Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 392: Đánh Đến Không Phục Cũng Không Được, Cây Cổ Trà Luân Hồi, Trà Yến Bắt Đầu (2)

Chiến tích như thế, một người quét ngang đám thiên kiêu vô địch cùng thế hệ tại Cửu U táng thổ, chấn động cổ kim!
Việc này, sẽ dẫn phát gợn sóng đáng sợ.
Trên ngọn núi, có kỳ thạch, thần kiếm cắm trên mặt đất, cũng có cổ thụ, cành cây che trời, vô cùng cổ lão.
Vẻ mặt Cố Trường Sinh tự nhiên, tùy tiện tìm một vương tọa ngồi lên, cảm nhận được khí tức kì dị như hắc ngọc thạch ôn hòa.
Rất hiển nhiên, những cái vương tọa này rất bất phàm, lúc chế tạo, in dấu xuống đường vân thần dị, trợ giúp luyện, là bảo vật hiếm có.
Mặc dù tổng cộng có mười cái vương tọa, nhưng lúc này cũng không ai dám ngồi xuống bên cạnh Cố Trường Sinh, cho dù là Đồ Tiên, cũng chỉ như thị vệ cầm chiến kích trong tay đứng phía sau hắn.
Về phần Liệt Thiên cổ thú, Xích Liêu và đám thiên kiêu vô địch khác, càng thêm đắng chát bất đắc dĩ, đành phải ngồi trên một trăm cái thánh ghế.
Ong!
Đột nhiên, có khí tức nhu hòa vẩy xuống, như táng văn, đến từ một gốc trà đen như mực, giống như cây Ngộ Đạo Trà mà Cố Trường Sinh từng lấy được ở Không Thiền Giới.
Dường như bản nguyên của hai loại cây này có chút đồng nguyên.
Nhưng rõ ràng, khí tức tuế nguyệt của gốc trà này lâu đời cổ lão hơn, đến từ thời kì rất cổ lão, thậm chí đã sống qua mấy thế.
Cố Trường Sinh đếm qua, tổng cộng có mười lá trà.
Mỗi lá trà đều không giống nhau, thần vận phi phàm, tỏa ra ánh sáng lung linh, hiện lên hình kiếm, hình chuông, đỉnh hình, chập chờn lay động, quang hoa vạn vạn, cũng tràn ngập tử khí.
Nhưng đồng thời cũng có quy tắc luân hồi lưu chuyển, khí tức đen trắng, đạo vận kéo dài, xen lẫn dâng lên.
“Đây là cây cổ trà luân hồi mà chư vương dùng vô thượng thủ đoạn cấy ghép từ đất luân hồi mà ra, nhiễm khí tức luân hồi, ẩn chứa áo nghĩa luân hồi, trăm triệu năm mới có thể kết ra một lá trà, mỗi lần chỉ có mười chén nước trà.”
“Phục dụng trà này, có thể khiến sinh linh lĩnh ngộ luân hồi, từ đó thu hoạch được tạo hóa vô thượng, chính là tiên duyên hiếm có.” Đồ Tiên thấy dáng vẻ Cố Trường Sinh có chút hứng thú, liền nói.
“Luân hồi yến, còn phải đợi người nào sao?” Cố Trường Sinh hỏi.
Nếu mười cái ghế, ngoại trừ thiên kiêu vô địch trẻ tuổi của tám châu, chắc hẳn còn hai người nữa, là ai?
Đồ Tiên cũng không mở miệng, trong hư không, một trận gợn sóng truyền đến, mấy vị sinh linh cổ lão phụ trách chủ trì luân hồi yến lần này hiện thân, vẻ mặt mang theo vài phần mất tự nhiên nói, “Vốn dự định đợi thêm mấy tên thiên kiêu nữa, nhưng hiện tại xem ra, đã không cần.”
Bọn họ cũng rất bất đắc dĩ.
Vốn là thế hệ trẻ tuổi của tám châu tranh phong, kết quả lại xuất hiện một tên quái vật như Cố Trường Sinh, thực lực cường đại đến không thể tưởng tượng nổi.
Cho dù có mấy tên thiên kiêu đến nữa, chỉ sợ cũng chỉ là kết quả như vậy, sẽ không có gì thay đổi.
Không ai là đối thủ của hắn hắn.
Xung quanh ngọn núi, vô số sinh linh nhìn chằm chằm nơi này, mang theo khao khát và sốt ruột.
Mặc dù không uống được trà luân hồi, nhưng hương trà tiêu tán ra cũng ẩn chứa vô thượng ảo diệu.
“Trà yến, bắt đầu!” Sau đó, một lão giả mọc ra râu dê mở miệng nói.
Hư không ong một cái, bắt đầu có sinh linh cổ lão hiện thân, chính là đại sư trà đạo, nghiên cứu đạo này ngàn vạn năm, dùng công cụ đặc thù, bắt đầu ngắt hai lá cổ trà luân hồi.
Cây cổ trà luân hồi sừng sững trên đỉnh núi Thánh Sơn, dùng trồng bùn đất luân hồi đến từ chỗ sâu trong táng mà trồng, mỗi khối đều nhiễm lấy khí thế kinh khủng, rất phức tạp, có sương mù hỗn độn và tử khí khuếch tán.
Không thể nghi ngờ, đừng nói là Đại Đế, cho dù là Chân Tiên cũng không dám tuỳ tiện tới gần, sẽ bị loại khí thế bộc lộ ra kia khiến cho nổ tung.
Cho nên không có bất kì sinh linh nào dám đánh chủ ý lên gốc cổ trà luân hồi này.
Cho dù là đại sư trà đạo vừa hiện thân kia cũng phải mặc nhuyễn giáp được chế tạo bằng chất liệu đặc biệt, trật tự quy tắc xen lẫn, lít nha lít nhít, điêu khắc đường vân phức tạp.
Đồng thời nhiễm khí tức chư vương của Cửu U táng thổ, mới có thể chống cự khí thế đó, nếu không sẽ không dám hái.
Nhưng cho dù như thế, động tác của hắn ta vẫn rất cẩn thận, trong tay cầm dụng cụ hái, đều là dùng mã não chục tỷ năm cực kì hiếm thấy luyện chế mà thành.
Bởi vì một khi lá cổ trà luân hồi nhiễm phải khí tức không thuần túy, liền trốn vào hư vô, chính là vật cực kì có linh khí.
Đại Đế xuất thủ, cũng chưa chắc có thể vây khốn nó.
Ong!
Mỗi lá trà đều giống như dùng kim loại rèn đúc đúc thành, xán lạn mà óng ánh, lúc lay động phát ra âm thanh thanh thúy, đồng thời có gợn sóng khuếch tán ra, lan tràn trong hư không.
Nước pha trà cũng có lai lịch rất lớn, cũng là dòng nước tinh thuần nhất chảy trong đất luân hồi.
Một giọt cũng là trên đời khó cầu, đừng nói đến một bình.
Cũng chỉ có chư vương mới có thủ bút như vậy.
Nhưng chính vì vậy, mỗi lần tân vương hội, mới có thể khiến tất cả sinh linh trong tám châu nhìn chăm chú để ý, kích động phấn chấn không thôi.
“Trà này thật thơm, cũng ẩn chứa luân hồi chi khí cực kì tinh diệu, giống như có thể khiến người ta lâm vào luân hồi.” Cố Trường Sinh không khỏi tán thưởng, nhìn chăm chú nước trà đang bốc hơi nóng nói.
Trong tay đại sư trà đạo hiển hiện vạn vạn đạo xích hà, một mảng lớn quang huy xuất hiện, giống như đã trở thành từng sợi tinh khí thiên địa đang nghịch nước.
Tại Tiên Vực căn bản không gặp được cổ trà luân hồi cổ, chính là thần vật trong truyền thuyết.
Cố Trường Sinh may mắn nên mới gặp được bên trong Cửu U táng thổ.
Đương nhiên, nếu không có bản lĩnh nhất định, thì muốn ngửi một luồng hương trà cũng không được, một bộ phận sinh linh đứng gần xung quanh đỉnh núi này đều có lai lịch và thực lực lớn.
“Dựa theo truyền thống tân vương hội lúc trước, mười chén luân hồi cổ trà, chia cho mười người cường đại nhất cùng thế hệ.”
“Sau đó mới có thể tranh đấu vị trí thứ nhất, tranh đoạt Luân Hồi Quả thần dị hơn.”
“Nhưng hôm nay, yến trà này sẽ không dễ làm.” Đồ Tiên đứng bên cạnh Cố Trường Sinh mở miệng nói.
Nàng cũng nhìn ra nan đề hôm nay.
Bởi vì bảy người còn lại có liên thủ cũng thua Cố Trường Sinh.
Giờ phút này bọn họ đều không có mặt mũi ngẩng đầu, đều cúi đầu, đừng nói đến uống trà, dù sao đây cũng là việc quan hệ đến tôn nghiêm và mặt mũi.
Cũng đại biểu cho mặt mũi của thế lực phía sau bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận