Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 764 - Phải đi con đường kia, ảnh thu nhỏ cùng bọt biển (2)

Ngày xưa nàng cũng từng dừng chân trên con đường kia, nhìn thấy con đường mơ hồ tan vỡ, dường như do vô số đại đạo vỡ nát ghép lại, từ trong đó thổi ra một luồng gió đủ khiến Ngữ Đế không chịu nổi, thân thể và nguyên thần suýt tách rời, không thể gắn kết lại với nhau.
Nàng biết, dù chính mình thân là Nửa Bước Tiên Đế, nhưng nếu như dám đi lên con đường kia thì cũng sẽ bị lạc đường hoặc là chết đi.
Bao nhiêu năm qua, bọn họ đã thấy nhiều người đi qua, nhưng mà đều không có người có thể trở về.
"Ngày xưa một vị lão tổ của Cố gia ta cũng có tu vi Tiên Đế, có phải cuối cùng vị ấy cũng đi lên con đường đó?” Cố Trường Sinh hỏi, người đó tự nhiên là Cố Tứ Gia.
Lúc trước Cố Trường Sinh rơi vào hắc ám, Cố Tứ Gia đi tìm Chân Hồn của hắn, nhưng từ nay không có trở về.
Cố Trường Sinh suy đoán là Cố Tứ Gia cuối cùng cũng rời khỏi Tiên Vực, đi hướng con đường kia.
Trần Đế nghe vậy gật đầu, nói:
“Lúc ấy quả thực cảm giác có người đi lên con đường đó, quả thực là một vị Tiên Đế, chẳng qua trạng thái của hắn hơi lạ.”
Trần Đế nhớ rõ ràng.
Vị Tiên Đế kia dường như sinh ra trong thời đại mà Trần Đế ngủ say, thế cho nên hắn chẳng có một chút ấn tượng, không biết là vị Tiên Đế nào.
Hơn nữa vị Tiên Đế kia suy nghĩ rất lâu mới đặt chân lên con đường.
Xem bộ dáng thì vị Tiên Đế đó còn có vướng bận cùng lo lắng, nhưng cuối cùng vì sự tình gì đó mới dứt khoát mà đi.
Nghe vậy, Cố Trường Sinh cơ hồ có thể kết luận, Cố Tứ Gia cuối cùng cũng đi hướng chỗ đó.
Hơn nữa, hình như xưa kia Cố Tứ Gia cũng bị Đại Hắc Thủ tính kế, nhưng nhờ Tổ Khí mà Cố gia để lại nên bị thương không tính rất nghiêm trọng.
Ngược lại là vị Thần Chủ áo trắng, khó mà rời đi cấm khu đang ở.
Nghĩ đến đây, Cố Trường Sinh trầm ngâm một lúc, hắn định đi chỗ Đại Trụ Cung trước, hắn cảm giác trong đó có liên quan đến Thiên Ngoại Thiên.
Ba vị Chúa Tể không có ý kiến gì.
Sự thần bí của Đại Trụ Cung trong một chốc khó mà nói rõ, bọn họ cũng không biết Cố Trường Sinh có thể tìm được không, dù sao Đại Trụ Cung chỉ gặp người có duyên, dù là Tiên Đế cũng không được.
Mà rất nhanh, Cố Trường Sinh rời khỏi nơi này, đi sâu trong Thương Mang, đối với hắn thì ấn ký của Đại Trụ Cung là trên bàn tay.
Khoảnh khắc Cố Trường Sinh bước vào Thương Mang thì đã có cảm ứng, cũng không phải cần cố ý tìm.
Trong Thương Mang, một mảnh cảnh tượng hỗn đục, Thần Quang đủ màu đủ hình dạng tràn ngập ở đây, quả thực giống như sắp bị thiên địa nhấn chìm.
Oong!
Cung điện nguy nga mà cổ xưa, hùng vĩ mà sâu thẳm, tỏa ra vô lượng quang, giống như mở ra ở trên thiên địa, trên Càn Khôn.
Đây là cảm giác đầu tiên của Cố Trường Sinh về Đại Trụ Cung, cùng lúc đó, hai chữ Đại Trụ trên bàn tay hắn bắt đầu tỏa sáng, hiện ra Thần Quang chói lòa.
Cố Trường Sinh đứng yên tại chỗ, nhìn Đại Trụ Cung tiếp dẫn đến, giây phút này, hắn nhìn thấy nhiều bóng sáng thần dị, từng bong bóng, bong bóng hợp lại với nhau, va chạm nhau, một số nổ tung, một số mở rộng, trở nên cứng rắn rực rỡ.
Mỗi bong bóng dường như là ảnh thu nhỏ của thứ gì.
Đại Trụ Cung rộng rãi mà thần bí, lại vô cùng thâm thúy, đứng sừng sững trong Thương Mang, trên vũ trụ, trên Càn Khôn, giờ phút này đang có ức vạn ánh sáng rực rỡ ánh chiếu.
Nó dẫn Cố Trường Sinh đến, đặc biệt là Cố Trường Sinh nhìn thấy có rất nhiều tình cảnh kỳ dị sinh ra, hiển hóa.
Xung quanh nó có một mớ bong bóng phát sinh các loại biến hóa, giống như co rút lại, dường như chồng chèo lên nhau, trong đó hiện ra cảnh tượng giới sinh giới diệt.
Trên bàn tay Cố Trường Sinh hiện ra hai chữ Đại Trụ, lấp lánh sáng, nối kết với Đại Trụ Cung phía trước.
Trong đó dường như có một loại lực lượng thần kỳ muốn cho hắn đi vào trong đó.
Chẳng qua Cố Trường Sinh thân là Tiên Đế, tâm cảnh đáng sợ biết bao, e rằng chư thiên vạn vực sụp đổ ở trước mặt của hắn cũng không khiến hắn thay đổi sắc mặt.
Giờ phút này, Cố Trường Sinh giơ tay, ức vạn Thần Quang phủ lên đè xuống, Đại Trụ Cung ở trước mặt giống như bị sức mạnh vĩ đại vô thượng trấn áp, khó mà tiếp tục tiến thêm một ly.
“Những bong bóng này là một đám thế giới còn đang dựng dục, nếu về sau dựng dục thành công, có lẽ là chư thiên vạn vực hoàn chỉnh. Cho nên Giới Hải bên dưới Thương Mang kỳ thực là vật chất hình thành sau khi những bong bóng này hòa tan. Những bong bóng này rốt cuộc là những thứ gì, thế nhưng có thể tổ thành thế giới... Chẳng lẽ liên quan đến căn nguyên thế giới?”
Cố Trường Sinh nhíu mày, bàn tay to chộp lấy, toàn bộ Thương Mang xao động, hơi thở Tiên Đế cuốn sạch vạn cổ hiện giờ, chấn động Càn Khôn.
Ba vị Chúa Tể cách xa ức vạn đều cùng tái mặt, hơi thở Tiên Đế quá khủng bố, dù bọn họ thân là Nửa Bước Tiên Đế cũng cảm thấy kinh dị.
"Chẳng lẽ Thiên Đế thật sự gặp được Đại Trụ Cung, chuẩn bị trấn áp nó, truy tìm bí mật trong đó?”
Ngữ Đế nhíu chân mày, thân hình bị bao phủ trong mảnh vụn thời gian dày đặc, dường như đứng sừng sững ở đầu bên kia thời gian vô tận, đang suy đoán hành động của Cố Trường Sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận