Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 152: Trở Về Cố Gia, Lão Tổ Dẫn Mọi Người Đến, Huyết Mạch Thuế Biến

Sau khi Sở Yêu Nguyệt mang theo binh sĩ Cảnh Dương khải hoàn mà về, bình định Xích Ly bạo loạn, cuộc lịch luyện của hoàng triều Cảnh Dương coi như đã kết thúc hoàn mỹ.
Thế hệ trẻ tuổi của Cố gia cơ bản không có tổn thất gì.
Lúc này, Cố Trường Sinh đứng trên chiến thuyền, dự định mang theo bọn họ trở về gia tộc giao nộp.
Trong thời gian tiếp theo, đám tộc nhân tuổi trẻ này cũng nhao nhao nhập thế, giương cao tên Trường Sinh Cố gia ở các nơi.
“Công tử, không phụ kỳ vọng của ngài, Yêu Nguyệt đã bình loạn về rồi.”
Ngay trước mặt tu sĩ toàn thành, Sở Yêu Nguyệt cung kính nói.
Cố Trường Sinh khẽ mỉm cười nói, “Ngươi làm rất tốt, không làm mất mặt danh tiếng của Trường Sinh thế gia.”
Cảnh Dương là thế lực phụ thuộc của Trường Sinh thế gia, lần này Sở Yêu Nguyệt ngự giá thân chinh, giống như đang tuyên bố với tất cả mọi người.
Nàng chỉ nghe lệnh của Trường Sinh thế gia, chỉ nghe lệnh của Cố Trường Sinh.
“Không cần phải ngợi khen ngươi nữa, đây là tín vật của ta, trong các đạo vực mà Trường Sinh Cố gia quản lý, gặp vật này, như gặp ta đích thân tới.” Cố Trường Sinh lập tức cười một tiếng, trong tay bắn ra một món đồ, liền rơi vào trong tay Sở Yêu Nguyệt.
Đó là một tấm lệnh bài bằng bạch ngọc, trên đó có viết hai chữ “Trường Sinh”, có rất nhiều đạo văn thần dị xen lẫn, thậm chí đã dẫn động thiên địa đại thế, in dấu bốn phương tám hướng!
“Đa tạ công tử ban tặng, Yêu Nguyệt nhất định sẽ không bêu xấu uy danh của công tử.”
Bàn tay nhận tấm lệnh bài bạch ngọc run lên nhè nhẹ, giống như nặng ngàn vạn cân.
Thấy đám tộc nhân trẻ tuổi của Cố gia biến sắc, thở hổn hển, Sở Yêu Nguyệt biết rõ tấm lệnh bài bạch ngọc trong tay này quý giá thế nào.
Toàn bộ hoàng triều, giờ phút này cũng lâm vào tĩnh mịch!
Hô hấp của tất cả tu sĩ dồn dập, nhìn chằm chằm tấm lệnh bài kia.
Gặp lệnh bài, như gặp Cố Trường Sinh đích thân tới!
Tại Trường Sinh Cố gia, thân phận của Cố Trường Sinh chính là không người có thể so sánh.
Trong phạm vi đạo vực mà Trường Sinh Cố gia quản lý? Cương vực gần như vô tận, không ai biết rõ nó chiếm bao nhiêu diện tích ở Tiên Vực.
Khủng bố đến mức nào.
Giờ khắc này, trong ba ngàn đạo vực, trừ phi là tu sĩ không muốn mạng, nếu không, ai nhìn thấy tấm lệnh bài này cũng phải biến sắc.
Sau đó!
Trong tiếng động ầm ầm, chiến thuyền phá vỡ hư không, nghiền ép đi qua bầu trời, tất cả mọi người của Cố gia biến mất trong đó!
Sở Yêu Nguyệt nhìn thân ảnh áo trắng dần biến mất kia, sững sờ xuất thần, thật lâu cũng không nhúc nhích.
Mà từ hôm nay trở đi, toàn bộ hoàng triều Cảnh Dương sẽ lưu truyền truyền thuyết về một người.
...
Đạo vực của Cố gia.
Chân trời có một chiếc chiến thuyền phá vỡ hư không mà đến, có đường hầm Tiếp Dẫn riêng biệt trong hư không, lúc này rất nhiều tộc nhân đều đến nghênh tiếp.
“Cung nghênh Thần Tử hồi tộc.”
“Cung nghênh Thần Tử hồi tộc!”
Tại đảo trong đảo ngoài, lúc này trên mặt vô số tộc nhân đều lộ ra vẻ cuồng nhiệt, tôn sùng hô to.
Bên trên rất nhiều thần sơn tiên đảo, cũng có tộc nhân thế hệ trước hiện thân, vừa vuốt râu, vừa cười to, “Thần Tử hồi tộc.”
Bên ngoài truyền ra vô số truyền thuyết về Cố Trường Sinh, đương nhiên tất cả mọi người trong Cố gia đều biết rõ.
Trấn áp cùng thế hệ!
Đánh đâu thắng đó!
Vô thượng cực cảnh!
Tiên Vương chuyển thế!
Phá vỡ ghi chép vạn cổ của Phi Tiên Lâu!
...
Có rất nhiều, căn bản không đếm hết, một người, ép thế hệ trẻ tuổi không thở nổi!
Mà người này!
Chính là truyền nhân của Trường Sinh Cố gia, là người giương cao uy danh của Cố gia!
Thần đảo trung tâm!
Cố Trường Sinh rơi xuống đất.
Thân ảnh Liên Tinh biến mất trong hư không, bây giờ bên cạnh hắn chính là Cổ Thần Mục đã hóa thành hình người.
“Các ngươi có thể tự nhiên hoạt động trên tòa thần đào này, nếu đến các hòn đảo khác, chắc hẳn cũng không ai ngăn cản các ngươi. Nhưng không có chuyện gì thì ở đây tu luyện là được, cần tài nguyên gì, tự sẽ có người đưa tới.” Cố Trường Sinh phân phó hai câu với bọn họ, sau đó liền đi tìm lão tổ Cố gia.
Nhưng mà...
Hắn còn chưa khởi hành, một tiếng cười đã truyền đến, một nam tử mặc áo xám, khuôn mặt phổ thông xuất hiện.
Thiên địa giống như đã trở nên yên tĩnh.
Bên cạnh nam tử áo xám này, còn có không ít lão nhân có khí tức cực kì cổ lão, không thuộc về thời đại này đi theo.
Mỗi người hơi để lộ ra một tia khí tức, giống như có thể tái diễn thiên địa, tạo hóa vạn vật, vô cùng đáng sợ!
Phía sau bọn họ, Cố Trường Sinh nhìn thấy cha mẹ mình, gia chủ Cố gia bây giờ, Cố Thiên Lâm và vị gia gia mặt lạnh lúc nhỏ hắn đã gặp mấy lần, Cố Vân Thánh.
Phía sau bọn họ, còn có rất nhiều tộc nhân, thực lực yếu nhất đều là Chuẩn Chí Tôn cảnh...
Nhiều người như vậy đều đến thần đảo trung tâm gặp mình.
Dù tâm cảnh của Cố Trường Sinh trầm ổn, lúc này cũng không nhịn được có chút cổ quái.
Sắc mặt Liên Tinh trắng nhợt, không giấu mình trong hư không được, bởi vì quy tắc nơi đây thay đổi, nàng lập tức bị gạt ra.
“Công tử...” Nàng lôi kéo ống tay áo Cố Trường Sinh, yếu ớt gọi một câu, tâm thần kinh hãi và sợ sệt.
Toàn thân Cổ Thần Mục chảy mồ hôi lạnh, hai chân như nhũn ra, chưa bao giờ nhìn thấy nhiều nhân vật khủng bố như vậy hội tụ.
Mỗi người trong đó, nếu ở bên ngoài, đoán chừng một luồng khí tức liền có thể hủy diệt một phương tinh vực, căn bản không có khả năng đồng thời xuất hiện.
Thậm chí một chưởng hủy diệt một phương đạo thống cổ lão lâu đời cũng không có vấn đề!
“Lão tổ, Tam tổ gia, Tứ Tổ gia, Lục Tổ gia...”
“Gia gia, phụ thân, mẫu thân...”
Cố Trường Sinh cung kính chào hỏi theo thứ tự, hắn rất quen thuộc với từng người ở đây, khi còn bé, những người này đã dạy bảo chỉ đạo cho hắn.
Hắn đã từng cho rằng sinh mà làm thánh chính là thực lực vô cùng ghê gớm, nhưng sau khi biết rõ về đám lão nhân này, hắn mới hiểu cái gọi là Thánh Nhân, ở trong mắt bọn họ, thật ra cũng không khác sâu kiến là bao.
Lúc ấy không phải bọn họ chấn kinh vì hắn có pháp lực Thánh Nhân, mà chấn kinh vì thể chất và thành tựu tương lai của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận