Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 629 - Sức chiến đấu Tiên Vương tuyệt đỉnh, đi tới Cửu Thiên, con đường kỳ dị

Hơi thở Tiên Vương ngập trời khuếch tán trong cung điện đá đen.
Thậm chí mơ hồ câu động sông dài thời gian, nhấc lên lực lượng thời gian khủng bố.
Trong khoảnh khắc khiến cho nơi này run rẩy.
May mà điện vũ chính là ra từ tay Thần Chủ áo trắng, cứng rắn khó vỡ, thế này mới không bị hủy.
Sau khi hòa tan Trường Sinh Cốt hóa thành tiên ý bàng bạc tràn ngập trong tứ chi bách hải.
Bắt đầu từ xương sọ chảy tới tận chân, hai trăm lẻ sáu khúc xương như được nhuộm một loại ánh sáng mới.
Đó là tiên ý chói lòa, thần thánh mà hạo nhiên, không thể xâm phạm.
Cố Trường Sinh cố chịu đựng thống khổ vượt sức tưởng tượng này.
Từ đầu tới chân, tất cả cốt cách đều bị nghiền nát, rồi tổ hợp lại, sinh ra cái mới.
Cho đến cuối cùng, hai trăm lẻ sáu khúc cốt cách đều hóa thành Tiên Cốt, dâng lên từng lũ Tiên Khí.
Theo sau, Hỗn Độn Chân Huyết đã khô cạn bốc hơi lại hình thành từ trong cốt tủy.
Chẳng qua lúc này đã thêm một loại tiên ý rực rỡ, như bề mặt Hỗn Độn phủ lên một lớp Tiên Quang.
Chói lọi mà lóa mắt, rực rỡ mà mãnh liệt, cảm giác thần bí mênh mông.
Quả thực khiến người không mở mắt ra được.
Pháp thân Hỗn Độn Thần Linh được bao phủ trong Hỗn Độn ánh sáng, đứng sừng sững trong hắc ám, giống như mở ra vô tận vũ trụ.
Đây là cảnh tượng mênh mông.
Dù là người khổng lồ thiên địa cũng không có uy thế lớn như vậy.
Ba nghìn đại đạo bên người.
Vạn cổ thanh thiên trong người.
Càng tràn ngập hơi thở Tiên Vương như muốn đè sụp vạn cổ.
“Pháp thân Hỗn Độn Thần Linh cấp độ Tiên Vương, thế này xem như phá vỡ một loại cực hạn khác.”
Cố Trường Sinh rốt cuộc mở mắt ra.
Đạo hạnh của hắn không tăng thêm chút nào, vẫn là cấp độ Đại Đế cảnh đỉnh cao, nhưng đã tu ra pháp thân Tiên Vương.
Việc kinh thế hãi tục này nếu như truyền đến bên ngoài, không biết sẽ dấy lên sóng gió lớn cỡ nào.
Không ai tin tưởng.
Chênh lệch giữa Đại Đế và Chân Tiên khó mà phỏng chừng.
Chớ nói chi Đại Đế và Tiên Vương càng là cách biệt kinh khủng hơn cả lạch trời.
Tựa như con kiến đối diện Chân Long.
Ở cấp độ Đại Đế, tu ra thủ đoạn Tiên Vương càng là kinh thế hãi tục, điển tịch đều không dám ghi như vậy.
Cố Trường Sinh cũng không ngờ rằng chính mình cuối cùng tu ra pháp thân như vậy.
Hắn đơn giản là theo bản tâm, đi con đường của mình.
Không đến cuối cùng, hắn cũng không biết sẽ hình thành cái gì.
"Nguyên thần cùng đạo hạnh tuy rằng dừng lại ở cấp độ Nhân Đạo đỉnh cao, nhưng mà không ảnh hưởng ta thi triển pháp thân.”
"Dù sao pháp thân là tương đương với một ta khác.”
"Xem ra muốn chân chính bước vào lĩnh vực Tiên Đạo còn cần hợp nhất Đại Đạo Chi Hoa, mượn đó xác minh ấn ký Tiên Đạo.”
“Do đó ba thân dung hợp, quá khứ, tương lai, hiện tại không để lại dấu vết, nhân quả không dính vào người, siêu thoát bên ngoài thời gian không gian.”
Cố Trường Sinh đang thì thầm thì cánh cửa điện trước mắt mở rộng.
Hoàn thành giao hẹn, Thần Chủ áo trắng tự nhiên sẽ thả hắn ra.
"Đa tạ tiền bối."
Cố Trường Sinh rời đi nơi ngồi xếp bằng mấy nghìn năm, hơi chắp tay nói với Thần Chủ áo trắng đứng ở ngoài điện.
Hắn sẽ ghi nhớ ân tình này.
Nhiều cổ pháp, cổ kinh, một số bí ẩn của Tiên Vực trong đại điện đá đen là người bình thường không thể tiếp xúc.
Thần Chủ áo trắng nhẹ gật đầu, mặt lộ tán thán cùng kinh ngạc, gật đầu, nói:
“Ngoài dự đoán của ta, thiên phú của tiểu hữu thật sự vang dội xưa nay, không ai bằng.”
“Mấy nghìn năm ngắn ngủi đã từ Đế cảnh đi tới thiên địa mới, khiến ta thán phục.”
Tiểu đồng áo đạo xoe tròn mắt, vẻ mặt khiếp sợ và khó tin.
Hắn thậm chí cảm giác được áp lực cực lớn từ pháp thân Hỗn Độn Thần Linh khủng bố kia.
Phải biết rằng, hắn không phải Tiên Vương bình thường, sắp bước vào cấp độ tuyệt đỉnh.
Chuẩn Tiên Vương và Tiên Vương bình thường không đánh lại hắn.
"Tiền bối khen trật rồi, nếu như không có tiền bối trợ giúp, vãn bối cũng không đi tới bước này được.”
Cố Trường Sinh nói.
Có pháp thân Hỗn Độn Thần Linh, cộng thêm thực lực hiện giờ của hắn, dù gặp Tiên Vương tuyệt đỉnh thì hắn cũng không sợ.
Theo như hắn biết thì dù cùng ở cấp bậc Tiên Vương, giữa các bên cách biệt rất lớn.
Tiên Vương bình thường, Tiên Vương tuyệt đỉnh, Tiên Vương đỉnh cao, Tiên Vương trùm, Vô Thượng trùm...
Đương nhiên đối với Cố Trường Sinh hiện tại, toàn bộ thực lực của hắn ước chừng ở giữa Tiên Vương tuyệt đỉnh và đỉnh cao.
Chân chính bước vào lĩnh vực Tiên Đạo rồi, Tiên Vương đỉnh cao hẳn là sẽ không đánh lại hắn.
Loại tình huống này nếu như nghiêm túc suy xét thì tương đương với Cố Trường Sinh hơn tu sĩ cùng cảnh giới một đại cảnh giới.
"Không cần cảm tạ ta, đây là duyên pháp của cá nhân ngươi, không đủ thiên phú thì không tiếp xúc được. Với thực lực hiện tại của ngươi, cứng rắn xông Cửu Thiên cũng thêm mấy phần hy vọng."
"Nhưng cũng chỉ là mấy phần hy vọng, có thể sống tiếp hay không thì phải xem ngươi.”
Thần Chủ áo trắng đổi đề tài, nhắc đến chuyện Cửu Thiên, không ngăn cản Cố Trường Sinh nữa.
Cố Trường Sinh gật đầu, vẻ mặt rất bình tĩnh.
Hắn cũng muốn chân chính đi Cửu Thiên, tuy trong đó nguy nan trập trùng, nhưng cũng không thể ngăn cản bước chân của hắn.
Mấy ngày tiếp theo, Cố Trường Sinh điều chỉnh hơi thở của bản thân, điều chỉnh thực lực đến trạng thái đỉnh cao nhất.
"Làm phiền tiền bối." Cố Trường Sinh đã chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời có thể lại lên đường.
Hắn đã chậm lại mấy nghìn năm.
Không biết ba nghìn Đạo Vực bây giờ ra sao.
“Đường Cửu Thiên ở bên trên.”
Thần Chủ áo trắng nói, lại lần nữa vung ống tay áo, tiễn Cố Trường Sinh lên đường, sau đó đứng ở đỉnh núi nhìn hắn đi xa.
"Chủ nhân, ngươi nói xem, hắn có thể sống rời đi không?”
Tiểu đồng áo đạo hỏi thăm, trong con mắt lộ ra lo lắng.
Cửu Thiên nguy hiểm ở chỗ thiên địa giận, sinh linh diệt tuyệt.
Tựa như địa tuyệt thiên thông, cửu tử vô sinh.
Tiên Vương đi cũng không thể bảo đảm sống sót.
“Người có đại khí vận sẽ không dễ dàng bỏ mạng, ta ngược lại mong đợi giây phút hắn thành Tiên.”
Khi Thần Chủ áo trắng nói đến đây thì mắt lóe tia sáng lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận