Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 776 - Cái gọi là người đi trước chẳng qua là quân cờ cuối cùng cũng bị tính kế (2)

Những chuyện như vậy, Cố Trường Sinh tin tưởng Thái Thượng tuyệt đối hiểu rõ một ít bí ẩn.
“Về chuyện mà đạo hữu hỏi thì thật ra ta cũng chỉ biết đôi chút, không quá sâu, nhưng một ít sự tình vẫn có thể chứng minh cho đạo hữu.”
Thái Thượng nghe vậy, tỉnh táo lại từ trạng thái mơ hồ, nhìn về phía Cố Trường Sinh, lộ ra nét mặt kính sợ, phức tạp, cảm khái.
Đây là một tồn tại mạnh nhất mà Thái Thượng trông thấy, đứng ở cấp độ Tiên Đế, lại có thể nhìn xuống, trấn áp người cùng cấp, còn trẻ tuổi như vậy, tu vi đã khiến tồn tại có tư chất đệ nhất vạn cổ như hắn cũng không kiềm được cảm thán.
“Mời đạo hữu nói.”
Cố Trường Sinh gật đầu, nét mặt cũng lộ ra thận trọng, bởi vì ngay cả Tiên Đế cũng thận trọng như thế thì chứng minh chuyện này liên quan đến nhân quả rất lớn.
Có câu gọi là Đế không gặp Đế, nhưng ở đây có nhiều Tiên Đế, rõ ràng có vấn đề rất lớn, trong một chốc hắn ngược lại cảm thấy Đại Hắc Thủ tính toán rất xa.
Tuyệt đối không đơn giản là siêu thoát.
“Mảnh chiến trường này thật ra là bị những người đi trước thuở ban đầu mở mang, trên đời vốn không có đường.”
Biểu cảm của Thái Thượng Đạo Quân dần ghiêm túc, lời thốt ra, mỗi chữ đều ẩn chứa nhân quả không gì sánh bằng, liên quan đến lực lượng khủng bố, khiến mảnh không gian đủ sức chịu đựng lực lượng Tiên Đế phải phát ra từng làn sóng gợn.
“Ban đầu chiến trường Tiên Đế là giao chiến trong từng thời không, lan đến rất rộng, sông dài thời gian sụp xuống, vạn đạo tan vỡ, thành một khu vực tuyệt đối.”
Nơi này vô pháp vô thiên vô trói buộc... "
"Vô pháp vô thiên vô trói buộc? Đó chẳng phải là cấp độ liên quan đến con đường Tiên Đế?”
Cố Trường Sinh hơi hiểu ra, dù sao vô pháp vô thiên vô trói buộc, từ một khía cạnh khác chính là siêu thoát.
Nhưng Thái Thượng Tiên Đế hiểu về siêu thoát khác hẳn với Cố Trường Sinh.
Hai bên không có chút gì giống nhau.
Ngày xưa con đường này không tồn tại, là người đi trước đạp qua, mở mang, tức là lúc ban đầu mọi người đều không biết phương thế giới này siêu thoát như thế nào.
Đến bước Tiên Đế thì phát hiện không có đường để đi, thế là một đám người đi đến nơi này, đối với đời sau thì bọn họ là người đi trước, sáng lập hệ thống tu luyện cho đời sau, để lại truyền thừa, để lại phương pháp tu luyện.
Nhưng mà cuối cùng vẫn không tìm được đường siêu thoát.
Lúc này, Đại Hắc Thủ trong bóng tối xuất hiện.
Nghĩ đến đây, Cố Trường Sinh thật ra đã làm rõ đầu đuôi sự việc. Đại Hắc Thủ tự xưng không phải người đi trước, nhưng con đường hắn đi qua đã vượt qua rất nhiều người.
Cố Trường Sinh thậm chí cảm giác, Đại Hắc Thủ có mối quan hệ nào đó khó tả với vị tồn tại không thể nói.
Cộng sinh cùng tồn tại? Hay là mặt khác?
Chẳng lẽ còn có sinh linh hoặc là tồn tại khác?
Mà rất nhanh, Cố Trường Sinh nhìn về hướng Thái Thượng Tiên Đế, lần thứ hai hỏi thăm:
“Trên mảnh chiến trường nơi này, đạo hữu từng gặp được chuyện gì không?”
“Có bị người đánh lén không?”
Thái Thượng Tiên Đế nghe vậy gật đầu, trong mắt lóe tia hồi ức, tiếp đó chậm rãi mở miệng.
"Nói đến thì, đúng là ta bị người tập kích, đó là một vị tồn tại không biết giấu ở đâu, tu vi của y có lẽ hơi giống với đạo hữu hiện giờ.”
Ngày xưa Thái Thượng Tiên Đế vì ngăn cản họa hắc ám mà đi đến khu vực này, muốn hỏi thăm người đi trước, tìm được nguyên nhân cùng với biện pháp.
Nhưng mà không ngờ rằng ở đây đụng phải Tiên Đế sa đọa hắc ám.
Nếu Tiên Đế Hắc Ám theo họa hắc ám cuốn sạch chư thiên vạn vực, khi đó chỉ dựa vào một mình hắn là không thể nào chống đỡ được, thế thì chẳng những không ngăn được tai họa, bao gồm hắn cũng rơi vào nguy cơ sống chết.
Cho nên, Thái Thượng Tiên Đế mới nghĩ đến cách lấy thân hóa đạo.
Nhưng mà trong trận chiến ấy, Thái Thượng Tiên Đế chẳng những đụng phải một vị Tiên Đế Hắc Ám, còn có chí cường giả đến từ họa hắc ám.
Từ tu vi thì không thua gì Tiên Đế bình thường, nhưng nếu đánh thật sự thì cao hơn Tiên Đế thật một bậc.
Bởi vậy, Thái Thượng Tiên Đế gọi đám sinh mệnh này là Ngụy Tiên Đế, tuy rằng có thể hiệu lệnh họa hắc ám cuốn sạch thiên hạ, nhấn chìm chư thiên vạn vực, nhưng mà không biết dùng thủ đoạn nào trở thành Tiên Đế, cũng không phải Tiên Đế thật.
Chỉ là được tạo ra, có chút thủ đoạn của Tiên Đế, nhưng dư sức quét ngang Chuẩn Tiên Đế.
Khác với loại sinh linh đã trở thành Tiên Đế, nhưng không biết vì lý do gì tự cam nguyện sa đọa vào hắc ám, khác biệt rõ nhất là thực lực cách biệt rất lớn.
Thái Thượng Tiên Đế nhanh chóng kể rõ, chuyện quá khứ chậm rãi hiện ra ở trước mắt Cố Trường Sinh.
"Tiên Đế Hắc Ám?"
"Ngụy Tiên Đế?"
Đột nhiên, ánh mắt Cố Trường Sinh trở nên sâu thẳm, hắn hiểu loại Tiên Đế mà Thái Thượng nói là loại tồn tại nào.
Một loại là thông qua Hắc Ám Tiếp Dẫn Cổ Điện, ở trong đó dùng cách nuôi cổ trở thành Tiên Đế, kiểu đi đường tắt, không thể so sánh với tồn tại dựa vào chính mình đi ra Tiên Đế Chi Lộ.
“Sau trận chiến ấy, chân thân của ta ở trong mảnh chiến trường này bị hơi thở kiếp nạn bao phủ, lạc đường, cộng thêm lúc đó ta bị một vị tồn tại không biết lai lịch tập kích, không có biện pháp mới nghĩ ra cách như vậy, lấy thân hóa đạo, giữ cơ may quay về.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận