Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 625 - Có qua có lại, thế giới bản nguyên ngàn vạn tinh đấu, bàn tay đen sau màn

Ầm ầm ầm!
Nếu lắng nghe, thậm chí có thể phát hiện nước trà phát ra âm thanh khủng bố Hỗn Độn đan vào va chạm.
Loại thanh thế này hòa vào trong một cốc nước trà, quả thực không dám tin tưởng.
Cố Trường Sinh cảm giác Tô Huyên đều không thể nào có thủ đoạn như vậy.
“Mời tiểu hữu, đây là Thế Giới Trà do ta sáng tạo khi rảnh rỗi, thu thập căn nguyên thế giới và chư thiên tinh đấu, trên đời khó tìm chén thứ hai.”
Thần Chủ áo trắng làm động tác mời, mỉm cười, toát lên vẻ tiêu sái không kiêng kỵ, khiến người sinh lòng thiện cảm.
“Thế Giới Trà?”
Cố Trường Sinh trong lòng không kiềm được kinh thán.
Lấy căn nguyên thế giới làm trà, lấy muôn vàn tinh tú làm nước, hóa thành một chén.
Bỏ vốn lớn như vậy, phỏng chừng cũng chỉ có Thần Chủ này mới làm ra được.
Cố Trường Sinh ngửa đầu một hơi uống cạn.
Chỉ cảm thấy giống như vô vàn thế giới chảy qua cổ họng, hóa thành ý chí mênh mông bàng bạc, sắp mở ra Hỗn Độn.
Cùng lúc đó, nội vũ trụ vang lên cộng hưởng, hấp thu hết căn nguyên thế giới ẩn chứa trong tách trà này.
Thế giới chi ý trong đó càng thêm trọn vẹn mấy phần.
Nguyên thần của Cố Trường Sinh tỏa sáng chói lòa, ánh sáng Đế Đạo càng chói sáng, sắp chói mù mắt người.
Đây là cảm giác không thể tả rõ.
Cả người dường như hóa thành một phương thế giới.
Trải qua sinh ra, khô cạn, tan biến, luân hồi, vòng đi vòng lại.
Tu vi khó thể tiến bộ thế nhưng vào giây phút này có một chút tinh tiến.
Đây đúng là niềm vui bất ngờ.
“Trà này quả thực là trên đời khó tìm chén thứ hai, thủ đoạn của tiền bối thật sự là khiến ta kinh thán không thôi."
Cố Trường Sinh cũng không khỏi tán thán nói.
Nhưng nhận được phải cho đi, đây là lẽ đương nhiên.
Sau đó, hắn lấy ra Luân Hồi Cổ Trà Thụ, Luân Hồi Thần Tuyền, dung hợp lực lượng Lục Đạo Luân Hồi, dùng Hỗn Độn Chân Hỏa đun nấu.
Trong khoảnh khắc, trước mắt hiện ra ánh sáng Lục Đạo kỳ dị.
Ánh sáng chói lòa.
Các loại dị tượng hiện ra.
Hư ảnh sáu cánh cửa cổ xưa mà thần bí hiện ra trong nước trà.
Trong đó thậm chí có dòng sông đen chảy xiết.
Muôn vàn đốm sáng hiện ra, hội tụ trong dòng sông đen, dường như muốn đi hướng vãng sinh.
Lục Đạo, luân hồi, hoàng tuyền... các cảnh tượng lần lượt hiện ra.
“Cái này...”
“Không ngờ chấp chưởng trọn vẹn lực lượng Lục Đạo Luân Hồi."
Tiểu đồng áo đạo đứng sau lưng không kiềm được lộ ánh nhìn khiếp sợ.
Hắn vốn cho rằng Cố Trường Sinh chỉ là thân phận cùng thể chất đặc biệt mới bị chủ nhân mời đến.
Nhưng hiện tại thứ nhìn thấy thật sự là khiến hắn khiếp sợ không thôi.
Còn chưa bước vào lĩnh vực Tiên Đạo mà đã điều khiển lực lượng Lục Đạo Luân Hồi mà bao nhiêu sinh linh cả đời cũng khó cảm ngộ được.
Phải biết rằng ngay cả hắn đều không thể chạm tới ngưỡng cửa này.
"Có thể bị chủ nhân xem trọng, quả nhiên có chỗ hơn ngươi.” Tiểu đồng áo đạo thầm cảm thán.
“Đây là Luân Hồi Trà, mong được tiền bối đánh giá." Cố Trường Sinh mỉm cười nói, cũng làm động tác mời.
“Luân Hồi Trà, không tệ không tệ.”
Thần Chủ áo trắng cười cười, ngửa đầu một hơi uống cạn, thoáng chốc cảm thụ được lực lượng Lục Đạo Luân Hồi dày đặc khuếch tán.
Dù đến cấp bậc như Thần Chủ áo trắng cũng không khỏi có chút kinh ngạc.
Hắn không kiềm được lộ ra tán thán:
“Thủ đoạn của tiểu hữu ở lứa tuổi này thật sự khiến người tán thán, không hổ là Hỗn Độn Thể của Cố gia.”
Đứng sừng sững Nhân Đạo đỉnh cao, muốn đi mà không có đường để đi.
Loại thiên tư này khiến Tiên Thiên Thần Linh như hắn hâm mộ.
"Tiền bối biết thân phận của ta?"
Cố Trường Sinh có chút kinh ngạc.
Sau khi thành đạo, trừ phi hắn bày ra hơi thở, nếu không thì không thể phát hiện thể chất của hắn.
Chỉ có Thần Chủ áo trắng trước mắt một hơi thốt ra những điều này.
Phải biết rằng lúc trước, Táng Đế và Hoành Đế trong Cửu U Táng Thổ cũng không phát hiện hơi thở của Cố Trường Sinh, họ dựa vào suy đoán mà ra.
Tuy có phần nào nhờ Tô Huyên che đậy giúp hắn.
Nhưng điều này cũng chứng minh hắn hiện giờ chỉ cần muốn ẩn nấp hơi thở thể chất thì rất ít người có thể phát hiện.
“Trong mảnh thiên địa này của ta, không có sự tình gì giấu giếm được ta."
"Huống chi, ta nhận ra được Cố thị bộ tộc, năm xưa ta và bộ tộc các ngươi có chút giao tình. Cố Tứ Gia còn khỏe không? Phỏng chừng vẫn không cách nào đi quá xa khỏi tổ địa Cố gia đúng không?” Thần Chủ áo trắng cười tủm tỉm nhìn Cố Trường Sinh, nói.
Trong câu nói đề cập tới Cố Tứ Gia.
“Lão tổ vẫn khỏe, quả thực không thể rời tổ địa quá xa.” Cố Trường Sinh gật đầu, lần này thì hắn không còn hoài nghi nữa.
Nếu Thần Chủ áo trắng biết Cố Tứ Gia thì tất nhiên hiểu rõ Cố gia.
Hắn cũng buông xuống lòng cảnh giác.
"Ta cũng không thể rời khỏi đây, so với ta thì Cố Tứ Gia may mắn hơn nhiều.
Thần Chủ áo trắng dường như nhớ đến cái gì, khe khẽ thở dài nói.
Tuy hắn là Tiên Thiên Thần Linh, một trong những tồn tại cổ xưa nhất từ khi Tiên Vực sinh ra tới nay.
Nhưng ngày xưa hắn bị người ám hại, gặp kiếp, khó mà bước ra khu vực này nửa bước.
Tuy Cố Tứ Gia cũng gặp kiếp, nhưng có Tổ Khí của Cố gia đỡ một đợt cho hắn, không giống Thần Chủ áo trắng phải luôn ẩn nấp.
“Tiền bối nói thế là sao? Gặp kiếp?”
Cố Trường Sinh hơi ngẩn ra, có chút kinh ngạc.
Nếu cảm giác không nhầm thì Thần Chủ áo trắng hẳn là một vị Tiên Đế mới đúng.
Nhưng Tiên Đế mà cũng gặp kiếp?
“Xem ra Tinh Vực không nói những lời này với ngươi.”
Thần Chủ áo trắng lắc đầu, nói:
“Tiên Vực tuy rằng rộng mênh mông, nhưng cũng có nhiều sinh linh thần bí tồn tại từ trước khi Tiên Vực sinh ra.”
“Năm tháng vạn cổ cuồn cuộn, nhiều giới nguyên tan biến, Giới Hải khô cạn, vũ trụ luân hồi đều có bóng dáng của bàn tay đen. Hắn ẩn tàng trong bóng tối, thúc đẩy sự thay đổi của Tiên Vực trong nhiều kỷ nguyên, vạn tộc sinh diệt."
"Ngày xưa chúng ta bị trúng kế của bàn tay đen ẩn trong bóng tối nên mới gặp nạn, khó mà bước ra cấm khu nửa bước."
“Bàn tay đen trong bóng tối?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận