Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 673 - Thiết lập cục săn Tiên Vương, kết cuộc, tất cả mọi người cùng tiến lên

Vị sinh linh ra tay kia vẫn như trước không nhanh không chậm nói, thái độ vô cùng khinh miệt, mang theo một chút ý cười châm chọc.
Dù sao tu vi của hắn yếu hơn Tiên Vực một bậc, nhưng hoàn toàn nghiền áp thực lực mạnh hơn mình.
Điều này khiến cho hắn trong lòng cực kỳ sảng khoái.
Buồn bực vì trận đầu vừa thất bại cũng được quét sạch.
"Ở bên ta, thực lực của ta còn không chen vào được hai mươi vị trí đầu, thế mà các ngươi ngay cả ta cũng không thể chiến thắng, một hồi làm sao đánh nữa đây? Thay phiên đi chịu chết à?"
Hắn cười ha ha, không chút che giấu sát ý của mình.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra mấy vị đại thống lĩnh bên Tiên Vực đã là nhân vật rất mạnh mẽ rồi.
Cao thủ mạnh hơn bọn họ, có thể được bao nhiêu người?
Một trận chiến này, đã không có gì để lo lắng.
Trước vực sâu màu đen, rất nhiều bóng dáng sừng sững khủng bố vẫn lạnh lùng như cũ, không nói lời nào.
"Sao có thể như vậy, Dị Vực sao lại cường đại như thế được chứ? Đây mới là người thứ hai được phái ra thôi!"
Tiên Vực bên này, rất nhiều người trong lòng đều đang phát run, nhịn không được sinh ra tâm tình tuyệt vọng.
Mặc dù có Nhan Minh Tiên Vương Chuyển Thế Thân trận đầu thắng lợi, chém giết đối phương, nhưng dù sao hắn vẫn còn quá trẻ, ngay cả Chân Tiên cảnh cũng chưa đến.
Mà Dị Vực bên kia vẫn còn có hai mươi chín siêu cấp cao thủ, đều là tồn tại Chân Tiên cảnh chém giết không giới hạn.
"Bên chúng ta chỉ còn một người Thần Tử Cố gia là xem như có sức đánh một trận."
"Nhưng Thần Tử Cố gia có mạnh đến đâu thì chẳng lẽ hắn có thể lấy một địch toàn bộ sao?"
Lúc này, rất nhiều người lòng ôm mong đợi, đều nhìn về phía Cố Trường Sinh sắc mặt rất lạnh lùng, cau chân mày, ngay khi bắt đầu chiến đấu, hắn đã bị mấy vị di lão Thái Cổ cản lại.
Hắn là con bài chưa lật sau cùng của bên Tiên Vực.
Cho đến khi đối phương phái ra chí cường giả, nếu không sẽ không để cho hắn ra sân, dù sao đây là đánh luân phiên, càng vào sân trước thì cũng đồng nghĩa với việc tiêu hao càng lớn.
Nhóm người Tiên Vực không muốn hắn đi lên trước mạo hiểm như vậy.
"Thần Tử, ngươi bây giờ chưa thể lên được, chúng ta còn có những người khác." Rất nhiều di lão mở miệng nói, ngăn cản Cố Trường Sinh, không cho hắn ra sân, rất lo lắng.
Mặc dù bọn họ biết Cố Trường Sinh rất mạnh, nhưng Dị Vực có rất nhiều cường giả sâu không lường được.
Một khi Cố Trường Sinh xuất hiện ngoài ý muốn, bọn họ sẽ là tội nhân vạn cổ!
Cố Trường Sinh lắc đầu, hắn vốn định bày ra thực lực uy áp của bản thân cho mọi người thấy.
Nhưng nếu làm như vậy thì Tiên Vương Dị Vực trong nháy mắt sẽ bị kinh động, đến lúc đó phát hiện không thích hợp, tuyệt đối sẽ ngay lập tức xé mở không gian này rời đi.
Càng đừng nói đến trong âm thầm còn Chuẩn Tiên Đế Dị Vực đang nhìn chằm chằm bên này.
Đám người Hôi Lão đang thương nghị chuyện lưu đày trừ khử Hồng Đế, không rảnh tay tới bên này giúp đỡ.
Như vậy, kế hoạch hắn muốn câu cá lớn, một lưới bắt hết toàn bộ Tiên Vương cũng rất có thể sẽ bị thất bại.
"Lúc này đã không thể quản được nhiều như vậy, sao có thể nhìn nhiều tiền bối vô tội bỗng nhiên đổ dòng máu nóng, mà ta lại ở một bên khoanh tay đứng nhìn chứ..."
Sau đó, Cố Trường Sinh trong lòng khẽ thở dài, một luồng xảo lực truyền ra, đánh văng mấy vị di lão.
Nếu như có thể giết mấy vị Tiên Vương Dị Vực ở tại đây, vậy thì không còn điều gì tốt hơn.
Dù sao ai cũng không ngờ thực lực của hắn cường đại tới mức này.
Mà đây cũng là nguyên nhân hắn muốn giết Dị Vực trở tay không kịp.
Đương nhiên, hai vị Tiên Vương của Cố gia đã sớm trao đổi với Cố Trường Sinh, đang âm thầm bố trí, muốn khóa lại mảnh vũ trụ này.
Chỉ cần có thể ngăn chặn trong khoảng khắc, đến lúc đó hắn có thể nghĩ biện pháp tiêu diệt Tiên Vương Dị Vực ở nơi này.
"Các vị di lão không cần khuyên nữa, một trận chiến này với ta mà nói dễ như trở bàn tay, không có bất kỳ nguy hiểm gì."
Cố Trường Sinh nói, khiến cho mấy vị di lão ngây ngẩn cả người.
Đúng lúc này, bên tai hắn chợt nghe truyền âm của Tô Huyên: "Vị Chuẩn Tiên Đế kia từ Dị Vực tới đây đã bị ta ngăn cản, giờ ngươi có thể yên tâm hành động."
"Ngăn lại rồi sao?"
Cố Trường Sinh gật đầu, chậm rãi thở phào một cái, đi lên chiến trường.
Ở thời khắc mấu chốt này, Tô Huyên quả thật không khiến hắn thất vọng.
Bùm!
Bước chân của hắn rơi xuống trước vực sâu, xuất hiện ở trước mặt vị sinh linh Dị Vực kia, khuôn mặt bình tĩnh, không dính một hạt bụi.
"Thần Tử Cố gia ra tay!"
Đám người Tiên Vực nhìn cảnh tượng này đều không nhịn được tâm thần run lên, có người càng lòng đầy mong chờ, đang rống to, rất phấn khích.
Mặc kệ nói thế nào, Cố Trường Sinh dù sao cũng là đệ nhất nhân đương đại, không ai có thể sánh vai.
Không người nào biết thực lực của hắn cường đại đến trình độ nào!
Đương nhiên cũng có rất nhiều người trong lòng thở dài, dù sao Cố Trường Sinh ra sân cũng đồng nghĩa với việc Tiên Vực bên này không còn ai khác nữa, không nắm chắc có thể chiến thắng Dị Vực bên kia.
"Ngươi là người phương nào?"
Sinh linh Dị Vực bên người có một thần hoàn màu máu quay vòng nhìn chăm chú Cố Trường Sinh, cảm nhận được một loại nguy cơ dày đặc trên người hắn.
Đây là cảm giác mà hắn chinh chiến vô số lần cũng chưa từng có.
Người trước mặt này có thực lực rất mạnh!
Nhưng hắn không sợ chút nào!
Có điều, hắn vẫn không nhịn được đặt câu hỏi, muốn biết thân phận của Cố Trường Sinh.
Cố Trường Sinh vẻ mặt lạnh nhạt quét mắt nhìn hắn một cái, từ đầu đến cuối chưa từng mở miệng.
"Có gì đó quái lạ, người này không đơn giản!"
Ầm!
Trong vực sâu vang lên một hồi tiếng ầm ầm, có các loại quy tắc trật tự đang va chạm, sương mù màu đen cuồn cuộn, đôi mắt như ngọn lửa, muốn tra xét thực lực và thân phận của Cố Trường Sinh.
"Là hắn!"
Một nam nhân khuôn mặt tái nhợt, tuấn tú dị thường, ngoại hình giống Nhân Tộc trầm giọng nói, trong con ngươi có sát ý chợt lóe lên, nhìn chằm chằm Cố Trường Sinh!
Hắn là Gia Mạc Địch, được xưng là Chân Tiên trẻ tuổi nhất Dị Vực!
Bạn cần đăng nhập để bình luận