Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 437: Lời Nói Của Cố Lâm Trần, Dị Thường, Khí Tức Của Côn Bằng Tử Và Loại Với Táng Sinh Địa

Cố Trường Sinh xuất hiện, sừng sững trên không trung, vẻ mặt hời hợt, nụ cười lạnh nhạt, không thèm để ý ánh mắt của tất cả mọi người.
Nơi đây xảy ra chuyện gì, từ đầu đến cuối hắn đều nhìn thấy.
Chỉ là không lộ ra chút tung tích nào mà thôi.
“Truyền nhân Cố gia?” Côn Bằng Tử hỏi, sắc mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm Cố Trường Sinh, nhưng trong lòng hoàn toàn không bình tĩnh.
Nếu không phải nơi đây trải rộng trận văn Tiên Cổ, có lẽ hắn ta khó mà phát hiện khí tức của Cố Trường Sinh.
Đối phương cường đại thần bí, tuyệt đối còn vượt xa lời đồn.
Cố Trường Sinh khẽ cười nói, “Chính là Cố mỗ.”
Lúc này, đông đảo tu sĩ và chư hùng mới phản ứng lại, cũng là chấn kinh.
“Là hắn, chính là vị trong truyền thuyết kia! Lực áp cùng thế hệ Tiên Vực, giống như một tòa núi lớn, vắt ngang đỉnh đầu, thế gian vạn vạn thiên kiêu đều không thở nổi!”
“Vậy mà truyền nhân Cố gia đã sớm tới đây rồi, chỉ là không hiện thân thôi! Thế mà không ai trong chúng ta phát hiện ra hắn.”
Tất cả tu sĩ cũng hít một ngụm khí lạnh.
Rất nhiều Chí Tôn trẻ tuổi của Càn Nguyên đại thế giới biến sắc, vẻ mặt vô cùng kiêng kị, tự nhiên biết chuyện xảy ra trong thời gian trước.
Hơn hai mươi tuổi, đột phá Chí Tôn cảnh, mở ra một khơi dòng vạn cổ, phá vỡ vô số ghi chép thần thoại.
Dùng tu vi Chí Tôn cảnh, cường thế chém giết một vị Đại Thiên Tôn, chiến tích như thế, chấn động cổ kim, gần như không tồn tại.
Trong bóng tối, rất nhiều người đều gọi hắn là Tiên Đế trẻ tuổi!
Tiên Đế!
Đó là sự tán thành kinh khủng bực nào, phải biết Tiên Vực tồn tại vô số kỷ nguyên, ghi chép về Tiên Đế, cũng chỉ đếm trên một bàn tay mà thôi.
Thiên tư kinh khủng và thực lực vô địch của Cố Trường Sinh khiến ba ngàn đạo vực ở Tiên Vực cùng nhau im lặng.
“Bái kiến công tử!”
“Bái kiến công tử!”
Bên phía Tiên Vực, không ít truyền nhân bất hủ, bao quát Đạo Cực Tiểu Thánh Quân chân thân hùng vĩ mênh mông, Doanh Nhiếp khí tức kinh khủng, và đám người đến từ hoàng tộc Thái Cổ và vô thượng đạo thống.
Lúc này đều hóa thành cầu vồng, cùng nhau chạy đi, vẻ mặt kích động, mang theo kính sợ và cuồng nhiệt nói.
Đạo Cực Tiểu Thánh Quân và phần lớn những người này từng bị Cố Trường Sinh gieo xuống Đạo Tâm Chủng Ma, bây giờ đã thật tâm thần phục, vô cùng cuồng nhiệt.
Số người còn lại là do cảm xúc bị ảnh hưởng, không nhịn được tâm thần khuấy động.
Cố Lâm Trần đi đến trước mặt Cố Trường Sinh, đôi mắt sáng chớp động, lam y thanh tuyệt, dung mạo mỹ lệ, bên người có hoa vũ bay xuống, mùi thơm tỏa ra, như một gốc tiên hoa hoàn mỹ.
“Lâm Trần, bái kiến Thần Tử.” Trên mặt nàng hiện lên ý cười nhẹ nhàng, rất ôn nhu, giống như tỷ tỷ nhà bên, nhưng rất nhiều tu sĩ nhìn thấy một màn hung ác vừa rồi, vẫn không nhịn được toàn thân phát lạnh.
Đây tuyệt đối là một vị ngoan nhân.
Ý cười như thế, càng khiến người ta không rét mà run.
Cố Trường Sinh lộ ra ý cười, vuốt cằm nói với đám người, “Không cần đa lễ.”
Cố Lâm Trần xuất thân từ ẩn mạch Cố gia, chính là truyền nhân ẩn mạch.
Ẩn mạch chính là một mạch kinh khủng núp trong bóng tối, thực lực tổng hợp không kém gì chủ mảnh Cố gia bây giờ, phụ trách xử lý rất nhiều chuyện hắc ám cho Cố gia.
Mỗi tộc nhân đều giết chóc ngập trời.
Cố Lâm Trần, càng là người mạnh nhất cùng thế hệ trong ẩn mạch, rất ít lộ diện.
Đồng thời, thân phụ một loại Tiên thể thần bí, đến Cố Trường Sinh cũng không rõ ràng đó là thể chất nào.
Lão nhân trong tộc nói, sau này trong quá trình tu hành, nếu hắn gặp bình cảnh, có thể song tu với Cố Lâm Trần, như vậy có thể phá tan gông cùm xiềng xích.
Đương nhiên, lúc ấy Cố Trường Sinh nghe vậy chỉ cười một chút, cũng không thèm để ý.
Nhưng như vậy cũng có thể nhìn ra thể chất của Cố Lâm Trần cường đại thần bí.
Trong miệng lão nhân trong tộc, thì đến bình cảnh Tiên Vương cũng có thể đột phá.
Giờ phút này, một nhóm truyền nhân bất hủ xuất hiện bên cạnh Cố Trường Sinh uy thế ngập trời, khí huyết kinh thế, khiến tất cả tu sĩ tại Càn Nguyên đại thế giới kinh hồn táng đảm, cảm giác tê cả da đầu.
Trong đó bất kì một vị truyền nhân bất hủ nào, tại Tiên Vực cũng đại biểu cho một phương thế lực bất hủ.
Tồn tại kinh khủng phía sau bọn họ xuất thủ, nếu tìm được vị trí không gian tọa độ của Càn Nguyên đại thế giới, có thể lập tức hủy diệt.
Giờ phút này, rất nhiều Tiểu Thiên Tôn, Đại Thiên Tôn cổ lão cũng lộ ra vẻ nghiêm túc, kiêng kị.
Đương nhiên, Côn Bằng Tử hiện thân trong Thái âm chi hà trên không trung cũng cường hoành khiến bọn họ chấn kinh, vậy mà có thể dẫn động trận văn Tiên Cổ ở nơi này.
Thực lực của Côn Bằng Tử, tuyệt đối đáng sợ.
“Bái kiến Trường Sinh đạo huynh.” Ánh mắt Kim Bằng tạp, chắp tay nói với Cố Trường Sinh.
Hắn ta và Cấn Cổ giao thủ, cũng bởi vậy mà bị đánh gãy.
Cố Trường Sinh mỉm cười nói, “Kim Bằng đạo huynh.”
“Chủ nhân.” Cấn Cổ cung kính nói với Côn Bằng Tử vừa hiện thân.
Lúc này, rất nhiều người mới phản ứng lại, thì ra chủ nhân trong miệng Cấn Cổ, lại là Côn Bằng Tử.
Sắc mặt rất nhiều Chí Tôn trẻ tuổi tại Càn Nguyên đại thế giới khẽ biến.
Bây giờ Cấn Cổ cường đại, khiến bọn họ kiêng kị.
Mà Côn Bằng Tử có thể khiến hắn ta thần phục như thế, hiển nhiên thực lực sẽ không yếu.
“Di tích Tiên Cổ ở chỗ sâu trong Bắc Minh Hải, tại thời kì Tiên Cổ, nơi đó từng là đạo trường Côn Bằng, chưa biết chừng mảnh di tích Tiên Cổ này thuộc về Côn Bằng.” Một tồn tại cổ lão đến từ Tiên Vực nhẹ giọng nói, suy đoán quan hệ giữa nơi này và Côn Bằng.
“Nói như vậy, Côn Bằng Tử chắc chắn có liên quan với nơi này, vừa rồi hắn ta đã khiến trận văn ở đây khôi phục, thậm chí kích hoạt nơi Chuẩn Tiên Đế ngộ đạo ở chỗ sâu...” Một vị tồn tại cổ lão khác cũng nói, lúc nhắc đến Chuẩn Tiên Đế ngộ đạo, trong lòng không khỏi sinh ra hỏa nhiệt.
Cho dù là Chân Tiên, thậm chí là Tiên Vương, đều sẽ cảm thấy hứng thú với Chuẩn Tiên Vương ngộ đạo.
Chuẩn Tiên Đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận