Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 279: Cố Huynh Không Phải Người Ngươi Có Thể So Sánh, Cổ Đế Tử Hiện Thân, Thực Lực Khiếp Sợ

Bên trong vườn hoa, lời nói vừa rồi của Hoàng Lạc mơ hồ mang theo sự coi nhẹ và khinh thường Cố Trường Sinh.
Bởi vì hắn ta vô cùng cường đại, phụ thân hắn ta là tổ hoàng, trấn áp đương thời.
“Đến hắn cũng được xưng là thần thoại vô địch trong thế hệ trẻ tuổi sao, một thế này cũng chỉ như thế mà thôi.”
Hoàng Lạc lại lắc đầu nói.
Lời nói bình thản, nhưng lại thể hiện sự coi thường tất cả những người trẻ tuổi trong thế hệ này.
Từ tận đáy lòng, hắn ta không đặt thế hệ trẻ bây giờ vào mắt.
Không ít người trẻ tuổi biến sắc, mang theo tức giận và không cam lòng.
Đến Cố Trường Sinh cũng không đặt ở trong mắt.
Thái độ của Hoàng Lạc đối với bọn họ càng thêm coi thường.
Ngoại trừ Diệp Minh Nguyệt ra.
Hắn ta còn không thèm nhìn những người ở nơi này một cái.
Mặc dù Hoàng Lạc là dõng dõi của Tổ Hoàng, địa vị lớn đến đáng sợ.
Nhưng thế lực phía sau tất cả những người ở đây cũng kinh khủng ngập trời.
Hoàng Lạc ỷ vào chuyện tu hành nhiều hơn bọn họ mấy chục năm mà ngạo mạn.
Thật sự khiến trong lòng mọi người bất mãn, nhưng ngại chủ nhân nơi này là Diệp Minh Nguyệt và tu vi của Hoàng Lạc là Thánh Nhân cảnh mà không phát tác.
Âm thầm, có người ánh mắt lấp lóe, thấp giọng nói.
“Nghe nói có một vị quái thai cổ đại của một vô thượng đạo thống nào đó cũng tới đây, hắn ta cũng tự phong qua, tu vi cũng là Thánh Nhân cảnh.”
“Ngươi nói Phong Thần sao?”
“Đúng, chính là hắn ta, thời gian trước còn nghe nói hắn ta đã hàng phục một đầu hung thú thuần huyết Đại Thánh cảnh tại một tinh vực hoang vu, chính là một đầu Thần Ngạc, được phật âm hun đúc, cực kì cường đại.”
Bọn họ cũng thấp giọng nghị luận.
Tu vi Hoàng Lạc mạnh hơn bọn họ, nhưng bọn họ không cho rằng mình sẽ yếu hơn hắn ta.
Chỉ là tu hành ít hơn hắn ta mấy chục năm thôi, sau này các loại cơ duyên gia thân, rất nhanh có thể đuổi theo hắn ta.
Sau Thánh Nhân cảnh, sẽ khó đột phá hơn.
Nhiều nhất Hoàng Lạc chỉ có thể đắc ý lúc này mà thôi.
Hơn nữa, bọn họ không cho rằng Cố Trường Sinh sẽ yếu hơn Hoàng Lạc Thánh Nhân cảnh.
Ngược lại, không ít người cho rằng Cố Trường Sinh có thể xuất thủ chống lại Hoàng Lạc.
Cố Trường Sinh cường đại thế nào, chỉ có thế hệ trẻ tuổi bọn họ rõ ràng nhất.
Diệp Minh Nguyệt nhíu mày, nhìn về phía Hoàng Lạc, rất không thoải mái với loại kiêu ngạo này của hắn ta.
Nàng biết mục đích lần này Hoàng Lạc đến đây.
Cầu hôn.
Trong một lần tình cơ, phụ hoàng đã từng nhắc đến chuyện này một lần rồi, nhiều hơn là bị người ta truyền ra.
Hoàng Lạc còn mang đến lượng lớn thần vật, mấy loại thiên công và Đế vật mà thời kì phụ thân hắn ta thành đạo đoạt được cũng mang đến, biểu hiện đủ thành ý.
Mặc dù nàng hiểu rất rõ phụ hoàng mình, không có khả năng làm ra chuyện dùng nữ nhi đổi lấy hàng hóa.
Nhưng Vũ Hóa tiên triều không phải một mình phụ thân nàng nói ra là có thể quyết định tất cả.
Còn có đám tiên hoàng chưa chết thoái ẩn trong Hoàng Lăng nữa.
Nếu như bọn họ có suy nghĩ khác, thì cho dù thiên phú của nàng có vô song, cũng không thể tránh việc bị định ra hôn ước.
Hơn nữa bối cảnh của Vạn Hoàng Sào không tầm thường, hậu đại của Chân Hoàng, không kém gì Vũ Hóa tiên triều.
Cho nên lúc này trong lòng Diệp Minh Nguyệt không khỏi có chút thấp thỏm, không đoán được suy nghĩ của đám lão nhân khác tại Vũ Hóa tiên triều.
“Làm sao?”
“Chẳng lẽ các ngươi muốn khiêu chiến ta sao? Đương nhiên cũng có thể, ta sẽ áp chế tu vi tại cùng một cấp độ cảnh giới với các người.”
Hoàng Lạc mở miệng, ánh mắt cực kì bình thản.
Lời này vừa ra, sắc mặt tất cả mọi người lần nữa biến đổi.
Bọn họ đều tâm cao khí ngạo, trẻ tuổi nóng tính, tung hoành vô địch ở một vài khu vực.
Mặc dù không bằng Cố Trường Sinh.
Nhưng bị một tên dòng dõi Tổ Hoàng không biết xuất hiện tại kỷ nguyên nào xem thường.
Càng khiến bọn họ giận dữ.
“Ngươi không có tư cách nói lời này...”
“Trường Sinh đạo huynh, ngươi còn lâu mới có thể so sánh với hắn.”
“Hơn nữa, không cần ngươi áp chế tu vi, hôm nay ta vẫn có thể đánh bại ngươi.”
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Tất cả mọi người giật mình, nhìn về phía phát ra âm thanh.
Mới phát hiện không biết từ lúc nào.
Một người trẻ tuổi có khuôn mặt phổ thông đã đứng thẳng ở nơi đó, bên người truyền ra ba động kì dị, giống như đứng trong một mảnh tinh không mênh mông.
Rất nhiều người biến sắc, trước đó lại không hề phát giác hắn ta.
Diệp Minh Nguyệt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn sang, phát hiện là người quen cũ.
“... Thì ra là hắn ta!”
“Cổ Đế Tử!”
“Hắn ta cũng không phải nhân vật thuộc một thế này, nhưng rất sớm đã xuất thế, trước đó còn từng tranh phong với Thần Tử Cố gia, Minh Nguyệt công chúa, truyền nhân của Kim Sí Đại Bằng tại cổ thành Vọng Nguyện, thiên phú chỉ yếu hơn một mình Thần Tử Cố gia!”
Rất nhiều người hoảng sợ nói, nhận ra người này.
Cổ Đế Tử, cũng là dòng dõi của một vị thân Cổ Đế, so sánh thân phận với Hoàng Lạc, có thể nói là mũi nhọn đấu với đao sắc.
Không thua bao nhiêu.
Nhưng so với Hoàng Lạc... Hắn ta xuất thế rất sớm.
Quan trọng nhất là, Cổ Đế Tử đã từng chém tu vi, một thế này, tu vi của hắn ta là lần nữa luyện thành.
Không giống Hoàng Lạc, vừa vỡ phong ấn đã có thực lực Thánh Nhân cảnh hậu kỳ.
Đột nhiên.
Một người trừng lớn mắt, giống như phát hiện cái gì, có chút không thể tin được.
“Không đúng, các ngươi xem tu vi của Cổ Đế Tử... Là Thần Vương Cảnh trung kỳ!”
“Tê! Hiện nay, tu vi của Cổ Đế Tử là Thần Vương Cảnh trung kỳ, làm sao tốc độ lại nhanh như vậy, quá dọa người! Thời gian trước hắn ta còn chưa tới Hư Thần cảnh, chỉ là Hoàn Nhất cảnh...”
“Đúng vậy, không thể tin được...”
Lúc này, rất nhiều người chú ý tới khí tức của Cổ Đế Tử, lần nữa hít một ngụm khí lạnh.
“Không hổ là người dùng đại nghị lực chém tu vi một lần rồi, tài tình nghịch thiên, tốc độ tu luyện này vượt xa thiên kiêu trẻ tuổi thế hệ này.....”
Đám người khiếp sợ không thôi.
Cổ Đế Tử xuất hiện, khiến vẻ mặt Hoàng Lạc lộ ra hứng thú.
“Huyết mạch Cổ Đế, nhưng không biết phụ thân ngươi là ai?” Hắn ta mở miệng hỏi.
“Ngươi không xứng biết.” Sắc mặt Cổ Đế Tử lạnh nhạt, thậm chí lạnh lùng.
Đối với Hoàng Lạc Thánh Nhân cảnh hậu kỳ.
Hắn ta cũng không thèm để ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận