Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 248: Chiếu Rọi Mấy Lần, Chân Hoàng Bảo Thuật Tới Tay, Nghịch Thiên Chi Pháp

Một ngày này, một đạo thiên lôi đánh xuống, một luồng hỏa diễm nhỏ bé bắt đầu xuất hiện trên đại mạc.
“Hỗn độn chi pháp, vốn là quá trình hỗn hợp vạn đạo, dung luyện vạn đạo, đồng thời lại diễn sinh vạn đạo, diễn hóa vạn đạo, siêu thoát vạn đạo...”
“Như thế xem ra cũng không sai, Viêm Tôn chi đạo, chính là cực hạn hỏa chi đạo.”
Cố Trường Sinh khẽ nói, hỏa quang quanh người biến mất không thấy gì nữa, lại mơ hồ cảm thấy mình có lĩnh ngộ rất sâu đối với hỏa chi quy tắc.
Đương nhiên, những lĩnh ngộ này đến từ Viêm Tôn, cũng không phải là đạo của hắn.
Nhưng đối với hắn, những cảm ngộ này vẫn rất cần thiết, tương đương với chuyện rót pháp tắc lĩnh ngộ của Viêm Tôn vào trong đầu hắn, có thể tiêu hóa bao nhiêu, phải xem bản thân hắn.
Huống chi, thứ này cũng có thể tham khảo ma luyện đạo pháp của mình.
Về phần Viêm Tôn có tổn hại gì không, đây không phải vấn đề Cố Trường Sinh sẽ cân nhắc.
“Hình thức ban đầu của đệ nhất pháp, có lẽ nên như thế...” Cố Trường Sinh nhìn về phía Hỗn Độn Chân Hỏa, phát hiện môn thần thông này của nó hoàn toàn có thể giúp hắn sáng tạo thôi diễn ra đệ nhất pháp.
“Đường ngay tại phía trước, đi thẳng là được rồi.”
Đệ nhất pháp chỉ thích hợp với Hỗn Độn Thể.
Lấy đệ nhất làm tên, vậy thì phải xứng đáng với hai chữ “Đệ nhất” này.
Sau đó.
Viêm Tôn được Cố Trường Sinh an bài đến Dã Luyện Phong, phụ trách luyện khí cho các tộc nhân, cũng coi như lợi dụng phế vật đi.
Sau đó, hắn bảo Liên Tinh đi gọi Thiên Hoàng Nữ, muốn tiếp tục thí nghiệm tác dụng của Hỗn Độn Chân Hỏa, xem có thể đạt được đạo lộ liên quan tới Chân Hoàng không.
Ở dưới thần đảo trung tâm, một sơn mạch lan tràn đến không thấy biên cảnh.
Kiến trúc ở nơi này liên miên, tu sĩ qua lại.
Nơi này có một bích đầm, là một phương linh tuyền, linh khí tràn đầy, mờ mịt như sương.
Bên cạnh linh tuyền sinh ra rất nhiều linh dược, ít nhất cũng có linh dược mấy chục vạn năm, một vài thánh dược càng xanh um tươi tốt, mùi thuốc xông vào mũi, khiến tinh thần người ta cảm thấy trong trẻo..
Nơi đây, chính là chỗ ở và tu luyện của không ít gia thần khác họ và tùy tùng của Cố gia.
Viện lạc u tĩnh tọa lạc, bây giờ Thiên Hoàng Nữ đang tu hành ở đây.
Cố Trường Sinh rời đi cũng không dẫn nàng ta bên người, đối xử với nàng ta không hề để ý giống như Liên Tinh, Cổ Thần Mục.
Thật ra trong lòng Thiên Hoàng Nữ cũng có chút mất mát, nhưng cũng hiểu chuyện này là rất bình thường.
Sau đó, những tin tức liên quan tới Cố Trường Sinh ở bên ngoài không ngừng truyền đến, mỗi một chuyện đều khiến nàng ta rung động, hãi nhiên không thôi, cảm giác bản thân không có ở đây, đã bỏ qua rất nhiều.
Bây giờ.
Nghe nói Cố Trường Sinh gọi tên muốn gặp mình, Thiên Hoàng Nữ ngây người một cái, sau đó cũng không khỏi kinh hỉ, hỏi, “Công tử có nói là chuyện gì không?”
Liên Tinh nhìn nàng ta một cái, vẻ mặt lạnh lùng nói, “Không có.”
“Đi thôi, đừng để công tử đợi lâu.”
“Vâng.”
Thiên Hoàng Nữ lo sợ bất an đuổi theo, không biết sẽ gặp phải chuyện gì.
Trong cung điện, Cố Trường Sinh đang chờ Thiên Hoàng Nữ tới, đồng thời lấy từng sợi hỗn độn khí bao bọc Sừng Chân Long, lập tức ong một tiếng, nó bạo động.
Cũng may trong cung điện có rất nhiều tiên đạo thần văn bộc phát, ba động huyền diệu trấn áp xuống, mới áp chế được khí tức bạo động này.
Đây là vật từ trên người Chân Long, đường vân huyền diệu cổ lão chảy xuôi, đen nhánh, lại có một vệt máu.
Không biết vì sao khí tức Chân Long đã sớm bị ma diệt đến hầu như không còn.
Theo lý thuyết, tồn tại cấp bậc Chân Long thì sừng Chân Long tuyệt đối là vật cứng rắn nhất trên thân, mà vẫn bị gãy mất.
Hơn nữa còn không phải bị kiếm hoặc đao chặt đứt.
Càng giống như bị một cỗ khó cự lực kinh khủng đến khó mà tưởng tượng được đập gãy!
Cố Trường Sinh muốn dùng Hỗn Độn Chân Hỏa chiếu rọi Sừng Chân Long, kết quả không thu hoạch được gì, đã mất đi khí tức Chân Long, tự nhiên không có khả năng chiếu rọi con đường của nó.
Hơn nữa, tính chất này khó mà tưởng tượng, cần lấy hỗn độn khí bao bọc, nếu không sẽ nện hủy hư không.
Trừ phi dùng khí cụ cực đạo tiên kim chế tạo mới có thể cất giữ.
Trong tộc mấy vị lão nhân đến đây tìm hắn, muốn đổi Sừng Chân Long.
Đương nhiên Cố Trường Sinh sẽ không bằng lòng.
Cái đồ chơi này có thể ngộ nhưng không thể cầu, đoán chừng trên đời này cũng không có cái thứ hai.
Mà bây giờ, trong mắt Cố Trường Sinh lộ ra suy nghĩ, tay sờ cằm cân nhắc, nếu rèn đúc Sừng Chân Long thành vũ khí, đoán chừng sẽ có kỳ hiệu.
“Mặc dù không có khí thế của Chân Long, nhưng dựa vào tính chất kia, liền có thể phá hủy tất cả, xem như vũ khí, nhưng lại không tiện thi triển.”
Cố Trường Sinh lắc đầu, từ bỏ quyết định này.
Lúc lấy ra đều phải dùng hỗn độn khí bao bọc, hơi chạm vào, liền bắt đầu bạo động.
“Trước đó thấy Sừng Chân Long có thể ma diệt tất cả, đến thần thông cũng bị chấn vỡ, nói không chừng có thể mượn dùng một chút, dùng để phá cấm, phá trận pháp gì đó...”
Nghĩ tới đây, Cố Trường Sinh không khỏi híp mắt, nhìn từ tính chất huyền diệu này của Sừng Chân Long, đúng là không có trận pháp nào có thể ngăn cản.
Mà lúc này, nghe thấy tiếng động từ bên ngoài truyền đến, Cố Trường Sinh vung ống tay áo lên, thu Sừng Chân Long vào.
“Thiên Hoàng Nữ tới?” Hắn hỏi.
“Bái kiến công tử.” Thiên Hoàng Nữ khom người bên ngoài cửa điện nói.
“Vào đi.”
Rất nhanh, Thiên Hoàng Nữ lo sợ bất an đứng trước mặt Cố Trường Sinh, một thân cung trang váy dài màu đỏ, hai tay quấy chặt lấy nhau, rất bất an, không biết Cố Trường Sinh muốn làm gì.
Thậm chí nàng ta còn lo lắng Cố Trường Sinh sẽ giết nàng ta lấy máu, từ đó cô đọng Chân Hoàng bảo huyết, dòm ngó Chân Hoàng Bảo Thuật.
Dù sao lúc trước hắn cũng đã nói như vậy
Ong một cái!
Sau lưng Cố Trường Sinh, Hỗn Độn Chân Hỏa hiển hiện, trong phù văn thần bí ẩn chứa nhiệt độ cao kinh khủng, khiến sắc mặt Thiên Hoàng Nữ bỗng nhiên trắng bệch.
Sau đó vô cùng đau khổ, nhắm mắt lại, tuyệt vọng, bắt đầu chờ chết, khóe mắt có nước mắt chảy xuống.
Nếu không phải cô đọng bảo huyết, cần gì phải gọi chân hỏa kinh khủng này ra?
Bạn cần đăng nhập để bình luận