Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 642 - Sáng Thế Thần Chi bộ tộc, chín lần Luân Hồi, vạn cổ đại tế (2)

Cố Trường Sinh đứng bên bờ Giới Hải thật lâu sau, mặc nhiên nhìn tất cả điều này, trong lòng thật lâu không cách nào bình tĩnh.
Thời gian tiếp theo, hắn ở đây lặng lẽ điều dưỡng tình trạng vết thương, ức vạn ngân hà rũ xuống, mênh mông không thôi trong vũ trụ.
Cố Trường Sinh ngồi khoanh chân ở nơi đó, từ từ thổ nạp, không nhúc nhích, Tiên ý rực rỡ hóa thành ánh sáng chảy xuôi trên áo trắng, trông như một vị tổ tiên.
Hỗn Độn Chân Huyết khủng bố chảy trong máu, ép ra vết thương dấu ấn đại đạo, phát ra tiếng gầm rú to lớn.
Hắn không có phạm vi lớn phun ra nuốt vào tinh khí, nếu không sẽ dẫn phát sóng lớn bên kia Giới Hải, có lẽ sẽ hấp dẫn sinh vật hoặc là tồn tại không biết tên lại đây.
Đến lúc đó nếu lại bùng nổ đại chiến, tuyệt đối không tốt cho Cố Trường Sinh.
Ức vạn tinh tú, ánh sao đầy trời đều hội tụ vào vũ trụ, rơi xuống người Cố Trường Sinh, tình trạng vết thương của hắn dần tốt hơn.
Phải công nhận, thủ đoạn của bàn tay đen thật sự là kinh người, đặc biệt là Hỗn Độn Đỉnh, tuy chỉ là một dấu ấn nhưng giống như bảo bối khai thiên, có thể mở lại vũ trụ hồng hoang.
Trong nháy mắt, trăm năm trôi qua.
Cố Trường Sinh từ hư không đứng lên, tình trạng vết thương hoàn toàn khép lại.
Cả người khí thế lại lên đến đỉnh từ sau khi thành Tiên, khí thế đáng sợ giống như một phương chí cao vũ trụ thức tỉnh, khiến toàn bộ Giới Hải nhấc lên sóng triều ngập trời.
Một bảo bối có tử ý mông lung bao phủ xuất hiện trong bàn tay Cố Trường Sinh, dấu ấn tự nhiên hình thành, vô cùng huyền diệu mà phức tạp.
Có từng lũ Hồng Mông Tử ý rũ xuống, trông vô cùng dày nặng, giống như một kích có thể đè chết một phương vũ trụ.
Nhìn Hồng Mông Ấn trong tay, Cố Trường Sinh lộ vẻ đăm chiêu, nhẹ giọng lẩm bẩm:
“Hồng Mông Ấn trừ thủ hộ ra còn có thể cưỡi vật đè chết, thực lực hiện giờ của ta đã có thể điều khiển nó, nhưng so với Hỗn Độn Đỉnh cũng có dấu ấn tiên thiên thì cứ cảm giác thiếu chút gì đó.”
Hồng Mông Ấn tuy là vật cộng sinh, nhưng nó làm bạn Cố Trường Sinh một đường đi đến, thật ra cũng ăn nhiều báu vật.
Hồng Mông Thủy Khí Căn, Hồng Mông Tử Khí Chủng... những thứ này khiến liên hệ giữa nó và Cố Trường Sinh trở nên sâu hơn, có thể dễ dàng điều khiển sử dụng.
Nhưng Cố Trường Sinh cảm giác Hồng Mông Ấn chỉ tính là binh khí cấp độ Tiên Vương, chưa đến tiêu chuẩn Chuẩn Tiên Đế Khí.
Về mặt công phạt thì Cố Trường Sinh có Đại La Kiếm Phôi, phòng ngự có Hồng Mông Ấn, thật ra cũng chẳng thiếu gì.
Hơn nữa thân thể của hắn cũng đến trình độ khủng bố khó tin.
Dù gặp Tiên Vương trùm thì Cố Trường Sinh cũng có nắm chắc đánh một trận.
Lúc ở thế giới kia trong Cửu Thiên, một kích cuối cùng của bàn tay đen bộc phát thực lực cấp bậc Tiên Vương trùm, tuy chỉ một kích nhưng đủ để thương tổn đến Cố Trường Sinh.
"Cũng nên trở lại, nhưng nếu đến bờ Giới Hải rồi, với thực lực hiện giờ của ta cũng có thể đi nhìn một cái nơi đó rốt cuộc có cái gì."
Cố Trường Sinh vốn định trở về ba nghìn Đạo Vực, nhưng mà hiện giờ đã đến rìa Giới Hải, gần đó là đê đập, hắn quyết định đi nhìn một cái.
Oong!
Hư không bỗng mơ hồ, Cố Trường Sinh rất nhanh xuyên qua khu vực sương mù màu đen đáng sợ dày đặc, đến bên kia đê đập.
"Xem ra thật lâu phía trước nơi này từng phát sinh đại chiến."
Cố Trường Sinh mới đến chỗ này, chợt thấy các loại di hài Chân Tiên, những xác chết rách nát, đầy rẫy vết thương, có các loại vết thương vết cào, lỗ nắm đấm.
Còn có xác cháy đen sau khi bị sét đánh, cùng với hơi thở điềm xấu.
Khu vực này có nhiều tinh hài to lớn rải rác.
Cố Trường Sinh tiếp tục bước thong thả đi về phía trước, cẩn thận đánh giá cảnh tượng xung quanh, xem xét lạ thường.
Nhưng không có trông thấy vật sống, phía trước hắn chữa tình trạng vết thương phát ra động tĩnh lớn nhưng không có tiến đến, đã chứng minh vấn đề.
Ở đây, hắn cảm thụ được lực lượng đại đạo, có các loại quy tắc đáng sợ vượt qua ba nghìn Đạo Vực, có chút quy tắc quá mức kinh người, chưa gặp bao giờ.
Những lực lượng quy tắc này rất giống Cửu Thiên, vô cùng cổ xưa.
Ngoài ra, ở đây có từng lớp sóng gợn thần bí, tựa như ánh sáng đại đạo, lại giống cơn lốc quy tắc.
Người bình thường căn bản không cảm thụ được, chỉ có tu sĩ đến cảnh giới như Cố Trường Sinh mới có thể bắt giữ.
Đó là vô hình, nhưng ở trong mắt hắn thì giống như những luồng sáng từ phía sau đê đập bắn tới, hóa thành sóng gợn.
“Tồn tại dưới Chân Tiên bước vào nơi này sẽ nháy mắt bị loại sóng gợn này hóa thành bột mịn." Cố Trường Sinh cuối cùng đi tới rìa đê đập, đại dương màu đen nhấp nhô ở trước mắt, từ trên vách núi tuôn ra.
Phương xa là vực sâu hắc ám.
Cố Trường Sinh lại đứng ở đây, nhìn đê đập chống cự hết thảy vật chất màu đen từ trong vực sâu xô tới.
Lần trước đến đây là được di lão Tiên Cổ trong Chung Cực Chi thành dẫn tới.
Hiện giờ đứng ở đây, nhớ lời Chiếu Vô Thượng nói, nỗi lòng Cố Trường Sinh thay đổi nhiều.
Theo sau, Cố Trường Sinh hơi trầm ngâm, cất bước hướng phía trước, Hỗn Độn quang bùng nổ bao bọc thân thể, chống đỡ các loại cơn lốc quy tắc ở đây.
Cố Trường Sinh đi hướng Giới Hải, cảm giác cơ thể dường như bị đại đạo hóa thành lưỡi đao cắt, rất đau, quy tắc ở đây có thể phân giải quy tắc Tiên Đạo.
Vực sâu quá lớn, dù là vũ trụ dường như cũng chỉ là hạt bụi nhỏ bé trong đó, xung quanh có mảng lớn vách vực, cao lớn vô biên.
Trên vách vực có hang động, có khe nứt, mọc cành cây kỳ lạ, treo sông và đại dương màu đen, tụ lại thành hồ nước dài mảnh.
Sông, hồ nước, hải dương đều dường như do một đám vũ trụ tổ thành, giống như một đám thế giới rũ xuống mà hình thành.
Mỗi một lần miệng vực có vật chất gột rửa mà đến.
Sông, hồ nước, hải dương đều đang run rẩy.
Tất cả thế giới cùng vũ trụ đều sụp xuống, bị hủy tiêu diệt, trở thành bột mịn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận