Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 680 - Giới Hải dị động, cõng lên chư thiên vạn giới, con đường sau đó

Những cường giả thiên tư vô song kia, tu vi bây giờ cũng chỉ là Chân Tiên cảnh, cách xa cấp bậc Tiên Vương, xa không thể với tới, thật sự ngay cả tư cách ngước nhìn cũng không có.
"Xin hỏi vô thượng, trận chiến này cần đánh nữa không?"
Có Tiên Vương dò hỏi, dù sao ba Vương Dị Vực đã bỏ mạng, đối với Dị Vực, sĩ khí tổn hao rất nhiều, rất nhiều người đều bị dọa sợ.
Lúc này, cần tàn sát Tiên Vương Tiên Vực để nâng cao sĩ khí, do đó mới có thể bù đắp cục diện.
Cho nên bọn họ đều hy vọng Chuẩn Tiên Đế ra tay, mở ra đại quyết chiến cuối cùng.
"Hiện tại chúng ta không nên ra tay, thời cơ vẫn chưa chín muồi, cứ đợi thêm đã."
Vị tồn tại vô thượng này lạnh nhạt nói, nói rõ thời điểm quyết chiến cuối cùng với Tiên Vực vẫn chưa tới, đang đợi thời cơ cuối cùng.
Tổng tẩy rửa cuối cùng vẫn chưa tới.
Khi đó, khí vận của Tiên Vực suy yếu xuống mức thấp nhất mới là thời điểm một hơi tiêu diệt sạch sẽ.
Nhưng hắn không kêu những người khác ra tay, là vì ở cấp bậc như hắn không thể tùy tiện ra tay, sẽ đưa tới nhân quả thêm vào người khó có thể tưởng tượng nổi.
Quyết định này khiến toàn bộ Tiên Vương không biết làm sao, cực kỳ nuối tiếc, bây giờ đã khôi phục, rất muốn mở ra đại quyết chiến cuối cùng giết vào Tiên Vực.
Mặc dù đám người Gia Mạc Vương không tính là nhóm người mạnh nhất trong Tiên Vương, nhưng vốn có sức nặng rất lớn ở Dị Vực.
"Thù này, không thể không báo, vậy thì hãy chôn cất thập phương vũ trụ Tiên Vực."
Cuối cùng, mấy vị Tiên Vương quyết định, muốn phái ra đại quân khác tiến công.
Người mở miệng bị vô tận đại đạo hỏa diễm bao vây, hung uy hiển hách, trấn áp tất cả, khiến vòm trời rung bần bật.
Hắn là một vị trùm chân chính, hung danh ở Dị Vực chấn nhiếp tám phương, không người dám bất kính với hắn!
Từng chiếc chiến thuyền cổ bị ánh sáng rực rỡ bao phủ, nghiền ép bầu trời cao, che khuất vòm trời, bay trở về Sơn Hải thành.
Đại quân Tiên Vực quay về thành, đại trận toàn thắng, trên mặt tất cả mọi người đều tràn ngập nụ cười, vô cùng kích động và thoải mái.
Một số lão binh khóc chảy nước mắt nước mũi, ôm hũ tro cốt của lão huynh đệ, thật lâu kể ra, chưa từng dừng lại.
Cảnh tượng như vậy có thể thấy được ở trên khắp chiến thuyền cổ.
Vạn cổ đến nay, đây vẫn là lần đầu tiên trong khi giao chiến với Dị Vực, chân chính khiến chúng tổn hại nặng, thương cân động cốt.
Ba vị Tiên Vương bỏ mạng, đối với Dị Vực, tuyệt đối là tổn thất rất lớn không cách nào nói rõ được.
Cố Trường Sinh thể hiện ra thực lực chân chính của mình, khủng bố đến khiến người ta khó có thể tin.
Tiên Vương trùm trẻ tuổi như thế!
Nhìn khắp Tiên Vực vạn cổ kỷ nguyên, ai có thể đi đến một bước này, cường đại đến khó tin.
Không ngoa khi nói thực lực như vậy của Cố Trường Sinh đã có thể nhìn xuống vạn cổ, chìm nổi bên trong năm tháng trường hà.
Hơn nữa, hắn còn trẻ như vậy, cuối cùng có thể đi tới trình độ, ai có thể nói trước được?
Trận chiến ngoài biên ải ấy, ba Vương Dị Vực không có cả tư cách chống cự trong tay hắn, bị tùy tiện tiêu diệt, đây là thực lực cường đại của Cố Trường Sinh.
Thử hỏi thiên hạ, hiện giờ ai có thể đấu lại hắn?
Tất cả mọi người đang reo mừng, Sơn Hải thành luôn luôn lạnh lẽo nghiêm nghị hiếm thấy xuất hiện cảnh tượng nghênh đón chúc mừng, ở nơi đã trải qua chiến sự như vậy lại vẫn có thể nhìn thấy cảnh tượng như thế.
Tin tức của trận đại chiến này từ xa truyền về ba nghìn Đạo Vực, dẫn phát chấn động khắp Tinh Vực.
Trên thực tế, lúc Tiên Vương Dị Vực bỏ mạng, Tiên Vực bên này cũng có dị tượng hiện lên, bị nhiều nhân vật mạnh mẽ bắt được.
Bọn họ đều đang suy đoán rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Bây giờ biết được sự thật thì kích động đến khó tự kiềm chế, vô cùng chấn động.
Danh vọng của Cố Trường Sinh càng đạt tới tình trạng từ trước tới nay chưa từng có
"Quá cường đại, không ngờ sở hữu sức chiến đấu Tiên Vương trùm, thật sự quá khó tin."
"Đơn giản tiêu diệt ba Vương Dị Vực, nâng lên uy danh của Tiên Vực ta, trừ hắn ra, sợ rằng không ai có thể làm được điều này đi?"
"Quả thật là nghịch thiên, lấy tu vi Chân Tiên cảnh bá khí chém giết tồn tại Tiên Vương."
"E rằng con đường hắn đi chính là đường Chân Tiên trong truyền thuyết kia..."
Các tộc đều có lão cổ đổng mật ngữ, ai nấy đều vô cùng chấn động đối với việc này.
Dù là người còn trẻ hay đã già đều vô cùng sùng kính hắn, trong miệng xưng hô cái tên Trường Sinh Tiên Vương.
Một số người trẻ tuổi thành kính hắn đến cực điểm, bọn họ từ các nơi quỳ lạy, dập đầu hướng nơi Cố Trường Sinh đang ở.
Ở trung tâm vũ trụ ba nghìn Đạo Vực, có các luồng lực lượng tín ngưỡng màu bạc nhạt đang vọt tới, có thể lớn mạnh nguyên thần của Tiên Vương, trở nên càng thêm vững chắc không thể phá vỡ.
Khắp các giới, vô tận tu sĩ quỳ lạy, toàn bộ vũ trụ đều có thể nghe được âm thanh Trường Sinh Tiên Vương.
Trước đó toàn bộ đại thống lĩnh còn xem Cố Trường Sinh là hậu bối, bây giờ vô cùng sùng bái hắn.
Cái này không liên quan đến bối phận, hoàn toàn là do tu vi đạo hạnh.
Người giỏi hơn làm thầy, mặc dù năm tháng Cố Trường Sinh tu đạo ít hơn bọn họ, nhưng trình độ vượt xa khả năng bọn họ có thể với tới.
Trong quá trình này, Cố Trường Sinh tất nhiên không keo kiệt, lúc mọi người thỉnh giáo thì giải thích nghi hoặc của họ.
Bản thân Cố Trường Sinh không quá rảnh rỗi, tuy hắn đã rất cường đại, có thể quét ngang tất cả kẻ địch, nhưng vẫn thôi diễn con đường và pháp kế tiếp của mình.
Hắn chắc chắn sẽ không ở lại giai đoạn này mãi.
Nửa tháng sau, Tô Huyên đại chiến một trận với vị Chuẩn Tiên Đế Dị Vực kia xong thì quay về, nhưng không phân ra thắng bại.
Hai người đánh chìm hàng ức vạn phương Cổ giới, thậm chí khiến Giới Hải rung chuyển, thiếu chút nữa đánh trúng khu vực thần bí khác ở bên kia.
Nhưng trong quá trình này lại khiến Tô Huyên chú ý tới một số chuyện kỳ quái.
"Thương Mang trên Giới Hải có dấu vết sinh linh xuất hiện?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận