Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 800 - Cái gọi là cuối đường cũng chỉ là đạo không, triều văn đạo tịch tử khả hĩ (2)

Phách tuyệt chư thiên, khí thôn vạn cổ.
Giờ phút này, hắn đã không quan tâm bất cứ việc gì của Tiên Vực, ở ngoài khe hở không thể nói kia, hắn cảm nhận được một loại hơi thở siêu việt Tiên Đế.
Vào lúc này, hắn nhớ lại lúc chính mình thành đạo, khi đó cũng biết con đường phía trước, để lại đường sau lưng, vạn cổ cũng có thể tìm tung tích.
Khi đó hắn không sợ hãi, ôm loại tâm trạng vô địch này một đường quét ngang, cử thế vô địch, cuối cùng trở thành Tiên Đế vô thượng, đúc thành Cửu Long Chân Đỉnh, thậm chí vạn cổ kỷ nguyên tới nay vẫn khó che giấu hào quang chói lòa của hắn.
"Lẽ nào hắn định xông qua sao?" Ánh mắt của Thái Thượng Tiên Đế sinh ra một loại biến hóa, hiểu ra ý đồ của Hồng Vũ Tiên Đế.
Cố Trường Sinh thản nhiên nói: "Đây là sự lựa chọn của bản thân hắn... dù hắn không xông vào, ta cuối cùng cũng sẽ ném hắn vào để thăm dò."
Vào khoảnh khắc Hồng Vũ Tiên Đế có ý định hủy diệt Tiên Vực, Cố Trường Sinh đã muốn giết hắn, trong Tiên Vực có nghịch lân của hắn, dù sau khi trở thành Tiên Đế cũng không cho phép bất kỳ người nào đụng vào.
Nghe vậy, Thái Thượng Tiên Đế trầm mặc, không nói gì thêm, hắn thấy Hồng Vũ Tiên Đế e là dữ nhiều lành ít, ngay cả máu đen chảy xuống từ trên khe hở kia cũng đủ để ăn mòn Tiên Đế Hắc Ám, hắn có thể xông qua được sao?
Giây sau, tất cả Tiên Đế chính mắt thấy có ánh sáng Tiên Đế ngập trời bùng nổ từ trên người Hồng Vũ Tiên Đế, quy tắc Tiên Đế quấn quanh, rất nhiều sức mạnh vô thượng thêm vào người, thậm chí ở phía sau đang biểu hiện vết tích của vạn cổ chư thiên.
Hắn tiến lên một bước, căn nguyên Tiên Đế đang thiêu đốt, hàng vạn hàng nghìn năm tháng chảy xuôi dưới chân, đi hướng khe nứt đáng sợ kia, muốn nhìn thấy thế giới khác rốt cuộc là cái gì?
Là phần cuối chí cao.
Hay là đường Bỉ Ngạn?
Triều văn đạo tịch tử khả hĩ.
Hết thảy Tiên Đế đều đang nhìn hắn, lặng im không tiếng động, đứng lơ lửng ở phần cuối thiên địa, từ xa nhìn đầu nguồn hắc ám ở chỗ sâu nhất, ngoài khe nứt kia có quang vụ mênh mông vô cùng tận.
Là thế giới khô cạn lạnh lẽo? Hay là một con đường sớm đã đứt đoạn? Hoặc là hy vọng siêu thoát? Hay là âm mưu cuối cùng?
Phụt!
Hồng Vũ Tiên Đế điên cuồng, lúc hắn muốn đi đến đó, ánh sáng Tiên Đế trên người thế nhưng dần mờ đi, trở nên ảm đạm, lĩnh vực Tiên Đế vỡ nát, hóa thành bột mịn.
Miệng hắn đầy máu, bước chân lảo đảo, rất khó tưởng tượng một vị Tiên Đế vậy mà sẽ có lúc không đi đứng nổi.
Hắn như sắp phát điên, không ngừng rống giận, đối kháng với loại sức mạnh quỷ dị mà chí cao này, nhưng thân thể giống như đồ sứ bị nứt, máu tươi trào dâng, chỉ cần đụng vào là sẽ đổ vỡ.
"Đạo đạo đạo..."
"Đều vì đường..."
Nhưng ánh mắt của Hồng Vũ Tiên Đế vẫn cố chấp, thậm chí đã đến mức điên loạn, đó là sự điên cuồng khiến người sợ hãi mà run rẩy.
Chỉ vì muốn cầu đạo, dù cho Đạo Quả thành không, vạn cổ tịch diệt cũng sẽ không hối tiếc.
Giờ phút này hắn như tẩy hết duyên hoa, hơi thở hắc ám trên người thế nhưng không ngừng rơi xuống, mọi người trong thoáng chốc tựa như nhìn thấy một thiếu niên ngây thơ đang đứng ở dưới chân núi, thề với lão giả lông mày trắng hòa ái ở trước mặt rằng sẽ trở thành chí cao.
Ầm bùm bùm!
Đúng lúc này, ở ngoài Tiên Vực, Cửu Long Chân Đỉnh đang đối mặt với Hỗn Độn Tiên Đỉnh bỗng nhiên từ trong này lao ra, cuốn sạch chín con Chân Long Chi Hồn cấp bậc Chuẩn Tiên Đế, ánh sáng Đế cuồn cuộn, vừa rực rỡ lại trong suốt, như hiện ra từ trong lịch sử xưa và nay.
Chín tiếng rồng ngâm chấn động vạn cổ, khiến chư thiên đã vỡ nát run rẩy rơi xuống, cuối cùng xông hướng khe hở không thể nói mà Hồng Vũ Tiên Đế đang đi đến.
Thân làm Đế Khí, sớm đã sinh ra thần chi, biết được lý do Hồng Vũ Tiên Đế không mang theo nó.
Bởi vì Hồng Vũ Tiên Đế cũng biết chỗ đó rất có thể cửu tử vô sinh, tuy là Tiên Đế, thờ ơ tuyệt tình, dễ dàng tan biến chư thiên, tàn sát ức vạn vạn sinh linh.
Nhưng vào khoảnh khắc cuối cùng này, hắn lại suy nghĩ cho binh khí đã làm bạn với mình cả đời.
Thế nhưng, nó thân làm Cửu Long Chân Đỉnh, cả đời này làm bạn với Hồng Vũ Tiên Đế, từ khi hắn thành đạo đến trở thành Tiên Đế, dù có rơi vào hắc ám, nó cũng chưa từng rời xa hắn.
Loại ràng buộc như vậy, nào có dễ dàng dứt ra được?
Hết thảy Tiên Đế cũng nghe được chín con Chân Long đang phát ra tiếng rống bi thương, tuyệt vọng, thống khổ, đau xót, tiếng rồng ngâm rung động vạn cổ, cuối cùng siêu việt thời gian không gian, chắn ở trước mặt Hồng Vũ Tiên Đế, ngăn cản máu đen từ trên khe rớt xuống giúp hắn.
Xèo xèo!
Máu đen rớt xuống dính vào chân đỉnh, dù là Tiên Đế Khí cũng lập tức nứt ra, chín con Chân Long Hồn Chuẩn Tiên Đế ở trong đó nháy mắt hóa thành khói xanh, tan thành mây khói.
"Cửu Long..."
"Đạo, Đạo... Đây là đạo mà ta dành cả đời để tìm kiếm sao..."
Hồng Vũ Tiên Đế ngẩn người, không thể tin được, không nhịn được thì thào, bỗng nhiên như rơi vào mờ mịt, nhưng lại như tỉnh táo thông suốt.
Cửu Long Chân Đỉnh nổ tung trước mặt, hắn vẫn chưa bước ra bước tiếp theo, trong khe đột nhiên có luồng gió quỷ dị thổi tới, nhưng càng giống như sương mù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận