Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 265: Một Quyền Có Thể Nát Sao Trời, Làm Áo Cưới Cho Người Khác, Tiên Linh Diệu Căn (2)

Giờ khắc này.
Đấn thân thể hắn cũng bắt đầu mơ hồ, hỗn độn khí lơ đãng dâng lên trong từng tế bào, từng tia từng sợi buông xuống, có khí tức kinh khủng lưu chuyển.
Một đạo khí tức, đủ để đánh nát sông núi!
“Hơn ba nghìn sáu trăm đạo hỗn độn khí nhập thể, lực lượng nhục thân đâu chỉ tăng thêm mấy lần đơn giản như vậy.”
Cố Trường Sinh nhẹ giọng nói, tĩnh tâm cảm thụ, trong huyết mạch có lực lượng vô cùng tận đang lưu chuyển.
Nếu lúc này có người đi qua hắn, nghiêng tai lắng nghe, tuyệt đối sẽ hãi nhiên, Thánh Nhân yếu một chút, thậm chí sẽ bị trực tiếp vỡ nát!
“Thuần túy là nhục thân chi lực, không xen lẫn chút tu vi nào.”
“Cảnh giới bây giờ của ta không thể vượt qua chưởng khống đối với nhục thân quá nhiều, hoàn mỹ mới là tốt nhất.”
Ánh mắt Cố Trường Sinh có chút lấp lóe.
Nhục thân quá mức cường hãn, lực lượng nguyên thần không đủ, cũng không thể hoàn toàn phát triển nhục thân chi lực.
Lúc này, bản thân phải cẩn thận chưởng khống lực lượng nhục thân, đạt tới tình trạng mỗi một tế bào đều có thể vận chuyển lực lượng một cách hoàn mỹ!
Đây cũng chính là Nguyên Thần cảnh giới!
“Hiện tại, đối với ta mà nói, lực lượng của một quyền đủ để đánh nát một ngôi sao trời đã dễ như trở bàn tay.”
Tâm cảnh của Cố Trường Sinh nhanh chóng ổn định lại, nhìn về phía khoáng mạch Tuế Nguyệt Thạch ở hướng khác.
Vung tay áo lên, thi triển thần thông hô phong, đồng thời dùng Luân Hồi Bảo Thuật bao bọc trên kiếm gãy Đại La, âm thanh soàn soạt nho nhỏ vang lên, cắt từng khối Tuế Nguyệt Thạch xuống.
“Mặc dù Tuế Nguyệt Thạch quỷ dị, nhưng không nặng nề như Hỗn Nguyên Thạch, hơi động đậy chính là thanh thế kinh thiên, rất khó che lấp.”
Cắt Tuế Nguyệt Thạch xuống, hắn cũng không muốn lãng phí.
Vung tay áo lên, thu thập tất cả vào Không Gian Pháp Khí.
Đi theo khoáng mạch Tuế Nguyệt Thạch chừng năm trăm dặm.
Cố Trường Sinh đột nhiên phát hiện phía trước có cấm chế bị phá hỏng, trong đó từng sợi tiên linh chi khí lan tràn ra, có tiên ý kinh người.
Thấy thế, trên mặt hắn không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Tiên linh chi khí, chẳng lẽ trong đó có tiên kinh quả trong truyền thuyết sao?”
“Từ thời gian cấm chế này bị phá hỏng đến xem, chính là trong hai ngày này.”
“Nói như vậy, hẳn là Hoàng Lạc làm.”
“Đúng là hắn ta không khiến ta thất vọng.”
“Đáng tiếc, lại là làm áo cưới cho ta mà thôi.”
Cố Trường Sinh cười khẽ, tiên đồng vận chuyển, thấy rõ cảnh tượng trong đó.
Từng sợi tiên linh chi khí trôi nổi, cực kì hào hùng nặng nề, giống như một đầu Chân Long du tẩu trong bóng tối.
Tiên linh chi khí đã dần có hình thức ban đầu của rồng, xuất hiện đầu rồng, râu rồng, vuốt rồng, đuôi rồng, chỉ có thân rồng còn chưa ngưng thực.
“Không phải tiên linh quả, nhưng đây là... Tiên Linh Diệu Căn?”
Cho dù là tâm tính của Cố Trường Sinh, lúc này cũng không khỏi lộ ra kinh ngạc.
Tiên Linh Diệu Căn, chính là một trong thập đại linh căn của Tiên Vực.
Nghe đồn rằng, tác dụng của Tiên Linh Diệu Căn quá nghịch thiên, thiên đạo không dung, cho nên bị chia làm mấy khối, không biết tung tích.
Bởi vì Tiên Linh Diệu Căn có thể trợ tu sĩ thành tựu vô thượng chính quả, trong đó có ẩn chứa mảnh vỡ đại đạo thiên địa, một phần ba dược hiệu thậm chí có thể so sánh với dược trường sinh, thuốc bất hủ.
Cố Trường Sinh nhìn tiên linh rồng nhỏ sinh động như thật trước mặt, trong ánh mắt mang theo một chút kinh ngạc.
Hắn cho rằng như vậy hoàn toàn là vì mấy cỗ tiên linh chi khí này đã có linh động chi ý, tạo ra tiên linh rồng nhỏ, hoàn toàn có sinh mạng.
Đây đã là tạo hóa vạn vật, sinh ra đặc tính sinh mệnh.
Nếu như không phải Tiên Linh Diệu Căn, hắn không nghĩ ra sẽ còn cái gì ẩn chứa kỳ hiệu như vậy nữa.
“Tiên Linh Quả là do tiên linh chi khí đổ vào mà thành trái cây, trong điển tịch từng có ghi chép, hơn nữa so sánh Tiên Linh Diệu Căn, nó chỉ được coi là cái lông, mảnh vảy thôi...”
Cố Trường Sinh khẽ nói, trong ánh mắt có tiên ý lượn lờ phù văn lấp lóe, đang đánh giá tiên linh rồng nhỏ phía trước.
Đầu rồng nhỏ này đang du tẩu ở xung quanh, sinh động như thật, mỗi lân phiến đều có đường vân cổ lão, giống như một đầu Long Tộc chân chính!
Dường như nó không chú ý đến Cố Trường Sinh bên ngoài trận văn, còn đang không ngừng phun ra nuốt vào từng sợi tiên linh chi khí theo lòng đất truyền đến, toàn thân tiên khí lượn lờ, cực kì bất phàm.
Trong lòng đất, sương mù bao phủ, rất mơ hồ, không nhìn thấy rõ, có hỗn độn khí tràn ngập.
Nhưng mơ hồ nhìn thấy một nửa linh căn màu trắng ở trong hư không, cũng không tính lớn, chỉ to như cánh tay của người trưởng thành.
Biên giới có vết tích cháy đen, khí tức lôi đình đáng sợ, cực kì cổ lão, đến bây giờ vẫn không tiêu tán.
Gần đó, có vô thượng trận văn chi lực lấp lóe, thần hi lượn lờ, đạo phù xen lẫn.
Uy áp khó nói lên lời bao phủ, không cần tới gần, cũng có thể cảm nhận được khí thế kinh khủng tuyệt luân kia.
Nếu có chút vọng động, tuyệt đối sẽ dẫn động bó, bộc phát uy lực mênh mông!
Nhưng mà, tại hướng khác, Cố Trường Sinh sững sờ, một gốc đằng thụ màu huyết hồng, hắc khí lượn lờ, treo đầy đầu lâu xương trắng.
Huyết sắc trong suốt, vô cùng quỷ dị, đầu người trên đó theo gió lay động, phát ra tiếng vang sào sạt.
Nhìn vô cùng đáng sợ.
Quang mang màu trắng rất ảm đạm yếu ớt, từng sợi khí tức bị nó thôn phệ, trở thành chất dinh dưỡng của nó.
Từng trận khí âm hàn truyền đến, có mùi máu tươi rất nồng đậm.
“Xung quanh gốc đằng thụ kia là một mảnh huyết nhục biến thành bùn đất...”
“Thi ra tất cả thi cốt chôn ở đây đều làm phân bón cho nó?”
Ánh mắt của Cố Trường Sinh quét qua, nhìn thấy thi hài chất thành núi ở quanh nó.
Có thi cốt của cả Dị tộc và Nhân, óng ánh long lanh, khi còn sống rất cường đại, đến bây giờ vẫn chưa bị ăn mòn.
Trước đó hắc huyết mà hắn nhìn thấy, đều là từ chỗ này chảy ra.
Đằng thụ màu đỏ, cắm rễ ở trong đó, chập chờn bất định, hấp thụ dinh dưỡng.
“Xem ra người bày ra cấm chế ở đây là một người tàn nhẫn, định dùng huyết nhục của những sinh linh này tẩm bổ cho đằng thụ... Hiện tại xem ra, tiên ý cũng rất yếu kém...”
Cố Trường Sinh nhíu mày, lúc đầu hắn còn dự định mang gốc cây này đi, nhưng lúc này, lại do dự.
Rất hiển nhiên.
Nơi đây tuyệt đối là đại thủ bút của tổn tại nào đó.
Nếu vọng động, sẽ tạo thành nhân quả không cần thiết.
Dùng huyết nhục uẩn dưỡng đằng thụ, treo đầy đầu lâu, nghĩ thế nào cũng cảm giác toàn thân không được tự nhiên.
Bên trong tiên linh chi khí này, hắn ngửi được mùi máu tươi, khác biệt rất lớn với tiên linh chi khí chân chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận