể coi là sản phẩm dung hợp của một tia Thái Dương chi ý và Thái âm chi ý.”
“Cán Huyền Kinh.”
“Đây là Cán Huyền tạo hóa chi đạo, tạo hóa vạn vật, tu luyện tới tình trạng sâu nhất có thể tay nắm bùn đất tạo ra con người...”
“Tương tự như Nữ Oa nương nương trong thần thoại.”
Cố Trường Sinh lẩm bẩm, trong óc hiển hiện truyền thừa chí cao của tộc Thiên Xà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận