Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 742 - Duy ta vô pháp vô thiên vô trói buộc, Đại La Chi Lộ (2)

Cố Trường Sinh xin lỗi, nói rõ nguyên nhân và sự thật:
“Xin lỗi, nhưng để nàng ở lại nơi đó là lựa chọn tốt nhất, ta sợ nàng trở về thì không bảo vệ được nàng.”
Cố Trường Sinh không đi đón Ma Nữ trở về là vì ôm lòng lo lắng, biết thế gian này còn có Đế thật sự không xuất thế, đợt hắc ám tổng tẩy rửa thứ hai buông xuống, trong đó có Đế thật sự.
Nếu đến lúc ấy mà hắn chưa đột phá thì có lẽ không bảo vệ được nhiều người, chẳng bằng cho Ma Nữ ở lại nơi đó, khiến hắn an tâm hơn.
"Ngươi rất quá đáng, cho dù ngươi chết trận thì ta cũng sẽ cùng ngươi chịu chết, ta không muốn lại một mình nữa!”
Ma Nữ rất tức giận, hổn hển định cắn Cố Trường Sinh.
Nhưng Cố Trường Sinh hiện tại đạo hạnh rất cao, không thể phỏng đoán, hắn sợ làm gãy răng của nàng, đành phải thu lại hết thảy, thậm chí khiến thân thể dao động đến mức thấp nhất.
Nhưng vẫn làm Ma Nữ cảm thấy rất cứng, suýt mẻ răng, phải biết rằng, nàng đã tu luyện đến Chân Tiên cảnh.
Cố Trường Sinh cười, dịu giọng an ủi nàng:
“Sẽ không chết, sẽ không có ai chết.”
Theo sau, hắn mang theo Ma Nữ về đến Tiên Vực, Thanh Ngưu bị hắn thả đi giữa đường.
Cố Trường Sinh không về Tiên Đình, đối xử với Ma Nữ như những người khác.
Hắn không muốn nợ bất kỳ ai, cho nên hắn cùng Ma Nữ vượt qua một khoảng thời gian dài, hai người không nói gì đến chuyện của giới tu hành, giống như phu thê phàm nhân mới cưới, lưu lạc thiên nhai, du lịch các nơi, che giấu thân phận, sống thật đơn giản.
Nhưng Ma Nữ phát hiện nàng không thể sinh con cho Cố Trường Sinh, điều này khiến nàng tiếc nuối, thậm chí buồn bã thật lâu.
Không thể sinh con cho nam nhân mình yêu nhất, chuyện này khiến nàng rất đau lòng, nhưng càng kiên định ý muốn tăng tiến tu vi.
Thời gian chớp mắt đã qua mười vạn năm.
Giới Hải lại lần nữa không yên tĩnh, tiếng kèn hùng hồn từ bên kia loáng thoáng vọng đến, phù văn đại đạo càng khủng bố ngưng tụ trong thiên địa, Càn Khôn và vũ trụ trở nên tối tăm.
Cố Trường Sinh ở trong Tiên Đình mở to mắt, nhìn xa phương hướng Giới Hải.
Hắn đã có nắm chắc, có thể thử một lần, hiện giờ đạo hạnh của hắn trong cấp độ Chuẩn Tiên Đế đã sâu không lường được, ánh sáng Chuẩn Tiên Đế chói lòa chuyển biến thành ánh sáng cấp độ khác.
Cộng thêm thu hoạch lúc trước, cho Cố Trường Sinh biết trên con đường chín chết một sống này cần né tránh loại hung hiểm nào, Thái Thượng Đạo Quân có vẻ như đã ở cảnh giới cao hơn Tiên Đế.
Nhưng Cố Trường Sinh cho rằng chẳng qua là đi xa hơn trong phạm vi cảnh giới Tiên Đế, khác biệt lớn với Tiên Đế bình thường.
Tu hành đến hiện giờ, bọn họ đã đi tới tận cùng, cần một mình đi ra con đường riêng, không chia ra tiền, trung, hậu kỳ nữa, chỉ có đi xa hay gần.
Thái Thượng Đạo Quân dùng ví dụ thất bại khiến Cố Trường Sinh hiểu rõ chính mình kế tiếp cần chú ý điều gì trên con đường đó, hơn nữa hắn học nhiều kinh nghiệm từ trong kinh văn Tiên Đế của Cố gia.
Chín mươi chín phần trăm sinh linh đều sẽ mất mạng, dù là nhóm người Hôi Lão, Nhất Tổ cũng không chạm tới ngưỡng cửa của Cố Trường Sinh hiện tại được.
Dù có nguy hiểm sinh mệnh thì Cố Trường Sinh cũng cần thử một lần, cái gọi là tư chất vào lúc thế này đã không có gì khác biệt, lúc tuổi còn trẻ, chúng tộc lão Cố gia ở trong Niết Bàn Trì trắc nghiệm tiềm lực của Cố Trường Sinh.
Cố Trường Sinh còn nhớ rõ lúc ấy hiện ra một số hình ảnh tương lai, hắn thành tựu vị trí Hỗn Độn Tiên Đế.
Nhưng bao nhiêu tư chất Tiên Đế gục ngã trên con đường này.
Nguyên thần Chuẩn Tiên Đế của Cố Trường Sinh bắt đầu lột xác, có ánh sáng kỳ dị hiện ra, ba đóa Đại Đạo Chi Hoa hiện hình, trong mỗi đóa hoa có một bóng dáng Cố Trường Sinh ngồi xếp bằng, tụng niệm các loại đạo âm vô thượng.
Quá khứ, tương lai, hiện tại!
"Duy ngã, vô pháp vô thiên vô trói buộc."
Hắn chuẩn bị dung hợp ba thân trước, đi Đại La Chi Lộ.
Đây là một bước vô cùng khó khăn, ba đóa Đại Đạo Chi Hoa bắt đầu nở rộ, có vô thượng quang tỏ sáng, là Tiên Khí mà Cố Trường Sinh từng tu biến ra, mỗi một đóa đều dựng dục thủ đoạn siêu mạnh của hắn.
Lực lượng thời gian năm tháng trong đó là đặc biệt nhất, kết ba đóa Đại Đạo Chi Hoa, mỗi đóa Đại Đạo Chi Hoa đều có một người tí hon ngồi xếp bằng, đại biểu cho ba thân hình của hắn trên con đường này.
Quá khứ không thể thấy, tương lai không thể xem, đương thời không thể tìm.
Hiện giờ tùy theo Cố Trường Sinh động ý niệm, ba thân của hắn đi ra từ trong Đại Đạo Chi Hoa, bóng dáng mơ hồ, giống như không tồn tại, không thuộc về bất cứ một đoạn thời không.
Ba thân dung hợp một, đây là quá trình vô cùng hung hiểm, giống như từ thời không khác nhau đi đến, không thể cùng tồn tại nhưng cứng rắn gặp nhau.
Tuy Cố Trường Sinh là Chuẩn Tiên Đế, nhưng hắn vẫn cảm thấy rất tốn sức, khó mà cưỡng ép hợp nhất ba thân, Đại La Chi Lộ vô cùng khó khăn, không đơn giản như hắn nghĩ.
Hợp ba thân lại chỉ là bước đầu tiên, muốn lột xác thân Chuẩn Tiên Đế dến thân Tiên Đế thì không biết sẽ mất bao lâu.
Cố Trường Sinh cũng không có nản lòng, dù sao điều này nằm trong dự đoán của hắn, nếu quá đơn giản, hắn thậm chí sẽ cảm thấy có vấn đề, con đường này không có người đi qua, hắn là người đi trước, cần lần mò quá khứ.
Xoẹt!
Ngày này, ba thân rốt cuộc có chút dấu vết dung hợp, bản thể của Cố Trường Sinh bỗng nhiên vỡ ra một khe hở, hắn chuyển dời nhân quả lớn này lên người của mình.
"Đạo hạnh lại tinh tiến rất nhiều... "
"Nhưng vẫn dừng lại ở cấp độ Chuẩn Tiên Đế, con đường này còn phải tiếp tục lần mò." Cố Trường Sinh lắc đầu, vết thương trên người nhanh chóng khép lại, tiếp tục dung hợp ba thân, các loại đạo pháp, kinh văn hiện ra bên cạnh hắn, ẩn chứa áo nghĩa vô thượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận