Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 417: Trận Văn Viễn Cổ Bao Phủ, Tam Thái Tử Thủy Long Cung Bắc Minh

Hắn cũng không ngờ đột nhiên lại xuất hiện Thủy Tộc, không chỉ chặn giết tất cả tu sĩ ở phương hướng này, đồng thời còn ngăn hắn lại, nhưng trước mặt chỉ là đám tiểu lâu la mà thôi, cũng không lãng phí bao nhiêu thời gian của hắn.
“Thật phiền toái, muốn đưa tin về cho tông môn thế lực cũng không kịp, sinh linh nơi này cường đại đến không hợp thói thường!”
Cách đó không xa, có lão giả Chí Tôn cảnh thổ huyết nhanh chóng lùi lại, bị một xúc tua của đầu bạch tuộc kinh khủng kia đánh bay, nửa người suýt nữa nổ tung, sắc mặt trắng bệch nói.
“Sớm biết vậy đã cùng các thế lực bất hủ kia đi rồi, đám Thủy Tộc này bạt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh, chỉ biết ức hiếp thế lực hạng hai chúng ta thôi.”
Cũng có trưởng lão biệt khuất nói, đang chém giết với một lão rùa, đối phương há miệng phun ra một đạo bảo cụ tỏa ra ánh sáng lung linh, uy lực kinh khủng, khiến mặt biển trăm dặm bốc hơi.
Ông ta đành phải tế ra vũ khí chống cự, lại không phải đối thủ của nó, không ngừng ho ra máu rút lui.
Bây giờ, một màn như vậy xuất hiện rất nhiều, khắp các nơi trên mặt biển đều có, tiên huyết nhiễm mặt biển, mùi máu tươi tràn ngập.
Bắc Minh Hải, có thể nói là một phương hải vực có hung danh ở Tiên Vực, Thủy Tộc sinh hoạt ở nơi này có số lượng vô tận.
Hơn nữa, chỗ sâu dưới đáy biển còn có rất nhiều hung thú thái cổ kinh khủng ẩn tàng, rất ít tu sĩ nguyện ý tới đây.
Nếu không phải lần này di tích Tiên Cổ hiện thế, khiến các thế lực khắp nơi trong ba ngàn đạo phong vân hội tụ, cơ duyên vô số, đánh chết bọn họ cũng không muốn tới đây.
“Giết!”
Bốn phương tám hướng đều có Thủy Tộc đánh tới, tiếng la giết rung trời, chân đạp phi thuyền vạch nước, quang hoa chói lọi, khí thế bức người.
Còn chưa bước vào di tích Tiên Cổ, thiên kiêu và đệ tử trẻ tuổi của các thế lực đã bắt đầu chém giết đẫm máu, bọn họ hiểu, nếu lúc này không chém giết, vậy sẽ chết ở đây.
Mấy đầu hải thủ Tiểu Thiên Tôn hậu kỳ còn không chân chính tham dự chiến cuộc, ánh mắt bọn chúng rất lạnh lùng, giống như đang quan sát sâu kiến, thân ảnh to lớn vô biên, đứng lặng ở chân trời, đề phòng có người đào thoát!
Người thủ hộ của Vạn Đạo Thương Minh là một đầu Hoàng Kim Thú, tu vi Huyền Tôn cảnh đỉnh phong, thân thể như hoàng kim rèn đúc thành, xán lạn rực rỡ.
Nhưng ông ta lại bị vài đầu hải thú Huyền Tôn cảnh vây công, rơi vào hạ phong, nửa người rách rưới, thế cục rất nguy hiểm.
“Thật hổ thẹn với tiểu thư Cố gia, không thể đưa các ngươi đến di tích Tiên Cổ rồi.” Bỗng nhiên, Hoàng Kim Thú kịch chấn, từ trên trời rơi xuống boong thuyền, không khỏi áy náy nói.
Trên thuyền buôn của Vạn Đạo Thương Minh có quang huy mờ mịt bao phủ.
Nhưng giờ phút đã xuất hiện rất nhiều vết rạn, muốn nổ tung, rất nhiều Thủy Tộc đang nhìn chằm chằm mấy chiếc thuyền này, biết được nó còn giá trị hơn các phi thuyền thần thuyền khác.
Thác Thiên Hạo Miểu vội vàng nói, “Tiền bối không cần quan tâm đến chúng ta, ngài có thể một mình rời đi, đến lúc đó truyền ra tin tức, sẽ có người đến đây báo thù, hủy diệt đám Thủy Tộc này.”
Thác Thiên Ngọc Linh giải quyết một kẻ địch trước mặt, nhanh nhẹn rơi xuống, cũng không nhịn được nói, tiền bối đừng quan tâm đến chúng ta, ngài có lòng tốt một đường hộ tống tỷ đệ chúng ta, ân lớn như thế, chúng ta suốt đời khó quên.”
Bởi vì Cố gia, Vạn Đạo Thương Minh đối với bọn họ rất khách khí, biết được bọn họ muốn đến di tích Tiên Cổ, còn tiện đường hộ tống bọn họ.
Hoàng Kim Thú rất già nua, giờ phút này khí tức suy bại, lắc đầu cười khổ nói, “Không ai có thể còn sống rời đi, hơn nữa sở dĩ Thủy Tộc càn rỡ, là bởi vì Bắc Minh Hải quá rộng lớn, đến Chân Tiên cũng không biết nó rộng lớn và huyền diệu thế nào, bọn họ trốn trong đó, sẽ không ai tìm được.”
Nghe vậy, tất cả mọi người tuyệt vọng, thảo nào rất nhiều thế lực bất hủ đều kiêng dè Thủy Tộc ở Bắc Minh Hải.
Thì ra còn có nguyên nhân này.
Đám Thủy Tộc này cũng rất thông minh.
Bọn họ không tranh phong với thế lực bất hủ, hết lần này tới lần khác lại tìm thế lực hạng hai, chuyên chọn quả hồng mềm mà ra tay.
“Ngọc Linh tiên tử, ngươi đừng vội, có lẽ ta còn biện pháp.” Bỗng nhiên, một nam tử trẻ tuổi mặc cẩm y mở miệng nói, trong mắt lấp lóe tinh mang, có cảm giác như đã tính trước.
Nhìn thấy vẻ ảm đạm trong mắt Thác Thiên Ngọc Linh, nghĩ rằng nên biểu hiện năng lực của mình trước mặt giai nhân.
Nghe vậy, tất cả mọi người nhìn lại, trong mắt lộ vẻ khó tin.
Đến Hoàng Kim Thú cũng cảm thấy chấn động, nói không chừng đám đệ tử thế gian này thật sự có thủ đoạn gì đó, có thể vượt qua kiếp nạn lần này.
Thấy trong tay nam tử mặc cẩm y có một tờ pháp chỉ màu vàng sáng chói, đang phát ra quang huy chói mắt, giống như chân kim rèn đúc mà thành.
“Đây là vật hộ thân mà trước khi đi gia phụ đã giao cho ta, ẩn chứa một kích toàn lực của Tiểu Thiên Tôn hậu kỳ.” Nam tử mặc cẩm y nam lộ ra một chút đắc ý nói.
Đây chính là thủ đoạn hộ thân cường đại của hắn ta.
Một kích toàn lực của Tiểu Thiên Tôn hậu kỳ, đủ để hủy diệt một phương tinh vực.
Trước đó hắn ta chưa từng thông báo thân phận của mình với đám người, bây giờ nghe hắn ta nói vậy, đám người cũng không nhịn được dâng lên chút hi vọng.
“Một kích toàn lực của Tiểu Thiên Tôn hậu kỳ?” Trong lòng Thác Thiên Ngọc Linh hơi động, sau đó lắc đầu, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một thân ảnh, lẩm bẩm nói, “Nếu công tử ở đây...”
Nghĩ tới đây, nàng lại cười khổ.
Bản thân miên man suy nghĩ gì vậy.
“Còn chưa đủ.” Hoàng Kim Thú vẫn lắc đầu như cũ.
Một kích toàn lực của Tiểu Thiên Tôn hậu kỳ cũng không thể hủy diệt tất cả Thủy Tộc ở nơi này.
Hơn nữa chưa chắc vài đầu hải thú kinh khủng đang đứng lặng ở chân trời kia lại không có chiến lực này.
Nam tử mặc cẩm y nhìn thấy biểu cảm của mọi người hoàn toàn nằm trong dự liệu của hắn ta, lúc này lại cười nói, “Đương nhiên ta biết rõ cái này không đủ, nhưng như vậy đã đủ bảo vệ ta rời khỏi nơi này rồi.”
Cái gì! ?
Nghe vậy, mọi người đều sợ hãi, trừng to mắt, dáng vẻ không dám tin nhìn về phía hắn ta.
Không ngờ lúc này nam tử mặc cẩm y lại có thể nói ra lời này, vô cùng ích kỉ.
Sau khi phản ứng lại, rất nhiều người bắt đầu mắng to.
Bạn cần đăng nhập để bình luận