Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 700 - Đại nhân quả khó có thể chịu đựng, vô thượng sợ hãi, chiến Chuẩn Tiên Đế

Với thực lực hiện giờ của hắn, giết chết một vị Tiên Vương hoàn toàn không cần dùng một bàn tay.
Nhưng vì trả lại vô tận sỉ nhục mà Dị Vực mang đến cho Tiên Vực, hắn lựa chọn dùng phương thức như vậy.
Hơi thở vô thượng cuốn sạch tất cả, vũ trụ rung chuyển!
Nhất là lời này của Cố Trường Sinh mang theo uy nghiêm của hắn, trên trời dưới đất lúc này tựa như đang vang vọng.
Tất cả mọi người biến sắc, vẻ mặt sợ hãi.
"Quả nhiên là vô thượng bên Tiên Vực..."
"Hắn tới báo thù chiến sự tám mươi vạn năm sao?"
Sinh linh Dị Vực nghe nói như vậy thì cả người lạnh lẽo, linh hồn quả thực như sắp bị đông nứt, kinh sợ tới cực điểm.
Bắt đầu từ bên Thiên Uyên này, Cố Trường Sinh một kiếm chém tới, kể cả cửa lớn Dị Vực ở bên trong cũng bị chém vỡ.
Có thể nói, cánh cửa Dị Vực hiện giờ mở rộng ra, từng mảng lớn vũ trụ lộ ra bên ngoài!
Khu vực không người Dị Vực thần bí rốt cục hiển hóa ở trong thiên địa.
Nhiều khói đen dâng lên, như từng mảnh quỷ vực mênh mông mà âm trầm, nó được tạo thành từ rất nhiều vũ trụ cổ xưa bị hắc ám lây nhiễm, vô cùng vô tận, khó mà nói rõ điểm cuối.
Lúc này, các mảnh vũ trụ chấn động, dáng vẻ sợ hãi tới cực điểm.
"Sao lại có một vị vô thượng Tiên Vực xông tới? không phải tồn tại vô thượng Tiên Vực sau trận chiến ấy đều đã đến Cửu Thiên rồi sao?"
"Bọn họ hạ giới, thế mà Đế Tộc Chi Tổ giới ta không phát hiện ra?"
"Đây rốt cuộc là ai?"
"Chẳng lẽ là tồn tại vô thượng trở về từ Giới Hải? Nhưng bây giờ Giới Hải biến động còn khủng bố hơn Tiên Vực! Làm sao hắn có thể thoát thân trở về!"
Rất nhiều sinh linh tâm thần run rẩy, sợ hãi khó mà nói rõ.
Vô thượng khấu quan, công phá cửa lớn, loại dao động như diệt thế này cuốn sạch mảng lớn vũ trụ, quá mức dọa người, khiến thần hồn của bọn họ như sắp vỡ tan.
Không cách nào tưởng tượng, nếu sức công phạt như thế này mà rơi xuống cương vực của bọn họ, sẽ tạo thành cảnh tượng như thế nào đây?
Có thể sẽ giống như Tiên Vực năm đó, máu chảy thành sông, thi cốt chất đống.
Vũ trụ bị đánh vỡ thành bột mịn, không có bất cứ sinh linh nào có thể sống sót.
"Đây là tồn tại vô thượng của giới ta! Hắn tới rửa sạch sỉ nhục năm đó cho giới ta..."
"Tám mươi vạn năm... Tám mươi vạn năm..."
Chính mắt thấy tất cả điều này, bên trong Tiên Vực không trọn vẹn, rất nhiều hậu duệ của Tiên Cổ năm đó ở lại đều không nhịn được quỳ xuống.
Bọn họ nghẹn ngào, trong lòng có một loại bi ai dày đặc khiến họ khóc lớn.
Ai có thể nghĩ đến, sau tám mươi vạn năm sẽ có tồn tại vô thượng xuất thế, muốn rửa sạch nhục nhã cho trận chiến năm đó.
Ầm bùm bùm!
Cố Trường Sinh không nói gì thêm, con ngươi thờ ơ mà thâm thúy, cất bước tới trước, đi thẳng vào bên trong Dị Vực.
Gông xiềng đại đạo vô cùng vô tận kéo dài mà đến, hiện ra trong hư không, từ trên trời giáng xuống, muốn ràng buộc hắn.
Nhưng thân thể của hắn phát sáng, dù là mặt trời cũng không rực rỡ như thế, mỗi một tế bào đều mênh mông như một phương vũ trụ cổ xưa.
Đó là thân thể được tôi luyện đến mức tận cùng, từ lúc rơi vào hắc ám tám mươi vạn năm thì đã đến cấp bậc Chuẩn Tiên Đế.
Bây giờ càng lộ ra bất hủ bất diệt, ngay cả thiên địa cũng khó mà chôn vùi.
Răng rắc!
Trong nháy mắt, hàng ức vạn xiềng xích đại đạo đứt đoạn, không thể ràng buộc Cố Trường Sinh.
"Thế gian này, không ai chạy thoát được tổng thanh trừ..."
Giọng nói của hắn rất lạnh nhạt, truyền khắp các mảnh vũ trụ, khiến vô số sinh linh Dị Vực lộ vẻ sợ hãi.
Giơ chưởng!
Đè xuống!
Hơi thở cuồn cuộn mà khủng bố lần nữa quét sạch, Cố Trường Sinh lại ra tay, ánh kiếm mênh mông, lạnh đến thấu xương, hiện ra ở các vùng trung tâm vũ trụ, ẩn chứa sát khí vô thượng.
"Không ổn!"
Hết thảy Tiên Vương ở nơi này biến sắc, cảm nhận được sát khí của Cố Trường Sinh, linh hồn như sắp tan rã, tựa như đi tới tận cùng của kỷ nguyên.
Bất cứ sinh linh nào đều khó trốn thoát một kiếp này!
"Chạy mau!"
Rất nhanh, bọn họ tuyệt vọng, tuy đã nhận ra Đế Tộc Chi Tổ đang chạy tới, nhưng cũng không kịp ra tay cứu bọn họ.
Ánh kiếm rực rỡ, nở rộ giữa hắc ám mênh mông, trở thành vĩnh hằng tuyệt đối!
Bùm bùm!
Từng mảnh vũ trụ bị hủy diệt, vĩnh viễn mất đi sắc màu, trở thành vùng đất chết lặng.
"Đạo hữu, ngươi có ý gì?"
Xoẹt!
Chư thiên vạn vực đều đang run rẩy, hơi thở tĩnh mịch cuốn sạch trên trời dưới đất.
Toàn bộ sinh linh đang sợ hãi, lúc này, một vị tồn tại vô thượng Dị Vực rốt cục phủ xuống, hắn lạnh lùng nhìn chăm chằm Cố Trường Sinh.
Hơi thở của Chuẩn Tiên Đế sâu thẳm hắc ám, mang theo tức giận và sát khí, từng mảnh vũ trụ mênh mông cuồn cuộn, khủng bố đến cực hạn.
Nhân vật như vậy, nếu toàn lực thức tỉnh thì sẽ tạo thành thanh thế lớn đến vô biên.
Từ Cố Trường Sinh phủ xuống chỗ này, rồi đến công phá cửa lớn Dị Vực, thực ra cũng chỉ mới qua vài giây.
Chuẩn Tiên Đế trong lòng có cảm ứng, từ lúc thức tỉnh đến hiện thân thì hắn đã tới rất nhanh rồi.
Nhưng vẫn không cách nào ngăn cản tất cả điều này.
Đưa mắt nhìn qua, vùng vũ trụ này đã tan vỡ, sinh linh diệt tuyệt, không ai sống sót.
Tuy sinh linh hắc ám Dị Vực cuồn cuộn không dứt, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến cho vị Chuẩn Tiên Đế này phẫn nộ, khó bình ổn sát khí trong lòng.
"Không ai chạy thoát được tính sổ."
Toàn thân Cố Trường Sinh bị nhiều đạo tắc Hỗn Độn bao phủ, lạnh lùng nói, nhìn thẳng vị Chuẩn Tiên Đế này.
Tồn tại Dị Vực đi con đường này đều có chung một đặc điểm, đó là tràn ngập hơi thở hắc ám.
Điểm này hoàn toàn khác với Chuẩn Tiên Đế của Tiên Vực.
Rơi vào hắc ám, có thể giúp tu sĩ đi ra một con đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận