Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 356: Hiển Lộ Nội Tình, Độ Kiếp Như Thế, Chúng Tân Rung Động (2)

Tộc nhân Cố gia phụ trách dẫn đường cho tất cả tân khách rất bình thản, vẻ ngạo nghễ trời sinh không biểu lộ ra.
Giờ phút này, bọn họ ôn hòa cười, đi phía trước dẫn đường cho chúng tân khách.
Bên trong đám tân khách, tu vi không giống nhau, có Đại Thiên Tôn, có Vô Thượng Thiên Tôn, cũng có Chuẩn Đế.
Ngoài ra, thậm chí có thể nhìn thấy thân ảnh mấy vị Đại Đế, tự mình dẫn theo tộc nhân đến bái phỏng, vô cùng chân thành.
Không thể bước vào khu vực còn lại.
Tự gánh lấy hậu quả.
Nghe vậy, đám tân khác không khỏi giật mình, rất hiển nhiên, đây là cảnh cáo.
Nhưng bọn họ cũng không dám tùy tiện đi loạn đến các nơi khác của Cố gia.
Hai bên có từng tòa thần đảo, hà thụy và quang hoa ngút trời, có trận trận tiên âm đạo âm quanh quẩn, vô cùng thần bí, khiến người ta kinh hãi.
Rất nhanh.
Từng thần cầu hiển hiện, hương hoa tỏa ra, cực kì sáng chói, như quang vũ bay lả tả, óng ánh sáng long lanh, trong đó có đạo âm vang lên, cho thấy đạo pháp huyền diệu.
“Mời!”
Tộc nhân Cố gia mỉm cười, đưa tay ra hiệu.
Chúng tân khách đi lên cầu, trực tiếp cất bước, dưới chân sáng chói, giống như vượt qua không gian, đi tới cuối cùng.
Đây là một khu vực yên tĩnh, mây mù phiêu miểu, trên bầu trời, đám người mơ hồ nhìn thấy một tòa cung điện to lớn.
Bạch vân ung dung, tiên vụ mờ mịt, ngăn chặn ánh mắt, không thấy gì cả.
“Lễ trưởng thành của Thần Tử được tổ chức ở đây.” Tộc nhân Cố gia nói, đẩy cửa điện ra cho bọn họ.
Trong đó sớm đã có tu sĩ của các phương đạo thống đã đến trước, người người nhốn nháo.
Từng thiếu nữ dung mạo mỹ lệ từ các nơi bưng yến phẩm nối đuôi nhau đi vào.
Nguyên liệu nấu ăn đều vô cùng trân quý, có thịt yêu thú Chí Tôn cảnh, có thần dược trăm vạn năm, mùi thơm tỏa ra bốn phía.
Dù sao chiêu đãi quý khách, ngoại trừ thế hệ trẻ tuổi, cũng không có người nào yếu.
Tân khách đều là những nhân vật dậm chân một cái, dẫn tới tất cả động đất ở ngoại giới.
Hiện nay, nơi đây đã có ba vị Đại Đế, vẻ mặt rất bình tĩnh, thu liễm Đế uy, đồng thời ngăn cách khí thế kinh khủng của mình, nghiêm phòng làm các tu sĩ khác bị thương.
Nhục thân của Đại Đế cũng không phải tu sĩ bình thường có thể đến gần.
Ba người bọn họ.
Một người tới từ Thái Tuế Sơn, một người tới từ Thiên Yêu Khuyết.
Còn có một người tới từ Đạo Cực thánh viện, ban đầu ở Không Thiền Giới, Đạo Cực Tiểu Thánh Quân bị Cố Trường Sinh gieo xuống ma chủng đang đứng phía sau.
Lúc này, ba vị Đại Đế đang dùng thần niệm giao lưu.
“Cố gia mạnh, không hổ như thế.”
“Một đường nhìn thấy, run như cầy sấy, nhưng không biết hôm nay có thể nhìn thấy thân ảnh Tiên Vương không.”
Sau khi đám tân khách đến nơi này, bắt đầu nghỉ ngơi, chờ yến hội bắt đầu.
Bọn họ vừa mới chính thức bước vào tộc địa của Cố gia, đã cảm nhận được khí tức bất hủ lâu đời và tang thương.
Đây là thời đại chứng kiến, là kết tinh mĩ lệ trong trường hà lịch sử vô tận của Tiên Vực.
“Đúng rồi, hôm nay là lễ trưởng thành của Thần Tử, nhưng vẫn không nhìn thấy hắn đâu.”
Đúng lúc này, một nữ tử tóc tím mỹ mạo động lòng người lên tiếng hỏi, mang theo ý tò mò.
Nàng ta đến từ cấm khu thần sơn, do tổ phụ Chuẩn Đế mang đến.
Đám tân khách khác cũng hiếu kì, rất để ý, trong đó phần lớn chỉ nghe nói đến sự tích của Cố Trường Sinh, còn chưa gặp qua chân dung.
Ầm ầm!
Nữ tử này vừa dứt lời.
Đột nhiên một trận âm thanh ngột ngạt giống như kinh lôi từ chỗ xa truyền đến.
Thanh âm này quá to lớn, giống như đang khai thiên tích địa, trực kích đến chỗ sâu trong linh hồn.
Lập tức khiến các tân khách ở nơi này biến sắc, có chút kinh hãi, ánh mắt nhìn ra ngoài cung điện.
“Cỗ thanh thế này hắn là Thần Tử Cố gia sắp đột phá cảnh giới, tốc độ này quả thực quá kinh người.”
“Đây chính là động tĩnh khi Hỗn Độn Thể tu luyện sao?”
“Tê!”
“Khí tức này... Hơn nữa còn có thiên kiếp hạ xuống sao? Ta cảm giác chỉ là uy áp của thiên kiếp cũng có thể áp sập Chí Tôn.”
Bọn họ rất rung động, da đầu run lên.
Chưa từng gặp động tĩnh đột phá như thế.
Hơn nữa, từ xưa tới nay, chưa có ai nhìn thấy dị tượng Hỗn Độn Thể tu luyện, càng không biết sẽ có thanh thế to lớn như thế.
Giờ phút này, bọn họ cũng muốn dòm ngó dị tượng.
“Sau khi Thần Tử xuất quan, tự nhiên sẽ đến nơi đây.”
“Chư vị khách quý, không cần đợi lâu.”
Nhưng tộc nhân Cố gia sớm đã không cảm thấy kinh ngạc, cười một cái nói.
Giờ phút này, đám tân khách đã ngừng động tác trong tay, ánh mắt mang theo rung động và kinh hãi.
Nhất là thế hệ trẻ tuổi, xuyên thấu qua cung điện, nhìn về phía khu vực truyền đến thanh thế kia.
Bây giờ, trong cung điện của Cố Trường Sinh đã bị quang huy mờ mịt bao phủ, hỗn độn khí phun trào, bốc lên.
Xung quanh tràn ngập sương mù hỗn độn, khí tức quy tắc xen lẫn, như đi đến thời kì Thái Cổ, khí tức đáng sợ lưu chuyển trong đó.
Bốn phương tám hướng rung động.
Từng sợi khí tức nặng nề như có thể áp sập chư thiên bộc phát, trực tiếp khiến bầu trời lung lay sắp đổ.
Hắn ngồi xếp bằng, âm Dương Đạo Kiếm Đồ chém xuống, ma diệt nguyên thần lưu li cửu thải và một tia Thánh Nhân cảnh.
Tu vi ầm vang xông mở, bước vào Chí Thánh cảnh.
Mà giờ phút này, trên bầu trời cũng như trước đó, có thiên kiếp kinh khủng giáng lâm, mây đen bao phủ, vô cùng nặng nề.
Nhưng Cố Trường Sinh cũng không thèm để ý.
“Tán!” Hắn quát một tiếng, dung hợp kiếp diệt chi ý và kiếp lôi chi ý, thi triển một thức, khí tức kinh khủng tán đi, chấn nát nghìn vạn đạo lôi đình đang rơi xuống.
Thiên kiếp trình độ này đã khó rèn đúc được nhục thân và Nguyên Thần của hắn.
Đồng thời, người tý hon nguyên thần của Cố Trường Sinh mở miệng khẽ hút, hấp lực kinh khủng truyền đến, năng lượng tinh thuần của thiên kiếp đã hoàn toàn bị nuốt vào.
Lôi kiếp lớn lao bao phủ chân trời, như một mảnh lôi hải, không bao lâu đã tiêu tán, trời quang mây tắn.
Tình cảnh như vậy khiến một đám tân khách ngồi trong điện trợn mắt há hốc mồm, nửa ngày, trong miệng mới khó khăn bật ra hai chữ: “Quái vật.” _
Bạn cần đăng nhập để bình luận