Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 725 - Giết đến thế gian không người dám xưng địch, cảnh giới tuyệt vọng, một trận chiến này cũng không cô độc (2)

Nhưng mà ngay lúc này, trong sương mù màu đen mênh mông dưới đất bỗng có một bàn tay màu đen to vươn ra, sương mù lượn lờ, tựa như xác chết.
Bàn tay đó bắt lấy nguyên thần Chuẩn Tiên Đế, vô tình mà lạnh lùng kéo vào trong đó.
Huy Đế mặt lộ tuyệt vọng, giây phút này thậm chí có chút kinh khủng.
"Cứu ta... "
Huy Đế ngược lại cầu cứu Tô Huyên.
“Không ngờ nơi này ẩn giấu căn nguyên hắc ám."
"Đây là cái gì?"
Tô Huyên nhíu chặt chân mày, mơ hồ cảm giác được bất an.
Theo sau, trong sương mù màu đen mênh mông loáng thoáng phát ra tiếng nhai, nghe rất rùng rợn, sởn tóc gáy, nguyên thần của một vị Chuẩn Tiên Đế đang bị cắn nuốt sao?
Nàng không kiềm được có chút sợ sệt.
Chẳng lẽ cái gọi là sinh linh hắc ám cường đại là được sáng tạo, sinh ra từ quá trình như vậy?
Cắn nuốt lẫn nhau, ai thua trận thì dù là Chuẩn Tiên Đế đều khó mà may mắn thoát khỏi kết quả như vậy.
Ầm ầm ầm!
Đến đoạn sau, trong sương mù đen có một sức mạnh màu đen ngòm đi ra, tỏa ra uy áp Chuẩn Tiên Đế càng khủng bố.
Đặc biệt là nó mọc hai cái đầu, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện một cái trong đó giống hệt mặt Huy Đế vừa rồi.
“Hơi thở mạnh hơn vừa rồi rất nhiều, chẳng lẽ đây là nguyên nhân cảnh giới của sinh linh hắc ám tiến bộ?”
Tô Huyên cũng không kiềm được kinh ngạc, sinh ra bất an.
Sau khi cắn nuốt nguyên thần của một vị Chuẩn Tiên Đế, bây giờ Chuẩn Tiên Đế mới đi ra này hơi thở hiển nhiên càng cường đại.
Nàng không dám tưởng tượng, nếu thật sự đúng là vậy thì Chuẩn Tiên Đế Hắc Ám càng giết sẽ càng mạnh.
Đây là chân tướng khiến người tuyệt vọng.
“Giết!”
Rất nhanh, Tô Huyên khẽ quát, Đế mâu nhuộm máu, lao lên chém giết với Chuẩn Tiên Đế này, không cho nó đi tấn công Cố Trường Sinh.
Hắc ám cuốn sạch mỗi phương hướng, tình hình trên chiến trường khác cũng không thoải mái.
Bởi vì nhóm Minh Đế cũng phát hiện, chỉ cần đối thủ thất bại thì sẽ bị bàn tay to từ trong căn nguyên hắc ám kéo vào, cắn nuốt lẫn nhau, sau đó đi ra một Chuẩn Tiên Đế càng mạnh.
Còn về bên nào nắm quyền kiểm soát thì đã không trọng yếu.
Điều này khiến bọn họ cũng không kiềm được sinh ra tuyệt vọng.
Sau một trận đại chiến gian khổ, khó khăn lắm mới chiến thắng đối phương, lại phát hiện địch thủ trở nên càng mạnh.
Thế thì đánh cái kiểu gì?
Keng!
Bên Cố Trường Sinh cũng đến giai đoạn cuối cùng, đại chiến kéo dài mấy trăm năm.
Hắn có sức chiến đấu cái thế, không gì sánh kịp, dù là trong cục diện tệ nhất cũng cứng rắn xoay chuyển.
Nơi đây tràn ra sóng gợn có thể tan biến thế giới.
Trong khoảnh khắc, ánh sáng hủy diệt chói lòa, có vũ trụ bị mở mang sau đó tan biến.
Trong nháy mắt, thiên địa tan vỡ, mây đen cuồn cuộn.
Đàn sao rơi, có đại giới hủy diệt, từ đấy đi hướng điểm cuối.
Đây là cuộc chiến Chuẩn Tiên Đế khủng bố nhất, trong đại chiến mở mang Càn Khôn, lại hủy diệt thế giới, sinh cùng diệt không ngừng chuyển đổi.
Trừ Táng Chủ ra, ba vị Chuẩn Tiên Đế khác đều bị thương nặng, không còn ở đỉnh cao, một khi bị Cố Trường Sinh tìm được cơ hội thì hắn sẽ ra tay xóa hổ hết bọn họ.
Phải biết rằng hắn có thủ đoạn thật sự xóa bỏ ấn ký Chuẩn Tiên Đế.
Những người khác tối đa đánh bại, khó mà chân chính đè chết.
Tuy nhiên, trạng thái của Cố Trường Sinh không tốt, rồi sẽ có lúc kiệt sức, tinh huyết cùng với nguyên thần đều thiếu hụt rất lớn.
Hắn bị thương rất nặng, không cách nào khép lại, địch thủ Chuẩn Tiên Đế có thủ đoạn kinh thế, tạo thành tổn thương rất lớn cho hắn, cơ thể cũng bị tàn phá, khó thể tái tạo lại.
"Ngươi đã sáng tạo thần thoại, đáng tiếc, dù ngươi mạnh đến mấy cũng không thể thay đổi thế cục.”
Táng Chủ nói, vô cùng lạnh lùng, chẳng qua đứng cách Cố Trường Sinh rất xa, giữ cảnh giác.
Trong chiến đấu, hắn đã chịu thiệt rất lớn.
Cố Trường Sinh nhanh chóng hiểu rõ tình hình trên chiến trường khác, trông thấy Tô Huyên rơi vào khổ chiến, nhóm Minh Đế cũng vô cùng gian khổ, người bị thương nặng.
“Cắn nuốt lẫn nhau, tạo ra sinh linh càng mạnh, đây là chân lý của hắc ám sao?”
Cố Trường Sinh con ngươi lạnh lùng mà sâu thẳm, lúc này tuy rằng tình huống không tốt, nhưng vẫn có khí phách vô địch nhìn xuống vạn cổ.
"Trận chiến này sẽ không ai giúp đỡ các ngươi, từ từ tuyệt vọng đi." Táng Chủ cười nhạt nói, từ khi thức tỉnh từ tận cùng Cửu U Táng Thổ thì hắn luôn chờ đợi ngày này.
Bỗng nhiên, hắn cảm giác được cái gì, nhướng mày.
Cố Trường Sinh cũng cảm thụ được, nhìn về hướng xa xăm, nơi đó có các cánh cửa ánh sáng mở rộng, từng luồng hơi thở vô thượng quen thuộc cấp tốc buông xuống.
"Trận chiến này, ta cũng không cô độc."
Hắn bỗng nhiên cười lên, mắt thâm thúy mà sắc bén, khủng bố tựa như muốn mở lại thiên địa.
Ầm ầm ầm!
Giây phút này, không chỉ riêng những mảnh vũ trụ cổ tàn phá, thậm chí toàn bộ chư thiên đều nghe thấy tiếng la giết như binh qua ngựa sắt.
Khí thế bàng bạc, dâng trào mãnh liệt, tựa như đại quân khủng bố giết ra một con sông dài năm tháng.
Các cánh cửa ánh sáng mở rộng trong hư không, hơi thở thế giới bàng bạc tuôn ra, từng đội thiên binh mặc giáp trụ cưỡi mãnh thú lao nhanh ra khỏi cửa, xông hướng hắc ám.
“Giết!”
Đây là tiếng la giết khủng bố vang vọng trong chư thiên.
Trong đó có mấy hơi thở vô thượng đang buông xuống.
Đây là tồn tại cùng cấp độ Chuẩn Tiên Đế.
“Nhi lang của Cố gia ta phải nên không sợ hết thảy!"
Trong đó có người rống to, mắt đỏ ngầu, nhìn thấy Cố Trường Sinh ở phương xa đang chém giết với mấy vị Chuẩn Tiên Đế thì trong mắt suýt chút rơi lệ.
Vừa kích động vừa xót xa.
Tất cả tộc nhân đều tin tưởng Cố Trường Sinh sẽ không rơi vào hắc ám, hắn sớm muộn sẽ có ngày trở về.
Hiện giờ thì ngày hắc ám đại náo động rốt cuộc đến, một mình Cố Trường Sinh ở đằng trước nhất chống cự, một người chinh chiến chúng Đế, kéo dài thời cơ cho chư thiên vạn vực.
"Trường Sinh, chúng ta tiến đến trợ ngươi!"
Lực lượng mênh mông đang diễn biến, Hỗn Độn bị phá vỡ, vũ trụ nhanh chóng bị xé ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận