Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 280: Cố Huynh Không Phải Người Ngươi Có Thể So Sánh, Cổ Đế Tử Hiện Thân, Thực Lực Khiếp Sợ (2)

Thiên phú của Hoàng Lạc siêu tuyệt, căn cơ vô cùng hùng hậu, dù sao cũng là dòng dõi Tổ Hoàng, lúc mới sinh ra, đã chú định được thiên đạo ấn ký ưu ái.
Thân là dõng dòi của Cổ Đế, đương nhiên hắn ta rõ như lòng bàn tay.
Nhưng... Nếu đi theo con đường của phụ thân mình, nhiều nhất Hoàng Lạc cũng chỉ thành tựu Chuẩn Đế mà thôi...
“Rất tốt, ngươi là người đầu tiên có dũng khí nói với ta như vậy.” Trên mặt Hoàng Lạc hiện ra lãnh ý, lạnh lùng nói.
“Hôm nay liền xem ngươi có bản lĩnh gì.”
Hoàng Lạc nói xong, lập tức triển lộ khí tức Thánh Nhân cảnh hậu kỳ, trong đó quy tắc thần liên xen lẫn, bức lui tất cả mọi người.
Trận văn được khắc ở nơi đây bị kích hoạt, quang hoa ngút trời, chấn động bốn phương tám hướng!
May mắn là ở bên trong vườn hoa, gần hoàng cung, uy lực trận văn ở đây to lớn, có thể bảo vệ tất cả.
Ong!
Một đầu hư ảnh Chân Hoàng rơi xuống, xông thẳng về phía Cổ Đế Tử, nhưng vẻ mặt hắn ta vẫn lãnh đạm, bên người xuất hiện quyền phong, ẩn chứa đạo ý của bản thân.
Oanh!
Nơi đây bộc phát thanh thế vô cùng đáng sợ!
Tất cả mọi người lùi lại, sợ bị tác động đến.
“Cổ Đế Tử thật mạnh, vậy mà có thể đối cứng với Hoàng Lạc Thánh Nhân cảnh hậu kỳ, còn không rơi xuống hạ phong!”
“Xem ra trong thời gian này, Cổ Đế Tử đã gặp được cơ duyên đáng sợ, thực lực tăng lên nhanh như vậy, đã siêu việt thế hệ trẻ tuổi rất nhiều!”
Thấy rõ tình cảnh chiến đấu trong đó, tất cả mọi người chấn kinh, đôi mắt trừng lớn.
Thủ đoạn Cổ Đế Tử hiện ra mạnh hơn tưởng tượng của bọn họ.
Hắn ta đã đạt đến cấp độ khác, siêu việt cấm kỵ.
Ý cười trên mặt Hoàng Lạc đã biến mất, bắt đầu nghiêm túc.
Một bên khác.
Chín đầu Thương Long rơi xuống đất, được Cổ Thần Mục tìm chỗ sắp xếp cẩn thận cho bọn chúng.
Ma nữ dẫn đường, Cố Trường Sinh thưởng thức phong cảnh ven đường, đi phía sau với Liên Tinh.
Quả thật nội tình của Vũ Hóa tiên triều sâu không lường được, thần quang ẩn hiện, thánh dược khắp nơi, tiên chi như thúy, khí tức ẩn tầng cực kì cường đại.
“Trong hoàng cung, thủy tạ tẫn thông, bây giờ thế hệ trẻ tuổi hẳn là đang ở vườn hoa.”
“Yến hội sinh nhật của Minh Nguyệt sẽ được cử hành tại đó.”
Ma nữ mở miệng nói, đi qua từng tòa Thiên Điện.
Trong lúc đó, Cố Trường Sinh cũng cảm nhận được xung quanh có rất nhiều bóng dáng tu sĩ, khí tức không yếu, hội tụ ở gần hoàng cung.
Bọn họ đang nhẹ giọng trò chuyện, rất náo nhiệt.
Còn có sinh linh thuần huyết, người của cấm khu, trưởng lão đại giáo.
Trong nháy mắt nhìn thấy Cố Trường Sinh, những người này đều lộ ra vẻ chấn động.
“Công tử.”
Phía trước, bỗng nhiên có một đám tu sĩ trẻ tuổi xuất hiện, vẻ mặt cung kính và sùng bái.
Nam nữ đều có, vũ y tiên giáp, dáng người bất phàm, bao phủ bảo huy, chính là người nổi bật trong thế hệ trẻ tuổi.
Thanh Huyền Tiểu Đạo Quân cũng ở trong đó, lúc này vẻ mặt kích động nói, “Bái kiến công tử.”
Những người còn lại cũng cung kính nói, “Bái kiến Thần Tử.”
Ma nữ và Liên Tinh bị bọn họ tạm thời bỏ qua.
Bây giờ, vị thần thoại vô địch trong truyền thuyết của Cố gia đứng ngay trước mặt bọn họ.
Cùng là thế hệ trẻ tuổi, nhưng bọn họ lại có cảm giác khó nói lên lời, cho nên đều kích động, khó mà bình tĩnh lại.
Cố Trường Sinh khẽ vuốt cằm nói, “Chư vị không cần khách khí.”
Thái độ tự nhiên hiền hoà.
Không giống như bọn họ đã đoán, bất cận nhân tình, không ăn khói lửa nhân gian.
Ngược lại còn vô cùng ôn nhuận, phong thần như ngọc, siêu nhiên thoát tục.
Đám người vừa nói chuyện, vừa đi đến khu vực giữa hồ.
Vẻ mặt Sở Thanh Huyền cung kính giới thiệu lai lịch và bối cảnh của đám thiên kiêu trẻ tuổi trước mặt cho Cố Trường Sinh.
Không có một ai yếu hơn hắn ta.
Trong đó còn có người có thiên phú cực kỳ thần bí, khiến hắn ta rất kiêng kị.
Nhưng đều không ngoại lệ, lúc này bọn họ vô cùng cung kính đi phía sau Cố Trường Sinh.
Từ đó đi đến gần hoàng cung, rất nhiều tu sĩ thế hệ trước nhìn thấy cảnh tượng kì dị như vậy cũng không khỏi ngẩn ngơ, sau đó kịp phản ứng, cười khổ không thôi.
Một nam tử áo trắng đi trước, phía sau là một đám thiên kiêu trẻ tuổi, chậm rãi đi đến giữa hồ.
Trong đó mỗi người đều là tồn tại có thể hô phong hoán vũ tại các khu vực, vô địch cùng thế hệ khó mà tranh phong.
Bây giờ lại vô cùng cung kính đi theo một người.
Cảnh tượng như thế, khiến tâm thần bọn họ rung động.
Nhưng sau khi biết được thân phận của nam tử áo trắng, đã lập tức bình thường trở lại.
Lúc đầu nhìn thấy ma nữ đi theo Cố Trường Sinh, đám thiên kiêu có chút chấn kinh.
Sau đó nàng giải thích qua, bọn họ liền hiểu được, có chút hâm mộ.
Ước hẹn của Cố Trường Sinh và Minh Nguyệt công chúa.
Xem như ma nữ là người truyền lời, hiện tại nhìn qua nàng cũng rất quen thuộc với Cố Trường Sinh.
Nhất là mấy vị thiên chi kiều nữ, trong mắt dị sắc lấp lóe, đang đánh chủ ý.
Mặc dù tư sắc của các nàng không bằng ma nữ, nhưng cũng là mỹ nhân thiên tư quốc sắc, cực kì hiếm thấy.
Cho nên bọn họ bắt đầu đi dạo trước mặt Cố Trường Sinh, oanh oanh yến yến, nhỏ giọng nói nhỏ, từng mùi thơm bay vào mũi.
Ven đường không ít tu sĩ trông thấy, trong lúc khiếp sợ đều cùng nhau khiến đường.
“Xem ra vị nam tử áo trắng kia chính là truyền nhân Cố gia!”
Bọn họ nói nhỏ, trong mắt mang theo hâm mộ.
“Nói là sinh nhật Minh Nguyệt công chúa, nhưng thật ra là cuộc thịnh hội của thế hệ trẻ tuổi.”
“Nhưng thịnh hội của thế hệ trẻ tuổi, sao có thể thiếu công tử được.”
“Không có đại nhân, còn gọi là thịnh hội sao?”
Một nữ tử mặc váy màu hồng phấn mở miệng cười, mang theo ý nịnh nọt.
Nàng ta cũng cực kì động lòng người, da trắng như ngọc, sau lưng mọc ra cái đuôi, dáng vẻ cực kì nhu thuận.
Đây rõ ràng là một vị thiên chi kiều nữ dị tộc.
Cố Trường Sinh cười khẽ, vẻ mặt tự nhiên tùy ý.
Hắn nói rất ít, chỉ thỉnh thoảng nói hai câu với bọn họ mà thôi.
Đám người lại thụ sủng nhược kinh.
Bỗng nhiên.
Nương theo một tiếng oanh động, một trận ba động hùng vĩ xông lên trời, có Chân Hoàng giương cánh, một môn cổ thiên công thi triển, hóa thành hải dương thần phù, vô cùng kinh người.
Trong bọn họ, có người run giọng nói, “Hình như phía trước có người đang giao thủ, cỗ ba động này...”
“Cho dù có trận văn ngăn cản, cũng có thể truyền tới, khí tức Thánh Nhân cảnh, nhưng thực lực lại vượt qua Thánh Nhân.”
“Chẳng lẽ là hai vị quái thai cổ đại giao thủ?”
Bọn họ có chút chấn kinh, sau đó lại chờ mong và hưng phấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận