Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 628 - Siêu cấp đa nguyên vũ trụ, vĩnh hằng duy nhất, đẳng cấp Tiên Vương, pháp thân Hỗn Độn Thần Linh

Trong nhận tri cho tới nay của Cố Trường Sinh, vũ trụ chỗ Tiên Vực xem như cấp đa nguyên vũ trụ.
Dù sao Tiên Vực dựa vào ức vạn vạn tiểu thế giới.
Những tiểu thế giới này cùng lắm xem như đơn thể vũ trụ.
Sức chiến đấu đỉnh cao nhất chỉ có thể đến Đại Đế, dốc hết sức một kích có thể hủy diệt tiểu thế giới.
Dù là thế giới mạnh nhất cũng chỉ có thể xem như siêu cấp đơn thể vũ trụ, cũng là thế giới có thể sinh ra nhiều Đại Đế.
Nếu Tiên Vực có thể sinh ra tồn tại cấp độ như Tiên Đế thì phỏng chừng cấp bậc vũ trụ có thể đến siêu cấp đa nguyên.
Cũng là nhiều đa nguyên vũ trụ dung hợp.
Nhưng sự thực về Tiên Vực là vũ trụ hiện đang ở có tận cùng và điểm cuối.
Trong phút chốc, Cố Trường Sinh hơi hiểu tại sao những tồn tại đến Tiên Đế còn muốn đuổi theo càng xa hơn.
"Nghĩ thông sự thật về Tiên Vực, càng có thể hiểu ý nghĩa trong lời nói của tiền bối, ngay cả vũ trụ đều có nhiều chưa biết cùng mênh mông."
"Thân thể con người tự nhiên cũng giống như vậy."
Cố Trường Sinh thì thầm, thoải mái hơn, thân và tâm biến đổi.
Trong quá trình này, hắn từ ngũ tạng lục phủ, dùng tâm cảm ngộ mỗi một tấc biến hóa.
Thân thể con người là bảo tàng, nhiều cốt cách, da thịt, lông tóc, thậm chí trong máu đều ẩn chứa thần dị khó tả.
Tu sĩ mở ra linh trong đan điền là vì đến trình độ hái sao lấy trăng, là quá trình tiềm năng bị khai quật.
Trong Nê Hoán Cung, thức hải mới lượng, nguyên thần mới thành, cũng là quá trình tiềm năng bị khai quật.
Nghĩ thông những thứ này, Cố Trường Sinh đã hiểu cái gọi là pháp thật ra đều là thủ đoạn bày ra tiềm năng.
Thời gian trôi qua.
Trong thời gian này, nhiều pháp vụt qua trong lòng Cố Trường Sinh.
Thái Cổ đại hung chi pháp, cố gia tiên pháp, Thiên Xà bộ tộc chi pháp, Đệ Nhất Pháp...
Học rất nhiều pháp khác nhau, đếm kỹ thì không đếm xuể được.
Nhưng pháp đào móc tiềm năng của bản thân thì Cố Trường Sinh chưa gặp bao giờ.
Tiên Vực từ trước đến giờ không có pháp như vậy.
Đa số là cách vận dụng pháp lực và khí huyết của bản thân.
Cho nên Cố Trường Sinh bắt đầu tập trung tinh thần vào bản thân.
Tiềm năng của Hỗn Độn Thể...
Trừ Hỗn Độn chi đạo, trời sinh ở trên vạn đạo ra?
Hỗn Nguyên Kiếp Diệt Kim Thân chẳng phải là quá trình như vậy sao?
Nhưng... còn có cái gì?
Hắn tâm thần trầm tĩnh.
Mỗi một tế bào đều đang hô ứng, giống như hóa thành cánh cửa nối với thế giới khác sâu thẳm mênh mông.
Ầm ầm ầm!
Hỗn Độn Tinh Khí đáng sợ tuôn ra từ miệng mũi Cố Trường Sinh, giống như ngân hà to lớn khiến người thầm run.
Cố Trường Sinh ngồi xếp bằng trong Hỗn Độn, giống như hóa thành Hỗn Độn Thạch cứng rắn khó vỡ.
“Hỗn Độn vốn có thể diễn biến vạn vật... "
“Giống như khoảnh khắc khi nội vũ trụ sinh ra.”
“Hỗn Độn tách ra, âm dương tự hiển."
Cố Trường Sinh thì thầm, bỗng nhiên hiểu rõ, trong lòng dường như vang lên tiếng sóng gầm của Hỗn Độn sóng triều.
"Thiên địa phân âm dương."
"Hỗn Độn sinh vạn vật, vạn vật thân mẫu khí, ngũ khí tương sinh tương khắc, lại khả diễn biến vạn vật, sinh sôi không ngừng.”
“Đạo chia ba nghìn, ba nghìn hóa Thần Ma."
"Cuối cùng Thần Ma hợp nhất, ba nghìn đại đạo cũng hợp nhất... "
"Đây là chân lý bất tử bất diệt, vĩnh hằng duy nhất.”
Cố Trường Sinh dường như hóa thành một vị thần minh rực rỡ.
Hắn chậm rãi ngồi xếp bằng trong từng cánh cửa, chìm nổi trong từng tế bào, đào móc ra thần áo trong đó.
Sau đó, hắn giống như hóa thành hạt ánh sáng màu vàng thần thánh chui vào trong từng tế bào.
Thần nhập tế bào, vĩnh hằng duy nhất!
Quá trình này rất thong thả.
Trong nháy mắt, một nghìn năm trôi qua.
Răng rắc một tiếng!
Âm thanh tan vỡ giòn vang quanh quẩn chốn này.
Cố Trường Sinh cả người giống như đang đốt cháy, thịt xương cũng bị chiếu trong suốt rực rỡ.
Vừa rực rỡ vừa lấp lánh.
Hắn nghe thân thể của mình phát ra âm thanh tan vỡ, âm thanh đến từ mỗi một tế bào.
Sáu mươi vạn ức tế bào đều thành một loại trạng thái rực rỡ.
Hơi thở bàng bạc mênh mông trở nên ngưng thực hơn trước kia.
Cuối cùng, thân thể hắn phát sáng, ánh sáng chói lòa, pháp lực dâng trào.
Hỗn Độn hà quang đáng sợ xé rách hắc ám, xuyên qua xưa và nay, thành duy nhất trong thiên địa.
Một pháp thân màu vàng siêu khổng lồ xuất hiện, bề ngoài giống hệt Cố Trường Sinh.
Toàn thân rực rỡ trong suốt, ánh sáng chói lòa, chảy xuôi ánh sáng Tiên Đạo.
Hỗn Độn Khí khủng bố khuếch tán, tựa như thần minh viễn cổ thuở khai thiên tích địa đứng sừng sững dưới mảnh vũ trụ này.
Pháp thân Hỗn Độn Thần Linh!
"Không thuộc về bất cứ một mảnh sông dài thời gian nào, không có quá khứ, tương lai, đây là pháp thân thần linh của riêng ta, đương thời vô địch, vĩnh hằng duy nhất, bất tử bất diệt."
Cố Trường Sinh khẽ quát.
Bùm một tiếng, hắn đứng bật dậy, vung hai cánh tay, dường như muốn mở ra Hỗn Độn, khai thiên phách địa, tái tạo vũ trụ.
Pháp thân Hỗn Độn Thần Linh màu vàng cử động theo động tác của Cố Trường Sinh, lấp lánh ánh sáng Tiên Đạo cực kỳ chói mắt.
“Đây là hơi thở Tiên Đạo...”
“Nhưng còn kém xa."
Mắt Cố Trường Sinh sáng rực, ánh mắt giống như đang đốt cháy cả người đều bị Hỗn Độn Chân Hỏa phủ lên.
“Khúc Trường Sinh Cốt của ta vốn là tiên cốt... "
Hắn thì thào, đặt quyết tâm.
Bùm!
Nguyên khúc Trường Sinh Cốt bỗng rung lên, dâng trào ra ức vạn luồng tiên hà rực rỡ, bắt đầu bị hòa tan, sau đó chảy về phía tứ chi bách hải.
Trong quá trình hòa tan, mỗi khúc xương của Cố Trường Sinh đều sinh ra tiên ý rực rỡ.
Hỗn Độn Chân Huyết của hắn trở nên một mảnh nóng bỏng, giống như sắp bốc hơi hết.
Quá trình này vô cùng thống khổ, khủng bố hơn hình phạt Thái Cổ rất nhiều.
Nhưng vẻ mặt của Cố Trường Sinh không chút thay đổi.
Bình tĩnh đáng sợ!
Hóa cốt tạo lại!
Trong quá trình này, trên người pháp thân Hỗn Độn Thần Linh dần hiện ra hơi thở khủng bố ngập trời chỉ riêng Tiên Vương mới có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận