Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 663 - Nghênh đón tụ hợp, Bát Tổ già mà không kính, như thế nào để người ta lừa gạt tới tay

Tin tức này rất nhanh cuốn sạch Sơn Hải thành, nhấc lên sóng to gió lớn.
Rất nhiều tu sĩ vẫn đang kinh ngạc, rốt cuộc vì lý do gì Dị Vực lại lui binh.
Hiện tại bọn họ thật sự rất vui vẻ, tất cả đang điên cuồng hô to.
"Một vị Nửa Bước Tiên Vương của Dị Vực bị chém giết, cho nên mới đưa tới Hồng Thác Vương rút đi..."
"Thật tốt quá, đây là tin tức tốt nhất mà lão phu nghe được gần đây, ha ha ha ha... Rốt cục giết chết một vị Vương của Dị Vực."
Có lão binh chỉ còn nửa người, nhưng vẫn quật cường tiếp tục sống, phút chốc nghe được tin tức này thì cười to.
Chỉ cười cười, nhưng trong mắt hắn chảy xuống giọt lệ, con mắt đỏ lên.
Hắn nhớ tới rất nhiều huynh đệ của mình, trên sa mạc lớn cùng nhau liều mạng chém giết Dị Vực, nhưng đến bây giờ, chỉ còn lại một mình hắn sống sót.
Đáng tiếc, tin tức này, các lão huynh đệ của hắn không thể nghe được nữa.
"Thần Tử của Cố gia dẫn dắt ba nghìn Đạo Vực các tộc đến đây trợ giúp, thậm chí có cường giả vô thượng đến đây."
"Thật sự quá tốt."
Nhận được tin tức này, rất nhiều cường giả Tiên Vực xuất hiện, toàn thân chảy xuôi tiên quang, từ trong thành bay nhanh ra, hóa thành thần quang, đi ra ngoài thành nghênh tiếp.
Đây là siêu cấp cường giả của các đại tộc và đạo thống, có lão quái vật, lão yêu nghiệt lánh đời không ra, tu vi đa phần đều là Chân Tiên cảnh.
Đương nhiên, cũng có mấy vị Tiên Vương thành danh, ngày thường đều tu luyện trong phủ đệ của riêng mình, thời điểm Tiên Vực xảy ra chuyện lớn, họ tới trước Sơn Hải thành, cùng nhau trấn thủ.
Cổ Tịnh Tiên Vương và Cố gia Bát Tổ đứng ở phía trước.
Xa xa có đám người chờ ở bên ngoài, ánh mắt mang theo chờ mong.
"Phần thắng trong trận chiến lần này, lại thêm mấy người truyền nhân Cố gia, đã thành tựu ngôi vị Chân Tiên, mới mấy vạn năm không thấy mà đã ghê gớm như vậy!"
"Thời điểm cuối cùng thấy hắn thì đã là Thành Đạo rồi."
Một vị siêu cấp cường giả Chí Tôn Đường đang cùng một vị di lão Tiên Cổ nói chuyện với nhau, mang theo thổn thức và cảm khái.
"Với thiên phú của hắn, thực ra không nên tới nơi này, cho hắn thêm thời gian lớn lên, đối kháng với Tiên Vương cũng không thành vấn đề, nói không chừng sẽ trở thành Tiên Vương trẻ tuổi nhất trong Tiên Vực từ vạn cổ tới nay."
"Có điều, hiện giờ hắn đã là Chân Tiên trẻ tuổi nhất rồi, hình như còn chưa tới mười vạn tuổi thì phải, đang là thời đại không thể thành Tiên mà vẫn đạt tới thành tựu như vậy, thật là khiến người ta kính phục."
Một vị lão cổ đổng của Tiên Vương Điện mở miệng nói, vô cùng bội phục.
Mấy vị lão quái vật của Trường Sinh thế gia ở bên cạnh cũng không khỏi gật đầu, có chút hiếu kỳ đối với Cố Trường Sinh đang che mặt.
Ngay lúc này Đế bảng bắt đầu tổ chức tập luyện, bọn họ cũng không có mặt ở Sơn Hải thành, cũng chưa từng nhìn thấy mấy vị thiên kiêu kia trên Đế bảng.
Đối với Cố Trường Sinh bắt mắt nhất trong nhóm người, bọn họ càng hiếu kỳ hơn.
Có điều, bọn họ vẫn chưa biết vị Nửa Bước Tiên Vương kia của Dị Vực là bị Cố Trường Sinh một kiếm chém giết.
Tuy hắn đã thành tựu ngôi vị Chân Tiên, nhưng dưới cái nhìn của bọn họ, muốn chém giết Tiên Vương thì vẫn không thực tế.
Tiên Vương và Chân Tiên hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, chênh lệch lớn đến nỗi khó có thể diễn tả bằng lời nói.
Cho dù tài năng xuất chúng đến đâu cũng khó làm được việc lấy thực lực Chân Tiên cảnh giết chết Tiên Vương.
Bọn họ đều cho rằng đó là một vị Chuẩn Tiên Đế thần bí ra mặt đánh chết Miểu Vương của Dị Vực.
Ầm!
Lúc này, cuối chân trời có một luồng mây đen che khuất bầu trời, đó là đại quân rầm rộ đông đúc, thanh thế to lớn, số lượng chừng hàng ức vạn, toàn bộ sĩ khí như hồng, có thể chấn Càn Khôn.
"Tới rồi!"
Cổ Tịnh Tiên Vương lộ ra nụ cười, tiến lên đi nghênh đón, đại quân tiếp viện của ba nghìn Đạo Vực rốt cục đã đến.
Rất nhanh, Cố Trường Sinh mang theo mọi người cùng bọn họ tụ hợp, trước khi đến đây, hắn đã truyền tin tức qua, nói rõ ý đồ của bản thân.
"Tất cả đều là tinh nhuệ của các tộc!"
Nhân vật lớn của các tộc nhịn không được hô nhỏ, quét mắt qua đám người đó, tu vi cường đại nhất trong đó là cường giả Chân Tiên, tu vi yếu nhất, thậm chí còn chưa tới Chí Tôn.
Điều này làm bọn hắn chấn động, trong lòng sinh ra một loại khâm phục, nổi lòng tôn kính.
Không liên quan đến tu vi, đây là kính nể ý chí của bọn họ, quyết tâm không màng sinh tử.
Có điều, bọn họ lại không thấy vị Chuẩn Tiên Đế thần bí mà mình muốn gặp, trong lòng có chút tiếc nuối.
Dù sao loại tồn tại như Chuẩn Tiên Đế đó, làm gì có thể nhìn thấy đơn giản như thế được, thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Ngay cả Chuẩn Tiên Đế bên trong Sơn Hải thành, bọn họ cũng chưa từng tận mắt thấy qua, chỉ biết được có Chuẩn Tiên Đế ở chỗ này trấn thủ.
"Bát Tổ."
Cố Trường Sinh và Cố gia Bát Tổ hội hợp, đang ôn chuyện, bàn bạc một số việc.
"Ngươi không nên tới nơi này."
Bát Tổ bất đắc dĩ nhìn hắn, rất quen thuộc Cố Trường Sinh, nhưng cũng không nói gì nhiều, chỉ vỗ vỗ vai hắn.
"Các người đều ở chỗ này, sao ta có thể co rúm ở trong tộc chứ."
Cố Trường Sinh cười cười, sau khi ôn chuyện xong, bắt đầu nói cho Bát Tổ biết chuyện xảy ra trước đó.
"Tô Huyên không muốn xuất hiện trước mặt người lạ, mong Bát Tổ người thông cảm chuyện này..."
Bát Tổ không để ý những chuyện này, cười cười nói:
"Không có việc gì, chỉ là cảm giác có hơi kỳ lạ."
Nếu như không có gì ngoài ý muốn, vị Chuẩn Tiên Đế thần bí này hẳn là xem như cháu cố dâu không biết bao nhiêu đời sau của bọn họ.
Nhưng về mặt tu vi lại làm cho bọn họ không thể không tôn trọng.
Loại cảm giác này khiến hắn thấy vô cùng quái dị.
Ánh mắt của Bát Tổ nhìn Cố Trường Sinh mang theo một chút kỳ lạ, nói:
"Cái tên này, rốt cuộc ngươi làm thế nào lừa được người ta tới tay..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận