Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 538 - Phát sau mà đến trước, trấn sát yêu tăng Đế cảnh, nhanh đến phản ứng không kịp

Mơ hồ trông thấy nơi đó xuất hiện yêu tăng cao một trượng sáu, người đỏ máu, là do phù văn ngưng tụ mà thành, trấn áp hết thảy.
“Có chút bản lĩnh.” Mắt Cố Trường Sinh lóe tia sáng.
Có người nói mấy âm tiết kỳ lạ của mạch yêu tăng Dị Vực có thể phát triển thành đạo âm cao nhất vũ trụ, quả nhiên đều có đạo lý của nó.
Nhưng Cố Trường Sinh không sợ chút nào, thân thể không tổn hao gì, dị tượng mở ra, bẩm sinh đứng ở thế bất bại, mặc kệ đối phương là một đại cao thủ Đại Đế cảnh hậu kỳ.
Cố Trường Sinh đứng trong một đoàn thần quang, vạn pháp không xâm!
Cùng lúc đó, hắn triển khai phản kích, dị tượng mở ra, Hỗn Độn Thanh Liên hiện ra, bay ra ức vạn ngôi sao hóa thành một phương vũ trụ.
Sau đó đột nhiên bùng nổ, khuếch tán bốn phương tám hướng.
Bùm!
Đốm sáng như ngân hà nổ tung, bắn về phía yêu tăng.
Thật sự giống như ngân hà đảo ngược.
Vô vàn khí tượng, bàng bạc kinh người, có thể đè chết mọi kẻ địch.
Một kích này nổ tung trong hư không, trở thành dư ba khủng bố, nhưng vô dụng với Cố Trường Sinh, điều này khiến nhiều thành viên Đệ Ngũ tiểu đội âm thầm to lắng có thể thở phào, cũng khiến bên Dị Vực khiếp sợ.
Nam nhân áo trắng chưa đến Đại Đế cảnh này thực lực hơi kỳ dị.
Ngay cả chí cường giả Đại Đế cảnh hậu kỳ cũng khó thể đè chết hắn.
Yêu tăng có thực lực gần hàng đầu trong nhóm bọn họ.
“Um!”
Yêu tăng rống to, tay bấm pháp ấn, thân thể chuyển động theo.
Tựa như một yêu tăng đang thương hại thế gian, sát phạt kinh người, ngồi xếp bằng tại chỗ.
Bùm!
Sóng gợn máu nổ tung, có tia sáng hữu hình như con dao bắn lung tung trong thiên địa, khắp nơi đều là thần quang, rực rỡ mà chói mắt.
Nhưng mà Cố Trường Sinh cấp tốc ra tay, trong mắt nổi lên hứng thú, lần đầu tiên chân chính trực diện cường giả khủng bố như vậy.
Hỗn Độn Khí cuồn cuộn trong bàn tay hắn, mỗi một tế bào đều điên cuồng dâng lên hà thụy, dường như từng phương vũ trụ đè xuống.
Hư không trước mắt nổ tung, tất cả công phạt đều thành một mảnh tan hoang.
"Làm sao có thể...” Yêu tăng khiếp sợ, không dám tin, chính mình dốc hết sức ra tay mà không thể làm gì được một tu sĩ nho nhỏ chưa đến Đế cảnh?
“Đây tuyệt đối là nhân vật thiên tư ngút trời của Tiên Vực!” Hắn phản ứng lại, hét lớn với những người khác.
Nhưng mà giây sau, Cố Trường Sinh với tốc độ cực nhanh tới gần, sắc mặt lạnh lùng, bên cạnh có tiên khí hiện ra.
Lực lượng Phi Tiên thêm vào cú đấm, huyết khí khủng bố dâng trào mãnh liệt hình thành Hỗn Độn Khí nghi ngút, ánh sáng vàng chói mắt bao phủ phía trước.
“Không! !!” Hơi thở tử vong vô cùng tận bao phủ, kim thân màu máu của yêu tăng bỗng nhiên vỡ toang, trong mắt lộ kinh khủng và không dám tin tưởng, định chạy trốn.
Nhưng giữa hai chân mày Cố Trường Sinh bắn ra ánh sáng vàng, Huy Hoàng Chi Kiếm chém tới, tốc độ nhanh đến nỗi vượt qua trói buộc của không gian và thời gian.
Chỉ Qua Quyết tới sau mà lên trước, chuyên diệt nguyên thần!
Phập!
Nguyên thần của yêu tăng bị một kiếm chém đầu.
Trong phút chốc, quyền quang mới đến, máu văng khắp nơi, toàn bộ thân hình đều nổ tung, chia năm xẻ bảy!
Tất cả người đang đánh nhau đều ngây ra, không thể tin trận chiến này kết thúc nhanh như vậy, yêu tăng đã bị đánh chết.
Nhanh đến nỗi mọi người đều không phản ứng lại.
Sau khi Cố Trường Sinh đánh nổ yêu tăng, nhặt lên binh khí của yêu tăng, đó là một cây trượng màu tím vàng, không biết dính máu của bao nhiêu sinh linh.
Thần trong cây trượng bị Cố Trường Sinh đánh chết, thậm chí không kịp thức tỉnh.
“Thứ này chắc có thể đi Chiến Công Điện đổi chiến công.” Cố Trường Sinh lắc đầu, đánh chết yêu tăng xong hắn đưa mắt nhìn những người khác, định ra tay.
“Đây là thực lực thật sự của thiên kiêu bảng Đế sao?” Tất cả thành viên của Đệ Ngũ tiểu đội có chút khiếp sợ và vui sướng bất ngờ.
Sự cường đại của Cố Trường Sinh tạo niềm tin rất lớn cho bọn họ.
Phía trước còn đang lo lắng, có khi nào bởi vì người mới mà vướng chân vướng tay không.
“Dù gì là thiên kiêu có thể nâng lên Trấn Giới Đỉnh.” Chung Tằng cười cười, tiếp tục đấu với đối thủ của mình, càng chiến càng mạnh, từng chiêu mang theo máu.
Những người khác bên Dị Vực giật nảy mình.
Họ không bao giờ ngờ sự tình sẽ diễn ra như vậy, mạnh như yêu tăng mà chết mau như thế, thậm chí không kịp lấy ra binh khí.
Bọn họ đang bận giao chiến với những người khác, không rảnh tay.
“Người này rốt cuộc có lai lịch gì mà khủng bố như vậy? Dù có thiên tư ngút trời cỡ nào cũng không thể cường đại như thế!”
“Yêu tăng sơ ý, thân thể của người này rất khủng bố, đừng đấu cứng với hắn!” Sinh linh màu đen hét to, dâng lên vô tận huyết khí, vang tiếng nổ ầm ầm, vung búa sắt màu đen đánh lui Chung Tằng, ngay cả hắn đều cảm giác tim đập nhanh.
Vừa rồi cú đấm kia làm hắn cảm giác thân thể sắp vỡ nát.
Phải biết rằng, bộ tộc của bọn họ ngạo tuyệt cùng thế hệ, chỉ yếu hơn một vài vương tộc trong Dị Vực.
Nhưng hắn cảm nhận nguy cơ từ nam nhân áo trắng của Tiên Vực này.
“Chắc chắn là chí cường thiên kiêu của Tiên Vực, phải tìm một cơ hội giải quyết hắn.” Sinh linh màu đen nhìn Cố Trường Sinh chằm chằm, quát khẽ, toàn thân phát sáng, phù văn như biển động ép lùi Chung Tằng đang tiến công.
Sau đó sinh linh màu đen vung búa sắt màu đen tấn công một thành viên Đệ Ngũ tiểu đội đứng gần hắn.
Chung Tằng thấy thế, khóe mắt muốn nứt ra, hét to:
"Mau tránh ra!"
Nhưng tốc độ quá chậm, sinh linh màu đen của Dị Vực bày ra thần thông mạnh nhất, khiến hư không đông lại.
Thành viên kia của Đệ Ngũ tiểu đội đang cùng một thành viên khác hợp sức đánh một người bên Dị Vực, hoàn toàn không ngờ rằng sau lưng sẽ có người đánh lén.
Bạn cần đăng nhập để bình luận