Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 636 - Tiên Môn dị biến, tử cục của bàn tay đen, gặp lại Chiếu Vô Thượng

Trong cấm khu hồng trần, Thần Chủ áo trắng mỉm cười, thần thái siêu nhiên mà tiêu sái:
“Đã không nhìn lầm tiểu hữu, thế nhưng thật sự để hắn thành công."
Trong Cửu Thiên, trên vách núi, Cố Trường Sinh ngồi xếp bằng.
Mưa ánh sáng rơi, Tiên Môn vẫn rung bần bật, dâng lên vô tận hà quang.
Nhưng mà giây phút này, tùy theo người Cố Trường Sinh dâng lên ánh sáng Tiên Đạo chói lòa bắn lên trời đâm thủng mảnh vũ trụ này, chiếu rọi tám phương trong sông dài thời gian.
Toàn thân Cố Trường Sinh tràn ngập trong Tiên ý.
"Rốt cuộc sắp thành Tiên rồi sao?"
Cố Trường Sinh buông tiếng thở dài, vì giây phút này, hắn đã chờ lâu rồi.
Mấy vạn năm qua, hắn thậm chí cảm giác chính mình trải qua nhiều vòng luân hồi, thân thể theo khô cạn đến tái sinh, rồi lại cạn kiệt tử vong già cả.
Nhưng may mà tâm tính của hắn cực kỳ kiên định, chưa từng dao động, vững như tảng đá, khó mà phá hủy.
"Đến?"
Cố Trường Sinh bỗng nhiên ngẩng đầu, dù là ở Cửu Thiên thì thiên địa vẫn có Thành Tiên kiếp nạn rơi xuống.
Nhưng mà đối với Cố Trường Sinh bây giờ, Thành Tiên Kiếp khủng bố vô biên cùng lắm chỉ xem như làm cho có lệ.
Ầm!
Khung trời thoáng chốc bị nổ tung, chỉ có cấp bậc Tiên Vương mới có thể dẫn động sông dài thời gian bây giờ diễn biến trong lôi đình.
Cố Trường Sinh giơ tay, Càn Khôn rạn vỡ, mảng lớn hư không trở thành bột mịn.
Lôi đình đáng sợ đánh xuống đều bị hắn một chưởng xóa đi.
Giây sau, càng nhiều Hỗn Độn Lôi Quang đánh xuống.
Đó là tia chớp Tiên Đạo, quá nhiều, rậm rạp, bao phủ chỗ này.
Răng rắc!
Chỉ một lát sau, đỉnh núi này hoàn toàn hủy đi, không tồn tại nữa.
Chỉ có một bóng dáng áo trắng vẫn ngồi xếp bằng trong Tiên Quang, trong Hỗn Độn, Hỗn Độn Khí Huyết trên đầu bắn thẳng lên trời, Tiên Khí dày đặc quấn quanh, chấn vỡ khung trời.
Cố Trường Sinh lấy ra Hồng Mông Ấn, hấp thu rèn luyện trong thiên kiếp này, tuy hiệu quả không lớn.
Trận đại kiếp nạn này kéo dài mấy tháng, tình cảnh cực kỳ khủng bố, làm cho người ta sợ hãi vô cùng.
Đây là Thành Tiên Kiếp, phá hủy nhiều sơn mạch và hư không trong Cửu Thiên.
Nơi lôi điện vụt qua, nhiều Quy Tắc Thần Liên hóa thành hư vô, bị đánh hoàn toàn vỡ nát.
Cuối cùng, Cố Trường Sinh nguyên vẹn từ trong mảnh lôi quang đi ra ngoài, điển trai tuấn tú, áo trắng xuất trần, Tiên ý và hơi thở Hỗn Độn cùng tồn tại, cả người giống như tiên giáng trần đứng sừng sững ở thế giới khác.
Mười đóa Đại Đạo Chi Hoa nở rộ, sinh sôi không dứt, cung cấp Tiên Khí cuồn cuộn không ngừng cho Cố Trường Sinh.
Hắn rèn luyện mòn mỏi mấy vạn năm, rốt cuộc thành một vị Chân Tiên, thực lực thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Thành Tiên ở thời điểm không thể nào thành Tiên, thực lực của Cố Trường Sinh hơn xa những Chân Tiên cổ xưa.
Càng miễn bàn lúc hắn chưa thành Tiên thì thực lực sớm cường đại đến vô biên, đã có được sức chiến đấu của Tiên Vương tuyệt đỉnh.
Hiện tại hắn thậm chí có cảm giác có thể đẩy ngã mọi kẻ địch trên đời, tung hoành Tiên Vực, dù là Tiên Vương Dị Vực cũng khó đỡ thần uy khó lường của hắn.
Thân thể không tỳ vết, tu Hỗn Nguyên Kiếp Diệt Tạo Hóa Kim Thân đã đạt đến tình trạng quỷ thần khó lường.
Sáu mươi vạn ức tế bào Tiên Đạo có được lực lượng quả thực mênh mông vô ngần, tựa như vũ trụ cổ xưa.
Nguyên thần Bất Hủ, Tiên Đạo chi ý chảy xuôi, Tiên Khí mờ mịt, không chiếm nhân quả.
“Tiên Môn này nên bị hủy.”
Cố Trường Sinh ánh mắt dần dần sâu thẳm, nhìn chằm chằm Tiên Môn vẫn không bị hủy diệt trong Thành Tiên Kiếp
Tiên lộ thật sự không ở trong Cửu Thiên.
Tiên lộ xuất hiện là con đường các đời tu sĩ đạp thành lối mòn vì thành Tiên.
Để lại con đường này sẽ là tai họa.
Đại La Kiếm Phôi bay về, Cố Trường Sinh một kiếm chém, Hỗn Độn Tiên Quang ngập trời bùng nổ, xen lẫn nhiều quy tắc đáng sợ trong đó, giống như có thể một kiếm táng diệt một phương vũ trụ.
Tiên Quang dâng trào, cùng với vô tận thụy thải đánh nổ chỗ đó.
Nhưng mà Tiên Môn vẫn nguy nga bất động.
Mức độ cứng rắn của nó cực kỳ đáng sợ, không biết chế tạo từ loại tài liệu gì.
"Xuất hiện khe nứt."
Nhưng Cố Trường Sinh vẫn chú ý tới, có một khe hở xuất hiện, cũng không phải không có tác dụng.
Hắn lại lần nữa một kiếm chém qua, muốn trừ bỏ Tiên Môn này, đánh nát hết.
Rất nhanh, nơi này Tiên Quang rực rỡ, ức vạn hà thụy hoàn toàn bao phủ nơi này, thật sự quá chói mắt.
Cố Trường Sinh dốc hết sức ra tay, tựa như một vị Tiên Vương vô địch đang chém giết với nhiều kẻ địch lớn, uy thế trấn áp hết thảy, vạn cổ cùng run.
Sông dài thời gian xuất hiện ở trong đó, lấp lóe vô số mảnh vụn thời gian, diễn biến vũ trụ, loại cảnh tượng này quá mức đáng sợ.
Đến đoạn sau, nguyên Tiên Môn đều đang run rẩy, đồ án điêu khắc trên cánh cửa đang phát sáng, dường như có sinh linh khủng bố nào đó sắp đi ra.
Tiên Môn vô cùng thô ráp đang rung bần bật.
Tiên Môn chảy máu tràn ra ngoài!
Cảnh tượng này quá khủng bố, quả thực có thể khiến tu sĩ sợ teo tim, nổi da gà khắp người.
Oong!
Hư không vỡ toang, ở trong đó có sương mù xám ngập trời tràn tới, muốn bao phủ chốn này.
Có một sinh linh mơ hồ xuất hiện, biến ra thân thể trên Tiên Môn.
Hắn bước ra một bước, nhìn chằm chằm Cố Trường Sinh, mặt mũi lạnh lùng, hơi thở vô cùng cổ xưa xa xăm, không thuộc về đương thời, thậm chí không thuộc về vòng luân hồi Tiên Vực này.
"Rốt cuộc đợi được ngươi đến."
Hắn nở nụ cười, giống như rốt cuộc thu lưới, toát ra siêu thoát mọi thứ nằm trong tay và cao cao tại thượng.
Bóng dáng mơ hồ biến ra trên Tiên Môn dường như đã ngủ say ức vạn vạn kỷ nguyên trong cánh cửa, nay thức tỉnh liền bày ra hơi thở khủng bố ngút trời.
Tuy chỉ đứng ở lĩnh vực Tiên Đạo nhưng có hơi thở vô địch trấn áp chư thiên vạn cổ.
"Rốt cuộc ngươi là ai?"
Cố Trường Sinh cũng nhìn chằm chằm kẻ đột nhiên xuất hiện, nét mặt rất lạnh lùng, nhưng không lộ ra quá nhiều ngạc nhiên.
Thành Tiên Lộ vốn là âm mưu.
Trên Tiên Môn niêm phong bóng dáng như vậy cũng là lẽ đương nhiên.
Nhưng Cố Trường Sinh không rõ, bóng dáng này rốt cuộc là ai?
Hơi thở của bóng dáng này thuộc về lịch sử cổ Tiên Vực.
"Ta là ai? Ngươi hiện tại chẳng lẽ còn đoán không ra sao?"
Bóng dáng này phát ra tiếng cười, toát ra tự tin mọi thứ nằm trong tầm kiểm soát, hiện ra trên Tiên Môn, xuất hiện trong hư không.
Hắn rất có hứng thú nhìn Cố Trường Sinh, nhìn Cố Trường Sinh xác minh con đường, nhưng hắn không thèm để ý.
Trên người của hắn hiện lên sương mù ngập trời, màu xám mà thần bí, gương mặt bị bao phủ, nhưng chắc chắn người này có lai lịch rất đáng sợ.
Tiên Vực tồn tại tới nay, sự tồn tại của Tiên lộ là bí ẩn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận