Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 231: Người Của Ta, Ngươi Cũng Dám Động, Hiện Thân Giết Chóc

(2)
Bên trong thành.
Tại Thác Thiên gia, trên mặt Thác Thiên Ngọc Linh và Thác Thiên Hạo Miểu tràn đầy thận trọng, nhưng bọn họ lại không dám làm gì, tộc nhân phía sau bọn họ cũng là như thế.
“Công tử cường đại như thế, nếu trở về, nhất định có thể giải quyết cục diện hôm nay!”
Một vị lão nhân nói, trong ánh mắt đều là kiên định và lòng tin.
Mặc dù Long Đằng ở bên ngoài khiến tim bọn họ đập nhanh, sinh ra sợ hãi.
Nhưng nghĩ đến Cố Trường Sinh luôn tự nhiên không màng danh lợi, vẻ mặt lạnh nhạt như nắm tất cả trong tay, bọn họ lại cực kỳ trấn định, không hoảng loạn.
Đám người Cổ Thần Mục, Liên Tinh, Doanh Nhiếp cũng ở chỗ này, đã từ ngoài thành trở về.
Theo mệnh lệnh của Long Đằng, tất cả hung thú cũng đình chỉ tiến công, bao quát đám tồn tại cấm khu kia cũng thế, đang đợi thời cơ, hủy diệt tất cả mọi người.
Lúc này, bên ngoài truyền đến âm thanh!
“Cố Trường Sinh, chờ ngươi nửa ngày, nếu không hiện thân, hôm nay, ta sẽ đồ thành!”
“Nếu ngươi gan nhỏ sợ chiến.”
“Tiếp theo, ta cũng chém ngươi!”
Long Đằng mở miệng.
Giọng nói vô cùng lạnh lùng và bá đạo, cuồn cuộn như kinh lôi vang lên trong thiên địa.
Không sử dụng bất kì thần thông gì, lại khiến vô số tu sĩ cảm thấy đau tai, dường như muốn nổ tung!
Vô số người hãi nhiên, trừng to mắt.
“Đây cũng quá mạnh rồi? Khí huyết của Thánh Nhân cảnh cũng không thể đạt tới trình độ này.”
“Rốt cuộc hắn ta tu luyện thế nào vậy? Đơn giản không thể tin được.”
“Tên của công tử, ngươi có thể gọi sao? Công tử, cũng không phải người ngươi có thể nhục nhã!”
Nhưng Cổ Thần Mục lại bất mãn, giọng nói khàn khàn truyền ra, đồng thời sải bước đi về phía tường thành, sắc mặt lạnh lẽo.
Vẻ mặt của Liên Tinh cũng rất băng lãnh, không cho phép người khác khinh thị Cố Trường Sinh, rất nhanh đã biến mất không thấy gì nữa, lần nữa xuất hiện đã ở bên ngoài.
Một thân váy trắng vô cùng thanh khiết, dung nhan tựa như ảo mộng, khiến không ít nam tử say mê.
Mặc dù Cố Khuynh Nhi phẫn nộ, nhưng không xúc động như hai người họ, cũng biết thực lực của mình đi lên cũng không đủ.
“Tốt, tùy tùng của Cố Trường Sinh sao? Một tên Thần Vương Cảnh, một tên Bán Thánh cảnh, ra tay với các ngươi trước, khiến hắn hối hận vì không hiện thân sớm.”
Ánh mắt của Long Đằng rất đạm mạc, cũng không vì thực lực của hai người mà để ý.
“Nếu công tử hiện thân, sẽ tuỳ tiện chém ngươi!” Liên Tinh băng lãnh nói, thi triển sát phạt đại thuật, bầu trời bỗng nhiên hóa thành một mảnh đen như mực, sát ý vô tận xuất hiện, như hắc ám chi hoa!
“Thì ra là truyền nhân của tổ chức sát thủ, đáng tiếc chiêu này của ngươi còn không phá được phòng ngự của ta.” Ánh mắt Long Đằng khẽ nhúc nhích, không trốn không né, vô cùng bình tĩnh nói.
Ong!
Bên ngoài thân một hắn ta, tầng long lân hiển hiện thanh quang, hóa thành phù văn cổ lão, sau đó diễn hóa thành từng vòng xoáy nhỏ, giống như có thể thông hướng đến thế giới khác!
Vụt!
Liên Tinh biến sắc, hắc ám chi hoa nở rộ, vô cùng tuyệt mỹ, lại tạch tạch đứt gãy, khó mà công phá tầng thanh quang này!
Oanh!
Long Đằng nhanh chóng xuất thủ, sương mù bao phủ, lúc này chính là chấn động, bộc phát ánh sáng hừng hực.
Long trảo nhô ra, giống như có thể nổ tung thiên địa!
Sắc mặt Liên Tinh tái nhợt, nhanh chóng rút lui, nửa bên cánh tay bị quẹt vào, lập tức máu me đầm đìa.
“Phản ứng thật mau.” Long Đằng gật đầu, biểu thị tán thưởng.
Toàn thân Cổ Thần Mục có kim quang chảy xuôi, vô cùng sáng chói, thần thánh mà kinh khủng, có ẩn chứa cự lực khai thiên trong đó, “Nhận của ta một quyền!”
“Không hổ là Hoàng Kim Cổ Thần, nhưng khí lực vẫn quá yếu.”
Long Đằng lạnh lùng nói, một cánh tay đưa ra phía sau, trực tiếp đón đỡ một quyền này của Cổ Thần Mục, rất nhẹ nhàng, giống như không dùng lực.
Hai thân hình chênh lệch quá lớn, nhưng một quyền lại bộc phát vô tận thần uy, hư không nổ vang, giống như từng khỏa sao trời nổ tung.
Lỗ tai của vô số tu sĩ run lên, khó mà chịu đựng, vẻ mặt kinh hãi.
Răng rắc!
Hoàng Kim Cổ Thần bị đánh bay, trên cánh tay hiển hiện vết rạn, suýt chút nữa vỡ ra, từng giọt huyết dịch màu vàng nhỏ xuống, vô cùng doạ người.
Tứ phương hoàn toàn tĩnh mịch, vô số người trừng lớn mắt, hít một hơi lạnh.
Chỉ hai chiêu, hai người này liền bại?
Trước đó bọn họ cường đại rõ như ban ngày, chiến đấu với đông đảo hung thú Thánh Nhân cảnh cũng không rơi vào thế hạ phong.
Chuyện này chỉ có thể chứng minh Long Đằng thật sự quá mạnh.
Rất nhiều tồn tại cấm khu ở Đông Hoang không khỏi cười to nói, “Đại nhân vô địch, thế hệ trẻ tuổi, ai có thể đánh một trận?”
“Long Đằng không hổ là tồn tại có Chân Long chi tư, thật sự quá mạnh!”
“Nói không chừng thật có thể đánh vỡ truyền thuyết không thể địch của Hỗn Độn Thể.”
Đám người rung động, sau đó nghị luận, nơi đây sôi trào.
Liên Tinh và Cổ Thần Mục cũng kinh hãi không thôi.
Long Đằng tuyệt đối là người nổi trội nhất trong thế hệ trẻ tuổi, cỗ nhục thân kia không giống như hắn ta nên có, cảnh giới của hai người họ cũng cao hơn hắn ta, nhưng vẫn không địch lại.
“Người này rất cổ quái, hơn nữa ta cảm giác hắn không thể phát huy toàn bộ lực lượng của nhục thân...”
Liên Tinh nhẹ giọng nói, cảm thấy nhục thân bây giờ của Long Đằng vốn không thuộc về hắn.
“Hiện tại, đến lượt ta động thủ!”
Long Đằng lạnh lùng nói, nhìn chằm chằm con mồi, thân thể lập tức biến mất.
Phía sau hắn ta hiển hiện hai cái cánh Chu Tước màu lửa đỏ, lúc chấn động, hư không run rẩy mơ hồ, chính là cực tốc!
Một màn này, khiến đám người chấn kinh, hãi nhiên không thôi.
“Chu Tước bảo thuật, Long Đằng có tạo hóa thật lớn, lại có được bảo thuật chí cường khác!”
Chu Tước bảo thuật, không chỉ có thể khống chế hỏa, uy năng cũng không yếu, còn lại bảo thuật của Thiên giai hung thú!
Quan trọng nhất chính là, thuật này có thể thi triển cực tốc!
Liên Tinh tránh né, nhưng vẫn chậm nửa bước, bị quẹt vào, máu me khắp người, rớt xuống đất.
Long Đằng tiếp tục cất bước, hắn ta trực tiếp vỗ tới một chưởng, đại thủ hoành không, một tiếng ầm vang.
Cổ Thần Mục chỉ có thể ngạnh kháng, hai tay bộc phát một đoàn huyết vụ và tiếng tạch tạch, sau đó oanh một tiếng nhập vào lòng đất!
“Không tệ, Bán Thánh bình thường đã sớm hình thần câu diệt, chết đến không thể chết thêm.” Long Đằng cao cao tại thượng, gật đầu nói, sau đó trong mắt lộ sát cơ, chuẩn bị giải quyết hai người.
Đông!
Đúng lúc này, tất cả mọi người nghe được âm thanh rất đáng sợ, giống như giao kích trên thần thiết.
Sau đó tất cả mọi người nhìn thấy con ngươi của Long Đằng bỗng nhiên co rụt lại, biến sắc, đôi cánh Chu Tước màu lửa đỏ đứt gãy.
Hư không trước mặt hắn ta một trận vặn vẹo mơ hồ, một thân ảnh áo trắng bình tĩnh đi ra, một quyền rơi xuống, hỗn độn khí lượn lờ, Long Đằng không kịp phản ứng, tiếng ầm vang truyền đến, bị đánh xuống lòng đất!
“Người của ta, ngươi cũng dám động!”
Giọng nói bình tĩnh, lại ẩn chứa sát khí băng lãnh đến cực điểm.
Cố Trường Sinh xuất hiện.
Cùng lúc đó, hắn phất tay, các loại phù văn rơi xuống, lít nha lít nhít như mưa rơi.
Đồng thời rất loá mắt, phù văn đáng sợ giống như thần thánh chú ngữ hiển hóa trong hư không, bộc phát vô tận uy năng.
Phù văn như biển, hoàn toàn mờ mịt, ở trong có tinh thần rơi xuống, cũng có mặt trời đỏ rơi xuống, cảnh tượng không thể tưởng tượng được, lại vô cùng kinh khủng.
“Không được!”
“Thần Tử Cố gia hiện thân! Mau trốn!”
Vô số tu sĩ xung quanh thành Thanh Phong hãi nhiên kinh sợ, lân giáp cường đại cũng nát, không có hiệu quả gì.
Tất cả hung thú phóng ra tứ phương, nhanh chóng đào thoát, phù văn rơi xuống đất, một tiếng ầm vang, giống như từng dải ngân hà nện xuống.
Phù văn bảo thuật đều không che chở được, rất nhiều hung thú trực tiếp bị giết chết, còn không kịp phát ra tiếng kêu thảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận