Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 143: Tám Vị Tồn Tại Kinh Khủng Tự Bạo, Tương Lai Thần Tử Tất Có Thể Bình Định Vạn Tộc Thái Cổ

Lão bà của Vạn Hoàng Sào chết!
Dưới một kiếm trảm tiên này, đến thi cốt, thần hồn cũng không còn, hóa thành tro tàn!
Trong tinh không, thậm chí còn lưu lại một đạo dư ba tiên ý sáng chói, từng sinh mệnh cổ tinh run rẩy, giống như muốn vỡ vụn!
Vô số tu sĩ nghẹn ngào hãi nhiên, thời điểm này, đã không biết nên nói cái gì.
Đám tu sĩ Bán Thánh cảnh, Thánh Nhân cảnh cũng vô cùng sợ hãi, vừa rồi suýt chút nữa bọn họ đã quỳ xuống trước dư ba kinh khủng kia, thần hồn muốn nổ tung!
Thiên uy cũng là như thế!
Cũng may sợi tiên quang kia không nhằm vào bọn họ.
Nhưng thân thể bọn họ cũng suýt chút nữa nổ tung!
Những tinh vực bị tiên ý kinh thiên bao phủ, lúc này cũng rung chuyển bất an.
Rất nhiều tồn tại cổ lão ngủ say bị kinh động, mặt lộ hãi nhiên bay lên không trung, nhìn về phía bên ngoài vạn vạn dặm.
“Khí tức vừa rồi... Giống như là có Tiên vẫn lạc.....”
“Người có tu vi cường đại, sẽ có cảm giác rõ ràng hơn... Rốt cuộc là vị nào đang giao thủ trong tinh không vậy...”
“Bây giờ tất cả tồn tại chí cường đều đang ngủ đông, chờ tiên hoa nở rộ, Tiên Lộ mở lại...”
“Hôm nay khí tức này, là tiên thuật đi... Sợ là sẽ dọa tỉnh những tồn tại này.”
Khí tức của bọn họ rất cổ lão, cũng không thuộc về thời đại này, bây giờ đang thì thầm nói, vẻ mặt vô cùng kiêng kị và ngưng trọng.
Đạo kiếm quang vừa rồi, cách bọn họ xa xôi vô tận, nhưng lại khiến tim bọn họ đập nhanh.
Cũng không phải do uy năng ẩn chứa trong đó... Mà là cấp độ đạo kiếm quang kia đại biểu!
Chí Thánh cảnh vẫn lạc, thậm chí đến binh khí Đại Thánh cũng bị đánh nát.
Nhìn thân ảnh mặc áo trắng được vô tận hỗn độn khí lượn lờ bao phủ, giờ khắc này trong lòng tất cả mọi người đều rất kính sợ và sùng bái!
Một quyền đánh nát Thánh binh, một kiếm giết chết Chí Thánh!
Thế hệ trẻ tuổi, đoán chừng không ai có chiến tích huy hoàng như thế!
Mặc dù không ít người biết được, đó là kết quả mà Chân Tiên khí hiển uy, nhưng vẫn kinh dị như cũ, khiến người ta kinh hãi.
Đương nhiên, cũng có tu sĩ sống sót, trên mặt tràn đầy kích động, nước mắt chảy ra, “Đa tạ Thần Tử đã báo mối thù bị hủy gia viên cho chúng ta !”
“Đa tạ Thần Tử đã báo mối thù bị hủy gia viên cho chúng ta!”
Lão bà Vạn Hoàng Sào chết!
Đương nhiên bọn họ đã được giải hận, nhưng sinh mệnh cổ tinh mà bọn họ sinh hoạt đã mất, lúc vừa bắt đầu, một luồng hỏa quang của Chân Hoàng Đại Nhật Lô đã có thể thiêu hủy một mảnh cổ tinh.
Thực lực của bọn họ khá mạnh, may mắn chạy thoát!
Nhưng hậu bối dòng dõi tông môn, thì không chạy được.
Nhưng....
Ở thế giới này, chỉ cần chiến lực tối cao vẫn còn, như vậy bất kỳ thế lực nào cũng có cơ hội trùng kiến.
Nghe thấy tiếng khóc lóc kể lể từ bốn phương tám hướng truyền đến, lông mày Cố Trường Sinh hơi nhíu lại, từ hư không rơi xuống.
Cả người nhìn không khác trước đó, áo trắng như tuyết, siêu nhiên thoát tục, không giống như mới đại chiến một trận.
Đồng thời trên người đã không còn uy áp kinh khủng khiến tâm thần người ta muốn nứt ra nữa.
Rất khó để người ta liên hệ hắn với uy áp diệt thế vừa rồi.
Những sinh mệnh cổ tinh này bị hủy.
Thật ra cũng có liên quan đế hắn, cho nên khi Cố Trường Sinh nghe thấy mấy câu này, suy nghĩ một lúc, liền để những tu sĩ này chuyển đến mấy đạo vực do Cố gia cai quản.
Trong những tinh vực hoang vu vắng vẻ, không người cai quản, những tu sĩ Bán Thánh cảnh, Thánh Nhân cảnh có thể làm tổ tiên một tộc, một tông, có thể làm uy làm phúc, có thể xưng là vô địch!
Nhưng đến đạo vực thuộc phạm vi cai quản của Cố gia, nhiều nhất chỉ có thể trấn áp một phương cổ thành mà thôi.
Nghe thấy Cố Trường Sinh nói như vậy, bọn họ lập tức trở nên vô cùng kích động, hưng phấn, cừu hận vừa rồi cũng hòa tan không ít.
“Đa tạ Thần Tử.”
“Có lời này của Thần Tử, chúng ta cũng yên tâm. Vạn Hoàng Sào quá ghê tởm, hoàn toàn đối đãi với các chủng tộc chúng ta như sâu kiến, không đặt sinh mạng của chúng ta vào mắt...”
“Tương lai, Thần Tử tất có thể bình định vạn tộc Thái Cổ!”
Tất cả tu sĩ cùng nhau cảm kích nói.
Đề cập đến hoàng tộc Thái Cổ, trên mặt bọn họ tràn đầy phẫn nộ và hận ý.
Trong phạm vi cai quản của Trường Sinh Cố gia, bị Cố gia ràng buộc, nhưng đồng thời cũng được bảo vệ an toàn tính mạng.
Vừa mới trải qua một trận có thể xưng là kiếp nạn sinh tử khủng khiếp.
Trong quãng đời còn lại, chắc hẳn tất cả bọn họ vẫn còn sợ hãi.
Hoàng tộc Thái Cổ chỉ vận dụng một món binh khí Đại Thánh, suýt chút nữa hủy diệt phương tinh vực này, hoàn toàn xem bọn họ như sâu kiến mà đối đãi.
Sinh tử trong một suy nghĩ.
Nhưng...
Nếu như chuyển đến phạm vi thế lực của Trường Sinh Cố gia, Vạn Hoàng Sào tuyệt đối phải nhận trừng phạt nên có, không dám hành động thiếu suy nghĩ!
So với tự do tự tại, đương nhiên tính mạng vẫn quan trọng hơn.
Trở lại cung điện!
Hai người Liên Tinh và Tô Tiểu Huyên đứng trước mặt Cố Trường Sinh, dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn hắn.
Nhất là Liên Tinh, vừa đến bên cạnh Cố Trường Sinh, trước đó nàng chỉ nghe đồn, nhưng hôm nay đã hiểu được tình huống chân thực.
Thật sự bị chấn kinh không nhẹ.
Đâu chỉ một từ kinh khủng là có thể hình dung về công tử được.....
Bây giờ ánh mắt nàng nhìn về phía Cố Trường Sinh vẫn có chút không thể tin được, cảnh tượng vừa rồi thật sự quá dọa người.....
Tiên Vương chuyển thế?
Tiên Vương, vô số kỷ nguyên qua, tại ba ngàn đạo vực có thể có mấy vị?
Đó là tồn tại chỉ có trong lịch sử, thực lực siêu việt Chân Tiên!
Nếu là người bình thường, bị hai nữ tử nhìn chằm chằm như vậy, đã sớm lâng lâng không biết mùi vị.
Một người có vóc dáng nhỏ nhắn xinh xắn, dáng vẻ hồn nhiên, một người thanh lãnh xuất trần, dung nhan tựa như ảo mộng, cảnh đẹp ý vui.
Nhưng Cố Trường Sinh sớm đã quen, vẻ mặt không có nhiều thay đổi.
“Công tử, vừa rồi ngươi quá lợi hại, ngươi thật sự là một vị Tiên Vương nào đó chuyển thế sao?” Trên mặt Tô Tiểu Huyên tràn đầy sùng bái nói, vội vàng dùng một môn kiếm pháp đắc ý của mình, gọt linh quả cho Cố Trường Sinh.
Sau đó lại nói với Liên Tinh, “Tiểu Liên, nhanh pha ly trà cho công tử, công tử thích uống nhất là dùng nước suối Thụ Tâm pha trà, tốt nhất là nước suối Thụ Tâm vạn năm, lá trà tốt nhất là...”
Liên Tinh nghe vậy, cái đầu nhỏ không ngừng gật gật, nhanh chóng ghi nhớ vào trong đầu.
Ừm.
Công tử thích uống cái gì, ăn cái gì, đều rất quan trọng... Quyết định sau này có được ông tử yêu thích hay không.
Thiên Hoàng Nữ ở một bên ngu ngơ nhìn một màn này, không biết vì sao trong lòng cũng vô thức ghi nhớ những lời Tô Tiểu Huyên nói.
“Làm sao? Còn muốn người của Vạn Hoàng Sào đến cứu ngươi không?” Cố Trường Sinh nhàn nhạt nhìn nàng một cái.
Nghe nói như thế, Thiên Hoàng Nữ còn muốn kiên cường nói vài câu, nhưng miệng vừa há, lại sợ bị Cố Trường Sinh đánh, dấu tay trên mặt còn chưa tiêu tán, đành phải cúi thấp đầu.
Trong lòng vô cùng tuyệt vọng!
Thế hệ trẻ tuổi, tại sao lại có người mạnh như vậy?
Lắc đầu, không quan tâm đến Thiên Hoàng Nữ nữa, Cố Trường Sinh nhìn về chỗ sâu trong tinh không.
Chiến đấu nơi đó, cũng nên kết thúc.
Hôi lão và tám vị có khí tức vô cùng kinh khủng, thậm chí siêu việt Chí Tôn cảnh giao thủ, nhưng vẻ mặt vẫn nhẹ nhõm.
Xung quanh xuất hiện trường hà thời gian và không gian, quy tắc thần liên bùng lên, áp sập tất cả, hóa thành hư vô!
Nhưng ông ấy lại không lo lắng.
Vô số lực lượng quy tắc xen lẫn, khí tức quét sạch chư thiên, kinh động vô số cổ lão ngủ say, ánh mắt nhìn về phía thiên ngoại.
“Làm sao có thể...” Lão giả giao chiến với Hôi lão không ngừng ho ra máu, thân thể muốn vỡ vụn, đột nhiên trừng lớn mắt, sợ hãi nói.
Ông ta cảm giác được cảnh tượng bên phía Cố Trường Sinh, da đầu không nhịn được run lên.
“Vậy mà trong cơ thể có Chân Tiên khí bản mệnh, thảo nào ngươi lại cam tâm làm người hộ đạo cho hắn!”
Một người khác cũng vô cùng kinh hãi nói.
Bản ý của bọn họ là kìm chân Hôi lão, tranh thủ thời gian cho lão bà của Vạn Hoàng Sào, cứu truyền nhân các tộc ra, nhưng không ngờ chiến đấu nơi đó lại kết thúc nhanh như vậy.
Nhanh đến mức vượt ngoài dự đoán của tất cả mọi người!
Kết quả... Càng khiến người ta kinh hãi không thôi.
“Cho nên... Các ngươi tuyệt vọng sao?” Trên mặt Hôi lão không có dao động, lúc này lại lộ ra nụ cười nhàn nhạt nói.
Tám người khôi phục đỉnh phong trong ngắn ngủi, cũng chỉ có thể vây khốn ông ấy một thời gian.
Nghe vậy, trên mặt tám người kia đều hiện lên vẻ không cam lòng và tuyệt vọng, cùng một tia hoảng sợ.
Cứ theo đà này, truyền nhân Cố gia thật sự có tư thế quét ngang vạn cổ!
Sau một khắc!
Bọn họ không có bất cứ do dự nào, vẻ mặt quyết tuyệt, thân thể bành trướng một vòng!
Vô số thần quang và quy tắc sáng chói đến cực hạn, giống như bị nhóm lửa!
“Vì tộc nhân!”
“Vì tộc nhân!”
...
Oanh!
Oanh!
Oanh!
...
Tám âm thanh kinh thiên động địa liên tiếp vang lên, dư ba đánh nát mấy phương tinh vực.
Biết không có bất kì cơ hội sống và khả năng nào, bọn họ cũng quả quyết, cùng nhau lựa chọn con đường tự bạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận