Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 390: Từ Ngoại Giới Đến Quét Ngang Thời Đại Này, Dị Tượng Hỗn Độn Chủng Thanh Liên Chi Uy

Nghe vậy, đám sinh linh trẻ tuổi trước mặt biến sắc, sau lưng phát lạnh, không nhịn được lui về sau một bước.
Tứ phương, càng thêm tĩnh mịch!
Tên một người, không aidám động!
“Luân hồi yến lần này, xem ra các ngươi không có tư cách rồi.” Sau đó, Cố Trường Sinh cười nói, cất bước đi lên núi, vẻ mặt tùy ý nhẹ nhõm, giống như đi trên địa bàn của mình vậy.
Hắn đã nhìn thấy mười cái vương tọa trên đó, sáng chói óng ánh, đại biểu cho vô thượng vinh quang của thế hệ trẻ tuổi.
Mỗi một vương tọa đều được điêu khắc tại một ngọn núi màu đen, phát ra quang huy huyền diệu mà mông lung, có nồng đậm tử khí, hình thành sương mù.
Ngoài ra, nơi đó còn có một cây trà đen như mực, đón gió phấp phới.
Thân cây màu đen, nhưng lá trà lại hiện lên cửu sắc, tỏa ra ánh sáng lung linh, giết chóc lưu chuyển, có thể trảm diệt tất cả, lá trà hữu hình giống như hình kiếm, đại đỉnh, chuông thần, ung dung đung đưa, đạo vận hiển ra, có khí thế vô thượng xen lẫn tràn ngập.
“Các vị, đừng chần chừ nữa, thời điểm này, còn không nhìn ra tên gia hỏa kia kinh khủng sao?” Bỗng nhiên, một sinh linh tuổi trẻ quát to, như tiên tử, gương mặt như nữ tử Nhân tộc, tiên khí mờ mịt.
Nàng không lựa chọn đón đỡ thủ đoạn của Cố Trường Sinh, ngược lại tại dùng táng thuật du tẩu ở xung quanh, lúc đưa tay đều là quang hoa cường đại.
“Luân hồi yến, không cho phép một tên Nhân tộc ngoại lai xen vào, đó chính là sỉ nhục chúng ta.” Một sinh linh khác lộ ra vẻ khó coi, mở miệng nói, bả vai có hai đầu thần rắn quấn quanh, phun ra nuốt vào hắc vụ đáng sợ, có thể che lấp thiên địa, vô cùng kinh khủng.
Nhưng Cố Trường Sinh vẫn đi lên đỉnh núi, đối mặt với thế công của tất cả mọi người, vẻ mặt hắn ta không hề thay đổi.
“Đến bây giờ, còn không rõ ràng chênh lệch giữa chúng ta sao?” Hắn nói, cũng không cuồng vọng, chỉ đang trần thuật một sự thật mà thôi.
Ánh mắt hắn bình thản, huy quyền đập lên phía trước!
Đông!
Uy lực của một quyền vô cùng kinh thế, giống như một phương thế giới cổ lão đang đổ sụp, bao trùm mà xuống, không người có thể so, băng thiên liệt địa!
Một tiếng ầm vang, bốn phương run rẩy.
Phốc!
Nữ tử váy trắng vừa đánh ra một chưởng lập tức rút lui, trong miệng phun máu, không biết đã vỡ bao nhiêu đoạt xương cốt.
Nếu không phải thời khắc mấu chốt có táng khí cường đại bảo vệ thân thể, phát ra hào quang óng ánh, vừa rồi nàng ta đã trực tiếp sụp đổ thành một đoàn huyết vụ.
“Quá mạnh! Đơn độc tiến lên, không thể địch!”
Một phương hướng khác, một vị thiên kiêu vô địch trẻ tuổi, toàn thân giấu trong hắc bào sinh ra sợ hãi hối hận.
Cố Trường Sinh đưa tay, ngàn vạn đạo thần kiếm màu đen và màu màu vàng xen lẫn hiển hiện, phong mang kinh thiên, chính là Côn Bằng Bảo Thuật diễn hóa, kết hợp với Chỉ Qua Quyết!
Ngàn vạn thần kiếm chém xuống, như sao trời ầm vang rơi đập!
“Sao lại thế...” Tên thiên kiêu vô địch giấu trong áo bào màu đen trừng lớn mắt, liều mạng chống cự, hai đạo táng khí hóa thành một cái đầu quỷ hào hùng, lại lập tức bị trảm diệt.
Sau đó cổ bị một thanh kiếm quang sắc bén rạch ra, tiên huyết bắn lên rất cao, lộ ra khuôn mặt chân thực.
Hắn ta tài hoa xuất chúng, khí khái anh hùng hừng hực, thực lực siêu tuyệt.
Nhưng lúc này đầu lâu rơi xuống, trên mặt hiện lên vẻ thê lương, không cam lòng, hắn ta biết cái mạng của mình đã không còn.
Phù một tiếng!
Mi tâm hắn ta bị một đạo kiếm quang chém ra, một cái chân mệnh mất hiệu lực, sau đó xuất hiện lần nữa ở một bên khác, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ và trắng bệch.
Vô số sinh linh táng thổ tại bốn phương tám hướng nhìn một màn này, cũng bị lây nhiễm, toàn thân phát lạnh.
“Tên Nhân tộc nàylại cường đại đến tình trạng như thế...”
“Thật đáng sợ!” Bọn họ sợ hãi, rất nhiều sinh linh thế hệ trước đắng chát, trước đó dự cảm không tốt, bây giờ đạt được chứng minh.
“Chẳng lẽ tên Nhân tộc này từ ngoại giới đến đây khiêu chiến? Chuẩn bị quét ngang tất cả tồn tại trẻ tuổi trong táng thổ sao?” Giờ phút này, bọn họ không nhịn được bắt đầu suy đoán về phía này.
“Mọi người cùng nhau xuất thủ toàn lực, nếu không sẽ không có bất cứ cơ hội nào!” Lúc này, Liệt Thiên cổ thú bỗng nhiên hô lớn, vẻ mặt lộ ra nồng đậm kinh hãi.
“Không cần do dự, bằng không không có cơ hội!” Xích Liêu cũng hô to, thân thể hoảng sợ mà run rẩy.
Bốn người khác nghe vậy, sắc mặt bỗng nhiên trở nên kiên quyết, hiểu trận chiến này gian khổ.
Cố Trường Sinh tuyệt đối là người cùng thế hệ mạnh nhất mà bọn họ từng gặp.
Cho dù Cổ Vương lúc còn trẻ, cũng không thể khủng bố như vậy!
“Giết!”
“Giết!”
“Liều mạng với hắn!”
Bọn họ gào thét, toàn thân sáng lên, táng khí hiển hiện, vận chuyển tuyệt học.
Phía sau một người xuất hiện nồng đậm hắc vụ, trong đó mơ hồ có âm thanh chư thiên ngâm xướng, Thần Ma chém giết truyền ra.
Một người khác giống như xếp bằng trong hư không, từng đạo thần hoàn sáng lên, giống như từng tiểu thế giới, trong mỗi thế giới đều có một vị thần phật ngồi xếp bằng.
Rầm rầm rầm!
Tất cả mọi người lần nữa vây công, từ bốn phương tám hướng giết tới, xuất thủ tất cả các loại táng thuật, táng pháp cổ lão, diễn hóa từng tiểu thế giới, biểu hiện ra các loại quy tắc!
“Còn không nhận rõ hiện thực sao?” Cố Trường Sinh lắc đầu, vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt bình tĩnh.
Bỗng nhiên, soạt một tiếng.
Giữa thiên địa giống như vang lên âm thanh hỗn độn thủy triều va đập, phô thiên cái địa, sôi trào mãnh liệt, từ trong hư không truyền đến.
“Đó là âm thanh gì...” Vẻ mặt của tất cả sinh linh đại biến, nghe thấy âm thanh như thủy triều cuồn cuộn trên hải dương.
Trong chớp mắt này, bọn họ cũng cảm thấy trái tim đang run rẩy, mạch máu giống như sắp băng liệt, có khí tức kinh khủng dâng lên, sau đó đột nhiên bao phủ bốn phương tám hướng thiên địa.
Cố Trường Sinh cất bước, sau lưng hắn, có vạn vạn quang hoa bộc phát, giống như vạn vạn đạo thần hà, chiếu rọi thiên hạ.
Một mảnh bích hải vô tận bỗng nhiên hiển hiện trên hư không, vô ngần vô biên, tung bay tầng tầng tiên vụ, trong biển xanh, hỗn độn thủy triều, bốc lên đập mạnh, giống như có thể bao phủ vũ trụ.
Một gốc thanh liên chống trời sừng sững trong biển xanh, tiên khí và hỗn độn khí nồng đậm quấn quanh, xa xưa lại tuyên cổ, những hạt tròn nhỏ bé kia, như là tinh thần nhật nguyệt, đang rung động ầm ầm.
Dị tượng, Hỗn Độn Chủng Thanh Liên!
Một màn dị tượng kinh khủng này đủ để chấn thế, khiến tất cả sinh linh dại ra, sau đó toàn thân rung động, bất luận là tu vi này, giờ phút này cũng phải mở to hai mắt nhìn.
Giờ khắc này, tất cả công phạt phóng đến trước mặt Cố Trường Sinh đã tan rã.
Cho dù là những công kích vô cùng quỷ dị đáng sợ không cách nào hoàn toàn hóa đi, đánh lên người hắn, nhưng cũng không bất cứ tác dụng gì, còn không nhấc một góc áo của Cố Trường Sinh lên được.
“Đây là...”
“Vạn Pháp Bất Xâm, vạn thuật không dính, đây chính là chỗ kinh khủng của Hỗn Độn Thể sao?”
Bên trong hư không, mấy vị sinh linh cổ lão của táng thổ sợ hãi, giọng nói phát run, con mắt trừng lớn, da đầu như muốn nổ tung.
Ong!
Lúc này, gốc thanh liên kia đột nhiên run rẩy, quang huy vẩy xuống, có lực lượng quỷ dị truyền đến, giống như định trụ thiên địa!
Sau đó, ngàn tỉ lớp hỗn độn thủy triều bộc phát, phô thiên cái địa, mênh mông bành trướng, bao phủ tất cả.
Ầm vang một tiếng!
Đám thiên kiêu vô địch trẻ tuổi bị định trụ ở bốn phương tám hướng, vẻ mặt hãi nhiên sợ hãi, bị đánh bay ngược ra ngoài, thân thể nổ tung giữa không trung, hóa thành huyết vụ đầy trời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận