Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 731 - Thiên địa chính là lồng giam, máu của nhân vật mạnh mẽ nhất sau khi chết

Oong!
Tiểu đỉnh màu xanh trong lòng bàn tay Cố Trường Sinh tỏa ra Đế Quang rực rỡ bảo hộ hắn, nếu không thì hắn cũng rất khó chịu đựng loại dao động này.
Cố Trường Sinh nhíu mày, không nói chuyện.
Hắn đang suy nghĩ hơi thở trong này có chút khác lạ, vừa lộ ra tà dị vừa chất chứa quang minh.
“Ngươi muốn chặn lại ngô?”
Sinh linh kia rất lạnh lùng, lộ ra cao cao tại thượng, nhìn xuống thiên địa chúng sinh như con kiến, hiểu rõ tính toán của Cố Trường Sinh.
Cố Trường Sinh im lặng.
Bất kể như thế nào, hôm nay không thể để sinh linh khủng bố này rời khỏi đây, Cố Trường Sinh cố gắng hết sức định thức tỉnh tiểu đỉnh màu xanh.
Nhưng lời của sinh linh này khiến Cố Trường Sinh khó hiểu.
Rõ ràng tổ tiên từng đến tận cùng Dị Vực, nên mới để lại lời nói, khuyên bảo hậu nhân không cần tới đây.
Sinh linh này rõ ràng cũng biết tổ tiên Cố gia.
“Bằng vào ngươi mà muốn chặn ngô? Mơ tưởng viễn vông. Nếu không phải tổ tiên của ngươi và ngô có giao ước thì ngô đã rời khỏi đây từ lâu.”
Nghe sinh linh này nói câu này khiến Cố Trường Sinh giật nảy mình, năm xưa tổ tiên từng có giao ước với tồn tại ở tận cùng Dị Vực?
Cố Trường Sinh bình tĩnh nói:
"Bất kể như thế nào, ngươi muốn rời đi thì hôm nay dù ta phải dốc hết những gì mình có ra cũng quyết giữ ngươi lại đây!”
“Khi nào thì tổ tiên của nhà ngươi đến thực hiện giao ước với ngô, ngô đã đợi hắn vạn vạn cổ."
Vị sinh linh này này rất lạnh lùng, không để ý lời nói của Cố Trường Sinh, có lẽ cho rằng hắn không thể nào gây ra chút vết thương cho mình, ngược lại mở miệng hỏi thăm Cố Trường Sinh tin tức về tổ tiên của hắn.
"Trước đó, ta muốn biết nguyên nhân phát sinh tất cả điều này.”
Cố Trường Sinh mắt lóe tia sáng, thản nhiên lên tiếng, không e dè vị tồn tại rất có thể là Đế thật sự này.
Hắn đã gặp nhiều Tiên Đế, Cố Tứ Gia, Thần Chủ áo trắng, vị Thần Đình Chi Chủ trước vạn cổ càng cường đại kia.
Hắn không cần e dè vị Đế trạng thái không tốt này.
Thân là Thiên Đế, phải nên không sợ hãi hết thảy kẻ địch.
Cây cột sụp đổ giấu trong sương mù màu đen dày đặc, sinh linh khủng bố này dựa vào cột, tất cả vũ trụ phập phồng theo nhịp thở, cường đại đến mức khó tin.
Trong mắt của sinh linh này rực rỡ muôn vàn tia sáng rơi xuống người Cố Trường Sinh, muốn dùng uy năng của Đế khủng bố kinh sợ hắn.
Sinh linh này sống không chỉ vạn vạn cổ, nhìn xuống chư thiên vạn vực, là Đế thật sự.
Tuy rằng hiện giờ trạng thái không được tốt, nhưng sao có thể chấp nhận bị người chèn ép?
Nhưng Cố Trường Sinh hiển nhiên đã sớm dự đoán.
Tiểu đỉnh màu xanh tỏa ánh sáng mờ mịt, rất mông lung, nhưng tựa như mở ra thế giới, có thể chống đỡ hết thảy.
"Không có thành ý mà muốn hỏi chuyện ta?”
Cố Trường Sinh lạnh lùng nói, đứng thẳng tắp, không lùi nửa bước, trực diện sinh linh khủng bố này.
Sinh linh khủng bố này ánh mắt lạnh lùng giống như nhìn xuống người chết:
"Thấy Đế không bái, nhữ muốn chết?”
Nhưng động ý niệm khiến vết thương trên người y vỡ ra, có ánh sáng màu đen dâng lên, giống như hạt ánh sáng màu đen bay ra từ trong máu thịt.
Trong khoảnh khắc, cảnh tượng nơi đây vô cùng dọa người.
Vèo!
Sương mù đen cuồn cuộn mãnh liệt tràn ra ngoài, hiển nhiên nó mang theo nhiều vật chất hắc ám, dày đặc không hòa tan được, đó là căn nguyên hắc ám.
Nhưng bên trong cũng có phù văn đại đạo, ẩn chứa áo nghĩa vô thượng, vượt qua cấp độ của Chuẩn Tiên Đế!
Sương mù đen dày đặc bốn phía hiển nhiên được tạo thành từ mấy thứ này.
“Đến cảnh giới của Đế...”
Cố Trường Sinh chú ý đến tất cả điều này, trong lòng suy đoán càng nhiều.
Sinh linh khủng bố này hẳn là ở tại đây muốn ép ra máu đen trong người, qua vạn cổ tạo ra ngọn nguồn hắc ám này.
Có thể nói Dị Vực sinh ra nhiều sinh linh hắc ám cũng có lỗi của sinh linh khủng bố này này.
Y ép ra máu đen, kết quả trong máu có hạt năng lượng ánh sáng màu đen ăn mòn Dị Vực, nuôi dưỡng ra sinh linh hắc ám.
Bản thân sinh linh khủng bố này bị hắc ám cấp Đế ăn mòn.
Ngọn nguồn của hắc ám chư thiên vạn vực không nằm trên người vị này, chỉ có thể tính là ngọn nguồn hắc ám của Dị Vực.
"Thôi, nói cho nhữ lại ngại gì."
Cuối cùng, cảm giác được chính mình không thể nào tạo thành bất kỳ áp lực gì cho Cố Trường Sinh, sinh linh khủng bố này thỏa hiệp.
Lục Đỉnh kia có thể đánh tan uy thế của y, sẽ không để uy thế rơi xuống người Cố Trường Sinh.
Hành động này chẳng qua là chấp niệm khi y còn là Đế mà thôi.
Y cũng không thể ra tay thật.
Cố Trường Sinh nhíu mày, hắn có chút lo lắng sinh linh khủng bố này giở trò quỷ, nhưng hắn vẫn chọn nghe y nói.
Oong!
Trong cung điện sụp đổ, bóng tối thăm thẳm bắt đầu có nhiều phù văn đại đạo nở rộ, tùy theo căn nguyên hắc ám khuếch tán ra ngoài, không quá nhiều nhưng cũng rất kinh người.
Những phù văn đại đạo màu đen theo máu đen tràn ngập trong hư không, mỗi giây mỗi phút ăn mòn hết thảy.
Nhưng sinh linh khủng bố này sẽ ra tay xóa bỏ phù văn đại đạo màu đen, phòng ngừa khuếch tán.
Y sinh ra căn nguyên hắc ám, nhưng dùng quang minh khác xóa bỏ những căn nguyên này.
Đây là nguyên nhân tại sao hơi thở trong chỗ này tràn ngập quang minh cùng hắc ám.
Y cũng bất lực.
"Thì ra là vậy."
Cố Trường Sinh trong một chốc loáng thoáng hiểu được, đối phương dùng hành động biểu đạt điều muốn nói.
Lúc này, sinh linh này mở miệng, tiếng nói chuyện trong một chốc trở nên rất tang thương, giống như quanh quẩn trong không gian, thở dài bảo:
“Tổ tiên của ngươi từng nhận lời với ngô, hứa sẽ giải quyết vấn đề của ngô, nhưng điều kiện là ngô không thể ra tay với bất kỳ sinh linh nào, cũng không được rời khỏi đây.”
"Hiện giờ vạn vạn cổ đã qua, ngô đã làm được lời hứa, còn tổ tiên của ngươi thì sao? Tại sao không thấy hắn tiến đến?"
Biểu cảm của sinh linh này lạnh băng nhìn chằm chằm Cố Trường Sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận