Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 530 - Thử đỉnh, lực lượng thân thể kinh khủng, một cánh tay giơ cao đỉnh rung động bát phương (4)

Ầm ầm ầm!
Nơi này phát ra âm thanh điếc tai, các loại lôi quang cùng bừng sáng, tia chớp đan vào, khí huyết trường long xuyên qua bốn phương, vô cùng kinh người.
Dù là lão binh tu hành thật lâu cũng bị giật mình, tim đập chân run, không dám tin tưởng đây là người trẻ tuổi làm ra.
Kết quả, Trấn Giới Đỉnh không nhúc nhích chút nào, vẫn ở yên tại chỗ, từng luồng Hỗn Độn Khí khuếch tán, mặt trời mặt trăng vì sao ở thiên ngoại đều run rẩy.
"Thần thông là vô dụng, chỉ có thể dựa vào sức mạnh cơ thể.” Tôn Lão lắc đầu nói, đã đoán trước kết quả này.
Nhưng mọi người bị giật mình, vì Cửu Đầu Vương bày ra thực lực không giống thiên kiêu trẻ chút nào.
Thành viên tinh nhuệ trong tiểu đội săn bắn lộ tia nhìn sâu thẳm, đánh giá lại đám thiên kiêu này.
Cửu Đầu Vương lại thử mấy lần, nhưng kết quả đều như nhau, Trấn Giới Đỉnh như gắn chặt xuống mặt đất, không nhúc nhích chút nào.
Cửu Đầu Vương không cam lòng, nhưng không còn cách nào, e rằng Trấn Giới Đỉnh vượt xa lực lượng hiện tại của hắn.
Bất Diệt Kinh không dễ lấy như vậy.
"Chờ ta đột phá Đạo Vực cảnh rồi sẽ thử lại một lần!” Cửu Đầu Vương chán nản thụt lùi, cho người khác lên thử.
Sau đó, Xích Vương, Cố Ngân Hà, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân đều tiến lên thử.
Xích Vương và Cố Ngân Hà đều thất bại, lắc đầu, không bất ngờ.
Tạo nghệ thân thể của bọn họ không cao.
Thái Thượng Tiểu Đạo Quân tiến lên nâng đỉnh, tắm trong tử khí, bị tử hà bao bọc, trên đầu có ba đóa Thanh Hoa bày ra lực lượng khủng bố hoàn toàn khác với vẻ ngoài của hắn.
“Lên!”
Hắn hét to một tiếng, dốc hết sức lực, khung xương kêu răng rắc, ánh sáng tím bắn tung, tử vụ ngập trời.
Kết quả, Trấn Giới Đỉnh không nhúc nhích.
“Lần nữa!” Thái Thượng Tiểu Đạo Quân không cam lòng, có một hạt giống lấp lánh ánh sáng màu tím hiện ra, hóa thành Hồng Mông Tử Khí quấn quanh lên, muốn nâng Trấn Giới Đỉnh.
“Thì ra rung động của Hồng Mông Ấn là vì hạt giống này, không lẽ là Hồng Mông Tử Khí Chủng?” Mắt Cố Trường Sinh trở nên sâu thẳm, nhìn chăm chú vào hạt giống này.
Thủ đoạn của Thái Thượng Tiểu Đạo Quân rất kinh người.
Nhưng mà kết quả khiến mọi người bất ngờ.
Hắn bị hất văng ra, Trấn Giới Đỉnh đánh tan tử khí, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân ọc bãi máu, vô cùng không cam lòng.
"Hắn cũng thất bại." Đám người thầm kinh than.
Thủ đoạn của Thái Thượng Tiểu Đạo Quân cũng rất kinh người, thậm chí có hạt giống vô cùng thần bí, nhưng vẫn không thể khiến Trấn Giới Đỉnh rung nhẹ.
Thái Hư Hoàng, Vẫn Tiên Ma cũng ra tay, hai người không giỏi về thân thể, Thái Hư Hoàng gồng hết sức cũng khó làm đỉnh nhúc nhích một ly.
Ngoài người Vẫn Tiên Ma hiện ra ánh sáng màu đen, giống như một đám phù văn đại đạo màu đen, tràng vực cắn nuốt đặc biệt giằng co với Trấn Giới Đỉnh, khiến nó phát ra một tiếng âm rung.
Đám người sửng sốt, mấy vị kỵ sĩ cực kỳ lớn tuổi vừa rồi ra tiếng đều không kiềm được kinh thán, bị rung động.
“Thiên kiêu trong kỷ nguyên này thật là dọa người, một đám vô cùng dễ sợ, không thể tính toán bằng lẽ thường.” Một vị tu sĩ quanh năm tu luyện gần Trấn Giới Đỉnh buông tiếng thở dài.
Hôm nay xem như tăng kiến thức, không thể khinh thường người trẻ tuổi.
Vẫn Tiên Ma cười một tiếng, so sánh với người khác thì hắn đã xem như rất ưu tú, khiến Trấn Giới Đỉnh phát ra âm rung.
Đây là việc mà mọi người căn bản không dám tưởng tượng.
Sở Đế nói:
“Để ta làm thử!”
Vẻ ngoài của hắn thanh tú, hành động thì trực tiếp đi lên, không nói nhiều, căn bản không dựa vào thần thông, chỉ dựa vào lực lượng.
Sở Đế cứng rắn chống lại Trấn Giới Đỉnh.
Ầm ầm ầm!
Thoáng chốc, nơi này giống như bùng nổ, đất đai chấn động, Trấn Giới Đỉnh nổ vang, phát ra âm rung khủng bố giống như tiếng sấm.
Mọi người đều bị rung động, Sở Đế mạnh quá vậy?
Hắn làm đến bước này, thân thể quả thực mạnh còn hơn Vẫn Tiên Ma, khiến Trấn Giới Đỉnh rung bần bật như sắp rời khỏi mặt đất.
Nhưng mà, chỉ có thế. Khuôn mặt Sở Đế đỏ bừng, cánh tay bắt đầu co giật, sắp không chịu nổi lực lượng của hắn, xương đột nhiên răng rắc một tiếng vỡ ra.
"Buông tay!" Tôn Lão vội vàng hô lớn, sợ hắn xuất hiện ngoài ý muốn.
Nhưng trong lòng Sở Đế sớm có tính toán, hắn thả tay ra, lùi về phía sau, không tiếp tục gồng sức, tình trạng vết thương bắt đầu khép lại.
“Lực lượng của ta vẫn không đủ.” Hắn thở dài nói, hơi chán nản.
“Thân thể của ngươi đã rất mạnh, ít nhất mạnh hơn chúng ta.” Thái Hư Hoàng cười vỗ vai Sở Đế.
Mọi người bị rung động không nói nên lời, đám yêu nghiệt thiên kiêu này đều kinh khủng.
Chẳng lẽ kỷ lục thần thoại của Trấn Giới Đỉnh sẽ bị bọn họ phá vỡ?
Mọi người lúc này đều nhìn về hướng Chiếu Vô Thượng, Tô Nghê Thường, Cố Trường Sinh, nơi đây chỉ còn ba người chưa thử một lần.
Chiếu Vô Thượng cười khẽ nói:
"Ta không am hiểu thân thể."
"Bổn cung còn chưa thử.”
Tô Nghê Thường nói rồi bước lên, bóng dáng mảnh khảnh, hai chân thon dài thẳng tắp, ngón tay trắng nõn nắm tai đỉnh, định thử xem.
Giây sau, mọi người đều bị giật mình.
Bùm!
Trấn Giới Đỉnh rung lên, hà quang vạn trượng, nửa bên chân đỉnh nhấc lên, thêm một bên nữa là có thể nâng hẳn lên.
“Lên!” Trên người Tô Nghê Thường tràn ngập tiên quang như sắp phi thăng, tuy trông mảnh khảnh nhưng lực lượng thì khủng bố còn hơn Chân Long.
Mọi người đều hơi ngơ ngẩn.
Tôn Lão nở nụ cười, trong mắt có vui mừng:
“Năm xưa Tiên Đế dùng nhiều bảo huyết nấu đúc thân hình cho công chúa, thậm chí dùng tinh huyết của bản thân luyện chế bảo dược, rèn luyện căn cơ cho công chúa.”
"Quá nặng, không nâng lên nổi.”
Giây sau, Tô Nghê Thường thở hổn hển, nhanh chóng buông xuống, hai cánh tay tê dại, đổ mồ hôi như tắm, sợi tóc dính bết trên trán.
Đám người còn trong trạng thái ngẩn ngơ, hơi phản ứng không kịp.
"Quá khủng bố, đây là nữ nhi ruột của Tiên Đế sao?”
“Thân thể này...”
Sở Đế cũng không nói nên lời trong một chốc.
Đám người Vẫn Tiên Ma, Xích Vương, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân bị rung động mạnh.
Tô Nghê Thường bày ra lực lượng thân thể đủ ngạo tuyệt cùng thế hệ, ai có thể so sánh với nàng?
Tô Nghê Thường nhìn về phía Cố Trường Sinh, cười khiêu khích:
“Hừ, Cố Trường Sinh, thấy lực lượng của bổn cung thế nào?”
Cố Trường Sinh thản nhiên nói:
“Tạm được.”
Hắn xem biểu hiện của mọi người, đại khái phỏng đoán ra lực lượng cần có để nâng Trấn Giới Đỉnh, cho nên trong lòng rất bình tĩnh.
"Ngươi... "
Tô Nghê Thường không ngờ Cố Trường Sinh chỉ bình luận hai chữ tạm được, vốn cho rằng hắn sẽ khen ngợi một câu, mày liễu dựng đứng.
Giờ phút này, ánh mắt của mọi người tập trung vào Cố Trường Sinh, trong này chỉ có hắn là chưa làm thử.
Hơn nữa nghe ý trong câu nói của hắn thì rất có nắm chắc?
Cố Ngân Hà và Xích Vương hơi mong đợi.
Ánh mắt Vẫn Tiên Ma âm u:
“Thân thể của Hỗn Độn Thể dù mạnh đến đâu thì cùng lắm chỉ cỡ Tô Nghê Thường.”
Cửu Đầu Vương, Thái Thượng Tiểu Đạo Quân mặt lúc đen lúc trắng.
Tô Nghê Thường nhìn chằm chằm Cố Trường Sinh:
“Bổn cung chống mắt xem.”
Giây sau, Cố Trường Sinh tiến lên, nét mặt rất bình tĩnh, hắn vươn tay bắt lấy Trấn Giới Đỉnh, một cánh tay gồng sức, cánh tay phát lực, tế bào phát sáng, Hỗn Độn Khí đột nhiên tăng vọt, toàn bộ Trấn Giới Đỉnh rung lên, bắt đầu rời khỏi mặt đất.
Cái gì! ?
Trong khoảnh khắc này, tất cả mọi người trợn to mắt ốc bươu, hóa đá, hoàn toàn không dám tin tưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận