Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 688 - Một ngày hắc ám, kỷ nguyên tận cùng, thiên địa đại biến

Đối với Tiên Vực, đây là một ngày tăm tối không thể tin nổi, tất cả mọi người đắm chìm trong một mảnh bi thương, đang vái lạy, đang kêu gào.
Trên trời dưới đất xuất hiện vô số âm thanh tế tự, hàng ức vạn lực lượng tín ngưỡng màu bạc hội tụ hướng không trung, muốn ngăn cản pháp thân to lớn kia bị ăn mòn.
Hắc ám đại biểu cho thứ chưa biết và điềm xấu, đang từng bước một lây nhiễm.
Mặc kệ thế nhân cố gắng như thế nào, vẫn khó mà tiếp dẫn trở về bóng dáng đang rơi vào vực sâu hắc ám kia.
Không ai biết đã xảy ra chuyện gì.
Cũng không người nào biết cần phải làm gì.
Cường đại như Cố Tứ Gia cũng cảm nhận được sự bất lực, ánh sáng hắc ám ăn mòn tất cả, ngay cả hắn cũng trầm mặc.
"Phần cuối Giới Hải là ngọn nguồn của hắc ám mênh mông, lồng giam hắc ám tồn tại từ xưa đến nay, nhốt toàn bộ nguyên thần rơi vào hắc ám." Cuối cùng, hắn xoay người, rời khỏi tộc địa, chịu đựng ý chí thiên địa bàng bạc, đại đạo vù vù, chư thiên run rẩy.
Hắn không tin Cố Trường Sinh sẽ dễ dàng bị nhốt trong lồng giam hắc ám như vậy.
Hắn muốn đi xác định một việc.
Cố Trường Sinh rốt cuộc đã chạm đến cái gì...
"Trường Sinh Tiên Vương..."
Giờ phút này, khắp Tiên Vực đều có sinh linh kêu gào, không thể tin mọi chuyện là sự thật.
Trường Sinh Tiên Vương là nhân vật vô địch đỉnh cao, sừng sững như mặt trời ban trưa, từ khi sinh ra cho đến nay chưa bao giờ thua trận nào, quét ngang kẻ địch đương đại, chém giết Vương Dị Vực, được chúng sinh sùng bái.
Bây giờ hắn đang đứng ở tình trạng đỉnh cao nhất, có thực lực của Tiên Vương trùm, tiền đồ vô lượng, tại sao lại đột nhiên nhiễm hắc ám, bị bất hủ ăn mòn?
Tất cả sinh linh đều đang khóc lóc thảm thiết, bao nhiêu thiên kiêu rực rỡ chói lòa từ xưa đến nay, cuối cùng rơi vào hắc ám.
Còn thiếu ví dụ như vậy sao?
Bọn họ không tin, cũng không muốn Trường Sinh Tiên Vương cuối cùng rơi vào hắc ám, đứng ở mặt đối lập với Tiên Vực.
Nhưng bây giờ, ngay cả đạo của hắn cũng bị ăn mòn, thậm chí pháp thân tín ngưỡng được ngưng tụ ra cũng bắt đầu bị hắc ám lây nhiễm, điều này khiến cho rất nhiều người khó có thể chấp nhận được.
"Trường Sinh Tiên Vương vô địch sao có thể rơi vào hắc ám được chứ..."
"Đây chắc chắc là giả, có khi hắn vẫn còn ở Sơn Hải thành chống lại Dị Vực thì sao..."
Nhất là những người trẻ tuổi của ba nghìn Đạo Vực đều đang thét to, đôi mắt ướt lệ.
Tồn tại mà họ sùng bái nhất bất chợt bị hắc ám lây nhiễm, điều này khiến lòng bọn họ tràn ngập đau thương, không muốn chấp nhận.
Có nhiều người không biết Cố Trường Sinh đã rời khỏi Sơn Hải thành, một mình đi tới vũ trụ mờ mịt, tìm kiếm thời cơ đột phá.
Cho nên đều theo bản năng cho rằng lúc hắn đang giao chiến với Dị Vực, vô tình bị dính vật chất hắc ám của Dị Vực.
Ở kỷ nguyên cổ xưa, trong quá trình Tiên Vực và Dị Vực chinh chiến, cũng có rất nhiều nhân vật mạnh mẽ không cẩn thận bị vật chất hắc ám của Dị Vực ăn mòn.
Kể cả nguyên thần ở bên trong cũng đồng thời rơi vào vực sâu hắc ám, cuối cùng tạo thành thương tổn kinh khủng cho Tiên Vực.
"Công tử sao có thể rơi vào hắc ám được chứ, hắn từ nhỏ đã vô địch rồi!"
Nam Thắng Đạo Vực, chỗ Cố gia bây giờ cũng là một mảnh bi thương.
Một nữ nhân xinh đẹp vô song giờ đây nét mặt đẫm lệ, đôi mắt đỏ lên, không muốn tin tưởng tất cả điều này.
Ở bên cạnh nàng còn có rất nhiều người, Giang Sơ Nguyệt, Cố Tinh Thần, Cố Minh Hoàng đều cắn răng, thân thể run rẩy, cảm giác như trời sập.
"Thần Tử..."
"Không đâu, sao có thể như vậy..."
Hết thảy tộc nhân đều đang gào thét, lấy các loại thủ đoạn muốn tiếp dẫn hắn trở về.
Có người hôn mê bất tỉnh vì khó có thể tiếp thu toàn bộ chuyện này, cảm giác như trời sập xuống.
Rất nhiều tộc lão lập tức tìm đọc nhiều sách cổ ở trong các, cố gắng nghĩ biện pháp, vẻ mặt tràn đầy u sầu.
Nhiều người quen cũ của Cố Trường Sinh, lúc này cũng vô cùng ngạc nhiên, từ khiếp sợ đến nghi ngờ khó hiểu, cuối cùng chỉ thở dài, buồn bã.
Nhưng mặc kệ mọi người làm gì cũng khó ngăn cản toàn bộ chuyện này xảy ra, quá đột ngột, không rõ nguyên nhân.
Dù là mấy vị Tiên Vương trấn thủ ở Sơn Hải thành cũng không biết nguyên nhân của toàn bộ việc này.
Bất kể thôi diễn như thế nào cũng không tìm được dấu vết của Cố Trường Sinh, không biết tọa độ không gian của hắn.
Thậm chí không biết hắn ở đâu.
Điều này khiến cho nhiều người thở dài, trong lòng có buồn, cũng có hận.
Có người suy đoán đây là do cường giả Dị Vực âm thầm ra tay.
Dù sao ở thời khắc mấu chốt của cuộc chiến hai giới, sự cường đại cùng với thiên tư của Cố Trường Sinh đã đủ khiến cho toàn bộ tồn tại chí cường Dị Vực kiêng kỵ.
Bọn họ sẽ không cho Cố Trường Sinh lại có cơ hội lớn mạnh.
Vật chất hắc ám, trừ khu vực không người Dị Vực ra, còn nơi nào có thể tìm được ngọn nguồn?
Ầm!
Đột nhiên, ngoài biên ải Sơn Hải thành, một luồng hơi thở khủng bố cường đại khiến chư thiên run rẩy bùng nổ, vạn giới rung chuyển, như thể sắp sụp đổ.
Đây là hơi thở có thể khiến Tiên Vương cũng phải biến sắc, không nhịn được nguyên thần run rẩy, hoảng sợ phát ra từ linh hồn.
Cơn giận của Chuẩn Tiên Đế!
Có Tiên Vương thấy một bóng dáng váy đen một mình giết vào Dị Vực, xé mở vũ trụ ở Dị Vực, một cây trường mâu màu đen khủng bố vô biên, hàng ức vạn Chuẩn Tiên Đế pháp tắc quấn quanh, dường như muốn tan biến tất cả.
Biển máu bao phủ vũ trụ!
Hung uy trấn áp tất cả!
Rất nhiều Tiên Vương Dị Vực sợ hãi giật nảy mình, ba vị Đế Tộc Chi Tổ thức tỉnh, dùng ánh sáng vô thượng bao bọc lại vùng vũ trụ này, tránh khỏi bị một mâu này xé rách.
Không ai biết kết quả của trận chiến này như thế nào, chỉ biết vũ trụ của Dị Vực suýt chút nữa bị đập nát.
Một vị Chuẩn Tiên Đế tức giận, tạo thành thương tổn kinh khủng, dù người cùng cấp ra tay chống lại cũng khó có thể lường trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận