Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 257: Đóa Hoa Tương Tự, Cố Vô Song, Côn Bằng Phù Cốt

Nữ tử đột nhiên mở mắt, trên khuôn mặt tinh xảo hoàn toàn lạnh lẽo, nhưng hai mắt lại có chút chấn kinh và..... Không dám tin.
Đến mức nàng ta quên ngăn cản, ngơ ngác nhìn một chưởng này đập xuống.
Ong!
Hư không run rẩy, có thể thấy được uy thế một chưởng này đáng sợ thế nào, núi đá cũng phải hóa thành bột mịn.
Vẻ mặt Cố Trường Sinh lại có chút kinh ngạc, không tiếp tục hạ tay xuống.
“Làm sao ngươi không tránh?”
Hắn mở miệng hỏi.
Nữ tử nhìn chằm chằm khuôn mặt hắn, giống như choáng váng, trên mặt lại có nước mắt rơi xuống, lẩm bẩm nói, “Ca ca...”
“Ca ca?” Nghe vậy, Cố Trường Sinh ngây ngẩn cả người.
Lúc nào thì mình có một vị muội muội rồi?
Hơn nữa từ cốt linh cho thấy tuổi của nữ tử này rõ ràng còn lớn hơn hắn rất nhiều.
“Không đúng... Chỉ là vẻ ngoài giống nhau mà thôi, ca ca ta đã sớm chết rồi, bị tu sĩ của Nam Cực tiên triều hạ giới đưa đến Tiên Vực, đã sớm chết...”
Nữ tử lui về sau mấy bước, trên mặt lại khôi phục dáng vẻ băng lãnh muôn đời không tan.
Sau đó nàng ta lấy một chiếc nhẫn nặng như thanh đồng từ trong ngực ra, lại móc ra một chiếc nhẫn cỏ héo khô, nhìn một chút, lại thu về.
Lúc này Cố Trường Sinh cũng nhìn chằm chằm lên mặt nàng ta, mới phát hiện cái mặt nạ của nàng ta hình như khóc lại như cười, trong lòng hắn lập tức chấn động.
Mơ hồ liên hệ tới một nhân vật nào đó.
“Ngoan nhân?”
Rất nhanh Cố Trường Sinh lại lắc đầu nói, “Không đúng, nhiều lắm xem như quỹ tích tương tự mà thôi.”
“Tu vi của nữ tử này chỉ có bán Đại Thánh cảnh.”
Hạ giới là khí vận chi tử, mơ hồ đối ứng một vài nhân vật vô thượng, giống sáo lộ với một vài thiên mệnh huyền huyễn trong kiếp trước của hắn.
Nữ tử trước mắt này từ hạ giới phi thăng lên, rất hiển nhiên cũng tương xứng với sáo lộ một loại thiên mệnh nào đó.
“Ngươi tên là gì?”
Trong giọng nói băng lãnh, ẩn chứa một tia hiếu kì, nhưng càng nhiều hơn chính là cảnh giác.
Nữ tử mở miệng, nhìn chằm chằm Cố Trường Sinh.
Cố Trường Sinh nhìn nàng ta một cái, mở miệng, “Cố Trường Sinh.”
Vẻ mặt nữ tử hiện ra một tia mờ mịt, rất lạ lẫm với cái tên đủ để oanh động Tiên Vực này.
Thật ra nàng ta chỉ vô thức mở miệng mà thôi, có rất ít hiểu biết với chuyện của Tiên Vực, tự nhiên không biết Cố Trường Sinh.
Bởi vì nàng ta mới vừa phi thăng đến Tiên Vực, liền gặp phải tu sĩ tộc Đại Loan, dù nàng ta tung hoành hạ giới, giết tới tứ phương phát lạnh, thế gian im lặng.
Nhưng cũng gặp kiếp nạn, suýt nữa bỏ mình.
Sau khi vượt phá giới kiếp, tu vi bất ổn, còn chưa củng cố, tu vi một trăm không còn được một.
Tu sĩ tộc Đại Loan nghe tiếng liền giết tới, trấn áp nàng ta, điều động đi đào mỏ.
Sau đó nàng ta nghĩ biện pháp khôi phục một chút tu vi, muốn thoát đi, kết quả đã gặp chuyện hôm nay, bị một chưởng của nam tử áo bào màu đỏ đánh thành trọng thương.
Nàng ta vốn định dùng biện pháp giả chết giấu diếm tất cả mọi người, sau đó thừa cơ rời đi.
Nhưng không ngờ lại bị nam tử trẻ tuổi trước mặt này phát hiện mánh khóe.
“Ngươi tên là gì?”
Rất nhanh trong lòng Cố Trường Sinh đã bình tĩnh trở lại, hỏi mấy vấn đề.
Vẻ mặt nữ tử băng lãnh, lúc đầu không định mở miệng, nhưng nghĩ tới cái gì, vẫn trả lời.
“Ta không có tên, nhưng thế nhân đều gọi ta là Vô Song.”
“Nhưng ca ca ta họ Cố, ngươi có thể gọi ta là Cố Vô Song.”
Nữ tử nói tới chỗ này, khuôn mặt cứng rắn lạnh lùng cũng không khỏi run lên một cái.
Người trước mắt này cũng họ Cố.
Là luân hồi sao? Hay chỉ là một đóa hoa tương tự?
Trong lòng Cố Trường Sinh cũng hơi chấn động một chút, trên mặt lại bất động thanh sắc.
Họ Cố sao?
Hay đây chỉ là trùng hợp?
“Ngươi đén từ hạ giới nào?”
“Tử Vi đại thế giới.”
Cố Trường Sinh gật đầu, Tử Vi đại thế giới, là đại thế giới đứng trong mười vị trí đầu tại ba ngàn đại thế giới.
Trong đó nếu xuất hiện họ Cố, cũng rất bình thường.
Cũng không phải tất cả những người họ Cố đều liên quan đến Trường Sinh Cố gia.
Nhưng nữ tử mang thiên mệnh này có thể đạt tới tu vi bán Đại Thánh, cũng không ngoài ý muốn.
Sau đó hắn lại hỏi thăm mấy vấn đề liên quan đến lai lịch nữ tử này.
Lúc này nữ tử lại lạnh lùng nhìn Cố Trường Sinh, lựa chọn ngậm miệng không nói đến không ít vấn đề mà hắn hỏi, dính đến bí mật của nàng ta.
Hơn nữa nàng ta mới từ hạ giới phi thăng đến, biết rất ít tin tức ở Tiên Vực.
Rất nhiều chuyện không biết có nên nói hay không.
Địch nhân của nàng ta, chính là Nam Cực tiên triều vô cùng cường đại ở Tiên Triều.
“Vậy bây giờ ngươi định thế nào? Tiếp tục chờ chết, hay là rời đi?”
Cố Trường Sinh lắc đầu, biết rằng lúc này có hỏi cái gì cũng không hỏi được.
Chỉ cần là người, đều sẽ lựa chọn rời đi.
Nhưng hiện tại khắp nơi trong Hắc Tử tinh khoáng đều là tu sĩ của Đại Loan tộc và Vạn Hoàng Sào, đến con ruồi cũng không được không tiến vào.
Nàng ta có mọc thêm mấy cái hai cánh, cũng không thể bay ra ngoài được, ngược lại nếu bị phát giác, đoán chừng sẽ không lừa được những người kia của Vạn Hoàng Sào nữa.
“Ta sao? Đương nhiên là muốn rời khỏi nơi này rồi.” Cố Vô Song băng lãnh lạnh nhạt nói.
Vẻ mặt nàng ta rất lạnh lùng, người sống chớ gần, trời sinh tính tình chính là như thế.
Nếu không phải khuôn mặt của Cố Trường Sinh quá giống với người ca ca đã chết của nàng ta, nàng ta sẽ không mở miệng nói chuyện với hắn.
Lúc ở hạ giới, nàng ta đã giết đến thế nhân phát lạnh, huyết tẩy bốn phương tám hướng, toàn diện thanh toán các thế lực dính líu đến ca ca mình một lần.
Đạo thống truyền thừa của Nam Cực tiên triều tại Tử Vi đại thế giới cũng bị nàng ta một chưởng hủy diệt.
Một vị Đại Thánh cổ lão xuất thế ngăn cản, lập tức bị nàng ta chụp chết trước sơn môn Nam Cực thánh địa, máu nhuộm ba vạn dặm, thiên địa khóc lóc đau khổ.
“Nhưng hiện tại, ngươi muốn rời đi gần như không có khả năng.” Cố Trường Sinh lắc đầu, vẻ mặt tự nhiên nói, “Nhưng ta có thể giúp ngươi, điều kiện tiên quyết là ngươi phải đồng ý một yêu cầu của ta.”
Hắn đã nhìn ra, thể chất của Cố Vô Song là Thái âm Thần Thể, nhưng không phải trời sinh.
Mà là trong đó có nhiều loại hỗn hợp bản nguyên cực âm thể chất.
Xem ra thật sự là đi trên con đường người ác, lấy bản nguyên của chư vương tuổi trẻ luyện cho mình, ý đồ lấy phàm thể thành đế.
“Điều kiện gì?” Cố Vô Song cảnh giác nhìn Cố Trường Sinh, cũng không lựa chọn bằng lòng.
Một đường đánh tới, tâm tính nàng ta rất thông minh, đương nhiên sẽ không bởi vì yêu cầu này mà loạn trận cước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận