Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 757 - Thiên Đế đại hôn, quan sát chư thiên vạn vực, ngồi trên luân hồi

Cố Trường Sinh nhìn từng khuôn mặt, có người đi theo cũ, cùng thế hệ cũ, toàn là người quen thuộc.
Tô Huyên mỉm cười nói:
"Chúng ta đều tin tưởng ngươi cuối cùng sẽ thành công, dù sao ngươi là hy vọng của thiên địa chúng sinh.”
Trong khoảng thời gian Cố Trường Sinh biến mất, Tô Huyên chấp chưởng Tiên Đình, được xưng là Thiên Hậu, Đế Hậu.
Thiên địa chúng sinh thậm chí xây miếu Thiên Hậu cho nàng, thờ cúng song song với miếu Tiên Đế, hưởng thụ tín ngưỡng cùng hương hỏa.
"Vất vả cho nàng, các ngươi cũng vất vả.”
Cố Trường Sinh cười nói, trong lòng rất bình yên, hắn thích tất cả điều này, tất cả thân tộc quen thuộc đều đến, hắn cũng không có cao cao tại thượng.
"Đây là căn nguyên đại đạo đã loại trừ vật chất hắc ám ăn mòn, từ hôm nay, sinh linh Đạo Vực sẽ không tiếp tục bị hắc ám ăn mòn nữa.”
Cố Trường Sinh lấy ra hạt năng lượng ánh sáng lấy từ Tiếp Dẫn Cổ Điện, những vật chất mênh mông như ngân hà này bị Cố Trường Sinh phất tay áo hóa thành sông lớn hùng dũng vắt ngang bên ngoài Tiên Vực, có thể ngăn trở hết thảy!
Sau đó, Cố Trường Sinh tuyên bố đại hôn, chuyện này vốn nên hoàn thành từ lâu, kết quả luôn luôn kéo tới hiện tại, mãi đến khi hắn trở thành Tiên Đế vẫn chưa làm được.
Hắn còn thiếu một danh phận.
Nhóm Tô Huyên, Liên Tinh, Diệp Minh Nguyệt, Ma Nữ vẻ mặt sửng sốt, đều lộ ra vui sướng, kích động, thậm chí mừng muốn khóc, dù sao bọn họ chờ đợi ngày này lâu lắm rồi.
Đã qua bao nhiêu vạn năm, bọn họ cũng nhớ không rõ.
“Tốt tốt, sớm nên như vậy!"
Cố phụ, Cố mẫu vô cùng vui vẻ, rất là vui mừng, bọn họ cũng sớm mong ngày này, bọn họ muốn giống như người trong tộc, có con cháu quanh mình.
Đám thuộc hạ Tiên Đình đều mở tiệc mừng linh đình.
Ngày này, Tiên Vực sôi trào, chư thiên vạn vực cùng vui, nhân vật lớn của thế lực, đạo thống đều đến dự. Tồn tại xưa nhất, già nhất đều ra mặt, có Tiên Vương, Chuẩn Tiên Đế, thậm chí Chúa Tể trong Thương Mang cũng tự mình đến.
Uy áp của Nửa Bước Tiên Đế khủng bố đến mức tận cùng, tự mình tặng quà quý giá nhất cho Trường Sinh Thiên Đế, cũng thỉnh giáo Cố Trường Sinh, hỏi thăm cái gì là đạo, cái gì là chân tướng thiên địa.
Cố Trường Sinh không có che giấu, chỉ rõ phương hướng cho bọn họ.
Trường Sinh Thiên Đế muốn tổ chức đại hôn, điều này khiến rất nhiều tu sĩ hiểu rằng thì ra Cố Trường Sinh một đường tu hành đến nay, người cùng thế hệ với hắn, đã con cháu đầy đàn, hậu bối không biết qua bao nhiêu đời, nhưng hắn vẫn một thân một mình.
Nhiều hồng nhan vẫn đang đợi hắn.
Trận đại hôn này long trọng rung động quả thực vượt qua vạn cổ, khiến tu sĩ may mắn được chứng kiến sĩ vĩnh viễn khó quên, thậm chí trở thành truyền thuyết cổ xưa khiến hậu bối ghi khắc.
Đạo âm vang vọng Cửu Thiên, tiên thanh rung động thiên hạ, cuối cùng Cố Trường Sinh xây hôn cung trên Thế Giới Thụ, rực rỡ và hùng vĩ tột đỉnh, trên trời cũng khó mà đúc được Thần Cung như vậy.
Nhìn xuống chư thiên vạn vực, ngồi trên luân hồi.
Cuộc đại hôn long trọng của Cố Trường Sinh kéo dài nửa năm, tu sĩ đời sau gọi là thiên hôn, khắp Tiên Vực treo đèn lung linh, long phượng tường thụy hiện ra trong các mảnh vũ trụ, ánh chiếu vạn giới.
Nửa năm qua này, không ngừng có vô số tồn tại cổ xưa tiến đến, đưa lên quà quý giá và chúc phúc, cũng có nhiều sinh linh đến từ Giới Hải. Khác với sinh linh hắc ám, bọn họ sinh hoạt trong cấm khu, đã thật lâu không xuất hiện ở nhân gian.
Hiện giờ sau Tiên Cổ, vị Đế thứ nhất sinh ra, cường đại đến khó tin, bình họa hắc ám đợt đầu tiên, thành Tiên Vực cộng chủ, diệt ý thức Thiên Đạo, các loại hành động vĩ đại khiến tất cả sinh linh khâm phục.
Thời gian trôi qua rất nhanh, Cố Trường Sinh làm bạn với thân nhân, hồng nhan qua mấy trăm năm.
Tiên Vực lại lần nữa khôi phục an ninh, lúc mấy trăm năm, Cố Trường Sinh đi khắp nơi trong Tiên Vực, tuy hắn đã thành Cố Trường Sinh nhưng thật ra trong lòng còn có tiếc nuối.
Một hành động, một ý niệm của tất cả sinh linh chư thiên vạn vực đều không gạt được cảm giác của hắn, một ý niệm là Cố Trường Sinh hiểu rõ kiếp trước kiếp này của bọn họ, thậm chí biết giờ chết trong tương lai, trông thấy cả cuộc đời bọn họ.
Nhưng Cố Trường Sinh không tìm được hồn của những cố nhân đã chết trận.
Điều này khiến Cố Trường Sinh trong lòng có tiếc nuối, đi qua nơi từng là Sơn Hải thành, nơi đó đã vỡ vụn thành vô số mảnh, cũng trở thành phế tích cùng tro tàn, hắn đi qua những chỗ vỡ nát đó.
Cố Trường Sinh một ý niệm quét qua khu vực này, tiếp đó hiển hóa sông dài thời gian, nhìn thấy cảnh tượng lúc Sơn Hải thành tan biến, người quen thuộc bị hủy diệt dưới một chưởng của Tiên Vương Dị Vực.
Vòm trời một mảnh hắc ám, vũ trụ tan vỡ, bàn tay phủ lên, tất cả tu sĩ đều bị xóa đi.
Hiện giờ, Cố Trường Sinh ở một đầu sông dài thời gian vươn tay tìm kiếm, bảo vệ chân hồn của các cố nhân tan vỡ vào thuở ấy, tránh cho bọn họ biến mất trong thiên địa.
Tuy Cố Trường Sinh bây giờ là Tiên Vực Chi Chủ, có thể tùy ý nghịch chuyển hết thảy, cách sông dài thời gian tùy tiện thay đổi hết thảy.
Sông dài thời gian trong Tiên Vực tựa như đồ chơi cho Cố Trường Sinh tùy ý tới lui, sửa đổi.
Nhưng Cố Trường Sinh không lựa chọn làm như vậy...
Bởi vì làm như thế sẽ khiến sự tình tương lai thay đổi hết, những việc từng phát sinh đều sẽ biến đổi, thậm chí lặp lại, nghịch chuyển đại thế, trong quá trình sẽ xảy ra thay đổi không đoán trước được.
Cố Trường Sinh cũng không muốn làm như vậy, bởi vì ngay cả hắn đều không dự đoán được cuối cùng sẽ phát sinh bao nhiêu lần thiên địa tổng tẩy rửa, sống chết của một số sinh linh không ảnh hưởng nhiều với thiên địa.
Cho nên hắn bảo vệ Chân Linh của những sinh linh này, bảo hộ bọn họ, vươn tay tìm kiếm, kéo từ đầu bên kia sông dài thời gian về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận