Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 286: Hoàng Lạc Tuyệt Vọng, Thân Ảnh Đại Đế Hiện, Đã Từng Vô Địch Đương Thời (2)

Rất nhiều người không hiểu rõ tính cách của Cố Trường Sinh, lúc này cũng có chút sợ hãi.
Con trai Tổ Hoàng, hôm nay sẽ chết ở đây sao?
Đến Vũ Hóa tiên triều cũng không ai đến ngăn cản sao?
Đúng vậy.
Tại Tiên Vực, không ai dám tùy tiện đắc tội Trường Sinh Cố gia.
Giờ phút này, ba vị Bộ Chúng ngồi trong cung điện biến sắc, có chút không thể tin được, không thể bình tĩnh ngồi yên được nữa.
“Không tốt, thiếu chủ có nguy hiểm đến sinh mệnh, tên gia hỏa này đúng là một lời không hợp liền muốn giết người!”
Vẻ mặt bọn họ đại biến, khí tức chấn động tứ phương, hư không rung động, hoàn toàn mơ hồ, cũng may cung điện bất phàm, không truyền khí tức ra ngoài.
Bọn họ hoàn toàn không dự liệu được một màn này.
Ý cười trên mặt Diệp Kình Thiên cũng cứng đờ.
Ong!
Sau một khắc, bọn họ muốn vượt qua hư không mà đi, nếu không xuất thủ, hôm nay Hoàng Lạc sẽ phải chết.
Lúc này, chuyện có đắc tội Trường Sinh Cố gia không, làm trái vi phạm quy củ không, đã không còn ý nghĩa nữa.
Cho dù như thế nào, Hoàng Lạc tuyệt đối không thể chết!
“Đúng rồi... Ta còn ba lần xuất thủ mà phụ hoàng ban cho.”
“Hôm nay, ngươi không giết được ta.”
Trong đình giữa hồ, Hoàng Lạc thấy Cố Trường Sinh lần nữa xuất thủ mà đến, muốn trấn sát hắn ta, trên mặt cũng tràn ngập sợ hãi, tuyệt vọng.
Khuất nhục cái gì.
Hắn ta cũng không thèm để ý.
Lúc này, hắn ta không muốn chết.
Bỗng nhiên... Nghĩ tới điều gì, hắn ta hô to, vô cùng kích động, ở mi hiển hiện khí tức đáng sợ, không gì sánh nổi.
Đó là một cái linh vũ thất thải, lấp lóe ánh sáng nhạt, tràn ngập Đế uy.
Giờ khắc này, giống như có tồn tại vô địch đang thức tỉnh, từng một tay bao trùm vô số tinh không vũ trụ, một luồng khí tức chấn nhiếp chư thiên vạn tộc!
Bên trong vườn hoa, trận văn lập tức lấp lánh, bị áp sập.
Tất cả mọi người cảm nhận được uy áp kinh khủng đến ngạt thở, người có tu vi hơi yếu đã quỳ rạp xuống đất, sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy.
“Lạc Hoàng!”
Trong Vũ Hóa đạo vực, vô số tồn tại cổ lão bị một luồng khí tức này kinh động, hãi nhiên nhìn lại.
Tiên Vực ra đời vô số kỷ nguyên, mỗi một kỷ nguyên đều có một người có thể thành đạo.
Đó là biểu tượng của tồn tại vô địch, có con đường thuộc về bản thân.
Trong Vũ Hóa tiên triều, từng lão giả kinh khủng, tồn tại chí cường cũng bừng tỉnh, đứng trong chỗ bế quan của riêng mình nhìn lên, vẻ mặt vô cùng phức tạp và cảm khái.
Một thân ảnh mơ hồ vô cùng vĩ ngạn xuất hiện, chỉ đứng ở nơi đó đã ảnh hưởng tới quy tắc thiên địa, thời gian nghịch loạn, không gian vỡ nát.
Đây là một nhân vật cấp bậc Đại Đế, xưng bá thiên hạ, vô địch đương thời!
“Phụ hoàng...”
Hoàng Lạc vô cùng kích động, không nhịn được hô to, nhào tới, trên mặt chảy đầy nước mắt.
“Ngươi... Khiến ta quá thất vọng.”
Nhưng mà, bóng người này vừa mở miệng, câu nói đầu tiên lại khiến Hoàng Lạc như bị sét đánh, cứng ngắc ở nơi đó.
Đây là một vị tồn tại vô địch đã thành tựu Đế vị của Vạn Hoàng Sào.
Cho đến hôm nay, không ai biết ông ta đã vẫn lạc hay chưa.
Thành tựu Đại Đế, ở Tiên Vực, đã mang ý nghĩa thọ nguyên vô tận, sẽ không chết già.
Ngoại trừ Thiên Nhân Ngũ Suy, tam tai cửu nan ra, cơ bản không thể vẫn lạc ngoài ý muốn được.
Cho dù là hai vị Đại Đế của hai kỷ nguyên khác nhau tao ngộ, cũng rất khó phân thắng bại, đừng nói đến sinh tử.
Có đôi khi một trận chiến, đánh mấy ngàn vạn năm cũng rất bình thường.
Đến cấp độ Đại Đế này.
Mỗi người đều có thiên tư vô song, giẫm lên vô số thi cốt cùng thế hệ, từ một kỷ nguyên giết ra, chiến lực ngập trời, tài tình tuyệt thế.
Lạc Hoàng.
Ông ta chính là một nhân vật như thế, tại kỉ nguyên ông ta tạo thành đạo, không người không khâm phục, không người dám anh phong.
Thanh danh của ông ta còn cao hơn trời.
Thịnh cảnh lúc ấy, có thể xưng vạn tộc đến bái.
Cho dù là thế lực bất hủ cũng muốn tránh phong mang.
Đại Đế đương thế, nhận được thiên đạo đương thời ưu ái, dung hợp ấn kí thiên đạo, chiến lực khủng bố, ngập trời hơn, được xưng là vô địch.
Những Đại Đế chứng đạo ở thế khác đều bị ảnh hưởng, lựa chọn tránh không ra.
Lạc Hoàng có một trận chiến rất kinh thế, chính là lúc ông ta chưa thành đế, một vị Thần Linh cổ lão uẩn dưỡng vô số năm, độ Chuẩn Đế kiếp xong xuôi.
Hai người tranh ấn kí thiên đạo thế này.
Lạc Hoàng không xuất thủ thì thôi, một khi xuất thủ chính là kinh thiên động địa, một chưởng trực tiếp đánh vị Thần Linh cổ lão này chia năm xẻ bảy, thân thể tàn phế hướng về nơi nào đó, tạo thành núi Thần Linh bây giờ.
Mà hiện tại.
Thân ảnh Lạc Hoàng xuất hiện, khí tức quét qua toàn bộ Vũ Hóa đạo vực, lan tràn oanh động bốn phương tám hướng.
Khuôn mặt ông ta mơ hồ, ánh mắt bình thản, đứng chắp tay, đầu đội tử kim quan, vô cùng nguy nga và vĩ ngạn, giống như có thể nuốt vạn cổ.
Tất cả tu sĩ hãi nhiên, cho dù là thế hệ trước hay là thế hệ trẻ tuổi, cũng đứng không vững dưới cỗ uy áp kinh khủng này, thần hồn không nhịn được thần phục.
Đây chính là uy thế của Đại Đế, bọn họ bắt đầu nghĩ biện pháp thôi động tất cả thủ đoạn của bản thân để chống cự cỗ Đế uy này.
Toàn bộ Vũ Hóa tiên thành đã hoàn toàn tĩnh mịch.
Không một vị cường giả Chí Tôn nào lộ diện, yên lặng đến đáng sợ.
Vô số tu sĩ không biết rõ tình hình vô cùng hãi nhiên và hoảng sợ, còn tưởng rằng là một vị Đại Đế nào đó của Vũ Hóa tiên triều xuất thế, khí tức chấn nhiếp bát hoang.
Trong cung điện, ba vị Bộ Chúng đang dự định xuất thủ cứu Hoàng Lạc đã trở nên kích động, không nhịn được dập đầu, hô lớn về phía kia, “Ngô Hoàng!”
“Bái kiến Ngô Hoàng!”
Đạo khí tức này không sai.
Chính là Lạc Hoàng đã từng dẫn theo bọn họ chinh chiến bát hoang.
Bọn họ đều vô cùng kích động, nước mắt doanh tròng.
Trên không trung, Lạc Hoàng nhìn thoáng qua bọn họ, khẽ vuốt cằm, sau đó mở miệng.
Trong nháy mắt ông ta đã biết nơi này đã xảy ra chuyện gì.
Giọng nói tràn ngập uy áp, vang vọng khắp thiên địa.
“Ngươi... Khiến ta quá thất vọng.”
Lúc này Hoàng Lạc cũng không ngờ câu nói đầu tiên mà phụ thân nói với mình chính là như thế, vẻ mặt hoàn toàn cứng đờ.
Từ cái tên mà phụ thân đặt cho hắn ta đã có thể nhìn ra.
Ông ta vô cùng thiết tha hi vọng với Hoàng Lạc.
Lạc Hoàng.
Hoàng Lạc.
Hai chữ này vốn không có khác biệt quá lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận