Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 544 - Sinh linh Vương Tộc Dị Vực, sức chiến đấu nuốt thiên hạ, không tạo thành uy hiếp?

“Trước Dị Vực thì mối thù nhỏ này có thể gác lại.” Ánh mắt Cố Trường Sinh sâu thẳm, lấy ra mấy gốc thánh dược từ trong tu di giới, dùng để bổ sung pháp lực có chút khô cạn.
Hồng Mông Ấn giờ phút này lượn lờ Hồng Mông Tử Khí chìm nổi trên Hỗn Độn Linh Hải, khuếch tán ra uy áp khủng bố như thuở khai thiên tích địa.
Thậm chí phát ra hơi thở Bất Hủ, giống như có thể chấn rách Thương Vũ, xé rách Càn Khôn!
Cảm thụ được trên người Cố Trường Sinh bỗng nhiên xuất hiện hơi thở đáng sợ, mọi người thay đổi sắc mặt.
Chung Tằng và đội trưởng Đệ Tứ tiểu đội lộ vẻ mặt vui sướng bất ngờ.
“Nội tình của tên này không ít.” Cửu Đầu Vương hơi tim đập nhanh cùng kiêng kỵ.
Phương xa còn đang đại chiến hỗn loạn, số lượng tu sĩ bên Tiên Vực không ít, nhưng không có cao thủ Chân Tiên cảnh.
Ngược lại bên Dị Vực, Chân Tiên ở trong bóng tối không hành động, rất lạnh lùng, không nhúc nhích.
Lại qua một lúc, có thành viên của tiểu đội săn giết khác đến.
Chẳng qua mấy tiểu đội này không được chia thiên kiêu bảng Đế, nên bị tổn thất rất thảm trọng.
“Người gần đông đủ rồi, đội trưởng mấy tiểu đội chúng ta phụ trách kiềm chế mấy vị Chân Tiên trong bóng tối, những người khác ra tay cướp đoạt Tiểu Kỳ Lân.” Chung Tằng trầm giọng nói.
"Không thành vấn đề." Cố Trường Sinh, Tô Nghê Thường, Cửu Đầu Vương, Chiếu Vô Thượng đều gật đầu.
Oong!
Hư không chấn động, tốc độ của Cố Trường Sinh siêu nhanh, hóa thành luồng sáng đạp trên mạch lạc không gian xông về phía chiến trường hỗn loạn đằng trước.
Sau lưng hắn hiện ra một đôi Côn Bằng, Hỗn Độn Khí phát ra thanh thế khủng bố che trời lấp đất.
Phụt!
Động tác của hắn rất nhanh, ánh mắt sâu thẳm, phù văn dâng trào hóa thành sóng lớn, vừa ra tay liền đánh một sinh linh Dị Vực thành huyết vũ.
Ngay tại chỗ hình thần đều diệt!
Cùng lúc đó.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Cố Trường Sinh dùng Đại La Kiếm Phôi chém về phía trước, kiếm khí ngập trời như đè ép cả khung trời, rung động lòng người, mảng lớn sinh linh Dị Vực đều ho ra máu thụt lùi, thân hình sắp tan vỡ, vô cùng hoảng sợ.
"Là ai?"
Cảnh tượng như vậy rất nhanh kinh động đám người bên Dị Vực.
Bọn họ giật mình không thôi, không ngờ còn có người xông vào chiến trường, hơn nữa thủ đoạn cứng rắn như vậy.
Nhưng tốc độ của Cố Trường Sinh quá nhanh, khuôn mặt vô cùng mơ hồ, giống như một chiến thần giết chóc.
Hắn giết chóc trong sinh linh Dị Vực, không ai đỡ nổi một chưởng.
Nếu là cùng cảnh giới thì nhóm người này không có cả cơ hội đến gần hắn.
Dù là lão cổ đổng kỷ nguyên thành đạo nhiều năm cũng bị hắn một chưởng đập thành thịt nát, dao động mênh mông như sao nghiền nát bát hoang!
Cửu Đầu Vương, Tô Nghê Thường cũng lao vào chiến trường, phù văn cuồn cuộn, tiên khí lượn lờ, đẫm máu giết địch, không để ý sinh tử, đại chiến với sinh linh Dị Vực.
"Giết!"
Tất cả thành viên của tiểu đội săn bắn đều là tinh nhuệ trăm trận không chết, lúc này đều giết đỏ mắt, bày ra thần thông mạnh nhất.
Khu vực này giống như thiên địa đảo ngược, ngân hà đập nát, mảng lớn tiên quang cùng Đế uy tràn ngập, quả thực giống như diệt thế.
Phải biết rằng, bất kỳ người nào ở đây đều là một phương Cổ Tổ ở chỗ của mình, là tồn tại một kỷ nguyên đều khó gặp mặt.
Nhưng hiện tại đánh tay đôi.
Đây là cảnh tượng thảm liệt, bất kỳ ai đều đang chém giết.
Dường như muốn đánh thủng thiên địa.
Sương mù trong Vạn Tiên Sâm Lâm bị đánh tan, lộ ra khung trời sâu thẳm vô ngần.
Ngôi sao rung nhanh, bị dao động khủng bố này đánh rơi.
Thủ đoạn của Cố Trường Sinh kinh người nhất.
Hỗn Độn Khí dày đặc bao phủ toàn thân Cố Trường Sinh, có tiên khí thêm vào, sức chiến đấu kinh thiên động địa.
Một người chiến với một đám Đế, Đại La Kiếm Phôi đang phát sáng, nhuộm máu, điên cuồng giết chóc, cấp tốc đánh chết đối phương.
Ầm!
Khí huyết khủng bố như có một vũ trụ đại hỏa lò đứng sừng sững, khí nuốt bầu trời, chư thiên cùng rung.
Há mồm có tinh huyết dâng trào ngập trời, tựa như ma vân che kín trời, khiến người tim đập nhanh run rẩy.
Mảng lớn sinh linh Dị Vực liên tiếp tan nát, thân hình bị chấn thành huyết vụ, thân là cấp Đế nhưng khó thể áp sát Cố Trường Sinh.
Vạn Tiên Sâm Lâm có tràng vực đặc biệt, nếu không thì đã bị trận chiến này phá hủy thành hạt bụi.
Chiến đấu cấp bậc cỡ này thường ngày chỉ phát sinh ở sâu trong vũ trụ.
Nhiều sinh linh trẻ của Vương Tộc Dị Vực ở gần tế đài ngũ sắc, giờ phút này cũng là chú ý tới Cố Trường Sinh, mắt lộ tia kinh hãi.
"Là hắn!" Sinh linh màu đen bên cạnh Gia Mạc Sát thoáng chốc nhận ra Cố Trường Sinh.
Hắn ấn tượng rất khắc sâu.
Ở lối vào Vạn Tiên Sâm Lâm, là Cố Trường Sinh một mình đấu với nhiều Đế, hú một tiếng, huyết khí vọt lên vạn trượng, dãy núi thành hạt bụi, mọi người đều hóa thành huyết vụ!
Đây tuyệt đối là nhân vật tuyệt thế mà bên Tiên Vực nhiều kỷ nguyên đều không có.
"Thế nhưng giết nhiều người như vậy, thì ra người mà ngươi nói với ta là hắn? Xem ra đúng là một nhân vật, thân thể quả nhiên rất mạnh, đáng tiếc còn chưa thành Đế, không tạo thành uy hiếp được.” Gia Mạc Sát lộ vẻ hứng thú, đứng khoanh tay, thả cũi thanh đồng xuống.
Mấy vị sinh linh Vương Tộc Dị Vực đứng bên cạnh cũng ngó qua, tạm thời buông vật hiến tế trong tay xuống.
"Nếu là ở Vương Tộc, loại thực lực này cũng có thể xếp vào tốp đầu, không đến Đế cảnh nhưng đồ sát tu sĩ Đế cảnh dễ dàng.”
"Đáng tiếc đây là chiến trường, trước mặt chúng ta thì hắn chẳng là cái thá gì.”
Bọn họ nhìn qua, chỉ trỏ, toát ra vẻ cao cao tại thượng nhìn xuống, ánh mắt rất bình thản, dường như không quan tâm.
Dù sao mỗi người trong nhóm bọn họ đều tu ra ánh sáng Đế Đạo, là thiên kiêu tuyệt thế mấy kỷ nguyên mới xuất hiện của Vương Tộc Dị Vực, sức chiến đấu ngập trời, tự thấy có thể nghiền nát bên Tiên Vực.
Lúc trước bọn họ ở Chuẩn Đế cảnh cũng có thể đánh với Đế cảnh.
Biểu hiện của Cố Trường Sinh tuy rằng khiến bọn họ hơi giật mình, nhưng với thực lực hiện giờ của họ cũng có thể làm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận