Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 637 - Tiên Môn dị biến, tử cục của bàn tay đen, gặp lại Chiếu Vô Thượng (2)

Không ngờ trong Tiên Môn này ẩn giấu bóng người, hỏi sao không khiến người khiếp sợ?
“Ngươi là bản tôn để lại âm mưu trong Tiên Môn, bàn tay đen ở sau lưng thúc đẩy Tiên Vực thay đổi?
Cố Trường Sinh hỏi, nhìn chằm chằm vào người này, con ngươi rất sâu thẳm, Tiên ý dâng lên từ đầu tới chân, Hỗn Độn quang chói lòa, mênh mông như biển cả.
Hơi thở của đối phương không quá mạnh, nhưng rất kỳ lạ.
Rõ ràng ở lĩnh vực Tiên Đạo nhưng cho Cố Trường Sinh cảm giác cực kỳ nguy hiểm, tu sĩ bình thường không thể có được.
"Xem ra ngươi cũng biết không ít chuyện, ta đợi ngươi thật lâu."
Bóng dáng này cười nói, rất tự tin, hết thảy đều không để bụng, mọi thứ nằm trong kiểm soát.
"Tại sao ngươi muốn chờ ta? Ngươi biết ta sẽ hủy Tiên Môn này?” Ánh mắt Cố Trường Sinh bình tĩnh mà lạnh lẽo, trên Đại La Kiếm Phôi có Tiên Quang càng chói mắt lấp lánh.
"Đúng vậy, nếu ngươi không thể hủy cánh cửa này thì ta không cần thức tỉnh làm gì, ngươi như thế trong tương lai không tạo được uy hiếp cho ta.”
Bóng dáng này nói, không ngại giải thích những điều này cho Cố Trường Sinh nghe, bởi vì hết thảy đều nằm trong dự liệu của hắn.
Cửu Thiên vốn là nơi hắn thiết lập cục vì giết Cố Trường Sinh.
Cục này bày quá nhiều luân hồi, thậm chí bắt đầu từ trước khi Tiên Vực sinh ra.
Bên cạnh Cố Trường Sinh có quá nhiều cường giả, muốn mưu hại hắn, trừ bám giữ hắn đến từ sông dài thời gian tương lai ra, còn cần bố cục, che giấu cường giả đời này bên cạnh hắn.
Cho nên mới có nơi đặc biệt như Cửu Thiên.
"Tương lai?"
Cố Trường Sinh trong lòng sinh ra bất an:
“Lúc trước ba vị Chuẩn Tiên Đế đến từ tương lai cũng liên quan tới ngươi?”
“Dù sao đây là cơ hội duy nhất giết ngươi, sửa chữa tương lai.”
Bóng dáng này cười rất tự nhiên, không cảm giác được một chút sát ý, nhưng miệng đang nói về làm sao giết chết Cố Trường Sinh.
"Rốt cuộc ngươi là ai?" mắt Cố Trường Sinh càng lạnh lẽo.
"Ta là ai? Ta là Khai Thiên Thần Chi bộ tộc."
Giọng của bóng dáng này trở nên bình tĩnh, nhắc đến một tộc quần mà Cố Trường Sinh chưa từng biết.
Khai Thiên Thần Chi bộ tộc?
Tộc quần này là gì? Trong sách cổ của Tiên Vực vô số kỷ nguyên tới nay chưa từng nhắc tới.
“Đừng suy nghĩ, thời gian Khai Thiên Thần Chi bộ tộc tồn tại có thể ngược dòng đến luân hồi ban đầu nhất của Tiên Vực, Tiên Vực hiện nay không có người biết."
Bóng dáng mơ hồ nói xong giơ chưởng vỗ về phía Cố Trường Sinh.
Mảnh thiên địa này đều đang nổ vang, hắn giống như thành chủ của thiên địa, bốn phương thiên địa đều run, một mảnh vương dương màu xám đáng sợ đang lên xuống, đó là tử khí vô tận bên bờ biển chết.
Mảnh thiên địa này giống như thành thế giới của hắn, giơ tay có thể xóa sổ tất cả.
Loại lực lượng này tựa như chúa sáng thế, siêu thoát bất cứ quy tắc cùng trật tự.
Dù là Tiên Đế đi đến nơi này cũng sẽ bị hắn kiềm chế.
Đây là áp chế cấp độ tuyệt đối.
“Lực lượng thế giới, phương thế giới này thì ra do ngươi sáng tạo?”
Mắt Cố Trường Sinh lạnh băng, thân hình chấn động mạnh, giống như có ức vạn cân lực lượng đè xuống, xương kêu răng rắc.
Mở ra pháp thân Hỗn Độn thông thiên động địa, nhưng cũng bị áp chế gắt gao.
Đây là điều khiển và áp chế tuyệt đối, giống như Cố Trường Sinh khống chế nội vũ trụ của mình vậy.
Đối với sinh linh trong nội vũ trụ thì ý chí của Cố Trường Sinh là thiên uy không cách nào chống cự, mảnh thế giới này cũng giống như vậy.
“Hôm nay không ai có thể cứu được ngươi, dù là Tiên Đế trong tộc của ngươi cũng không cảm giác được chỗ này.” Giọng nói của bóng người mơ hồ dần trở nên hơ hững, đã đoán trước được cái chết của Cố Trường Sinh.
Cố Trường Sinh mà không chết sẽ ảnh hưởng rất lớn với hắn trong tương lai, lớn đến nỗi sẽ xoay chuyển mảnh thiên địa này, thậm chí hết thảy.
Cho nên, Cố Trường Sinh nhất định phải chết!
Nhưng mà vào giây phút này, phương thế giới này đột nhiên run rẩy dữ dội.
Trong sông dài thời gian vỗ sóng mạnh, thiên địa nổ vang, đại đạo ầm ầm, một bóng dáng mơ hồ khác xuất hiện ở trong đó.
“Cố huynh, đã lâu không gặp, vẫn khỏe chứ, chúng ta lại gặp mặt."
Cùng với một câu cười khẽ, Cố Trường Sinh nhìn qua, thầm giật mình.
“Chiếu Vô Thượng?”
“Cố huynh, lâu không gặp.”
Cùng với tiếng cười khẽ, Chiếu Vô Thượng từ sông dài thời gian cất bước đi lên.
Trên người Chiếu Vô Thượng vẫn bao phủ sương mù, khiến người khó mà nhìn rõ khuôn mặt thật.
Nhưng rõ ràng, Chiếu Vô Thượng có thể đi tới chỗ này thì chắc chắn hiểu rất rõ về ‘Cửu Thiên’.
Chiếu Vô Thượng nhìn Cố Trường Sinh, không quan tâm bóng dáng mơ hồ hiện ra trên Tiên Môn, mắt của y sáng trong.
Cố Trường Sinh nhìn Chiếu Vô Thượng, hỏi:
“Sao Chiếu huynh ở đây?
Trên người Chiếu Vô Thượng bao phủ nhiều sương mù.
Ngày xưa hai người tuy rằng nói chuyện nhiều, nhưng Cố Trường Sinh không hiểu bao nhiêu về Chiếu Vô Thượng, nếu bắt buộc phải nói thì hắn chỉ biết người này không thuộc về mảnh thời không này.
Không thuộc về thời không này, đến từ tương lai, hay là đến từ quá khứ?
Sự tồn tại của Chiếu Vô Thượng vốn là điều bí ẩn, nhiều tồn tại cổ xưa trong Sơn Hải thành cũng khó mà nhìn ngó, nói rằng liên quan đến nhân quả không thể can thiệp vào.
"Hơi thở quen thuộc, chúng ta đã từng gặp nhau chưa?”
Bóng dáng mơ hồ của bàn tay đen nhìn chằm chằm Chiếu Vô Thượng, biểu cảm hờ hững lộ ra mờ mịt và khó hiểu.
Hắn đột nhiên cảm giác sự tình vượt qua dự liệu, không tiếp tục nằm trong kiểm soát của hắn, xuất hiện biến số.
Biến số này đến từ Chiếu Vô Thượng.
Điều này khiến thấy sinh ra cảm giác không ổn.
Bố cục lâu như vậy, sao có thể xuất hiện ngoài ý muốn?
Hơn nữa bóng dáng này cũng không thuộc về một mảnh thời không này.
“Tại sao ta về chỗ này? Đương nhiên là để giúp Cố huynh.”
Chiếu Vô Thượng phớt lờ câu hỏi của bàn tay đen, nhìn về hướng Cố Trường Sinh, khóe miệng dường như hơi cong lên, mang theo ý cười, đi tới bên cạnh Cố Trường Sinh.
Chiếu Vô Thượng vung ống tay áo, ánh sáng lấp lánh tràn ngập, chín màu mông lung, đại đạo nổ vang, nhiều Quy Tắc Thần Liên xuất hiện, triệt tiêu dâng lên, chớp mắt xóa bỏ áp chế trên người Cố Trường Sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận