Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 349: Máu Chảy Thành Sông, Thi Cốt Chất Đống, Trận Chiến Tại Cửu Tiêu Kiếm Các (2)

Vạn vạn sinh linh từ các nơi trong đại lục phóng lên tận trời, sát ý sôi trào, không hề sợ hãi, hội tụ thành một thanh cự kiếm màu đen vô cùng điên cuồng.
Vô số oán hận, tuyệt vọng và oan hồn quấn quanh, giống như có thể trảm diệt cửu thiên.
Bọn họ biết rõ, Cố gia ít nhất có năm vị Tiên Vương tọa trấn, có thể bình định tất cả.
Cho nên bây giờ có thể giết một người, thì thêm một người.
Ôm tính toán như vậy, đông đảo sinh linh của Cửu Tiêu Kiếm Các đã trở nên điên cuồng, khát máu ngập trời.
Ầm!
Đồng thời, các trận văn bên trong Cửu Tiêu Kiếm Các cũng đang sáng lên, các chùm sáng đan xen vào nhau, hình thành một mảnh sao trời.
Trên đó lạc ấn quy tắc chí cường, như Thiên đồ, có thể chống đỡ tất cả kẻ địch đánh tới.
“Chỉ là tàn trận, cũng dám ngăn Cố gia ta, không biết sống chết.”
“Hôm nay, không ai có thể thoát khỏi nơi đây.”
Nhưng vẻ mặt ba vị Chân Tiên của Cố gia đến đây đều rất lạnh nhạt, xuất thủ.
Trong nháy mắt, tiên khí mênh mông cuồn cuộn, vô lượng ánh sáng bộc phát, giống như vạn vạn khỏa sao trời bộc phát, vũ trụ đang mở ra, vô tận hỗn độn khí ép xuống.
Đạo Thiên đồ như sao trời này đã bị hủy, tiếng tạch tạch không ngừng vang lên, khó mà chống cự được, hóa thành tro tàn!
“Nhất định phải cá chết lưới rách sao? Vậy lão phu muốn nhìn xem hôm nay có bao nhiêu tộc nhân Cố gia bị lão phu giết chết!”
Vị Chân Tiên của Cửu Tiêu Kiếm Các lạnh như băng nói, một kiếm chém tới, kiếm quang loá mắt, tiên vụ bành trướng, vô cùng kinh khủng.
Đồng thời, ông ta và vị bán Chân Tiên kia mang theo sát ý và tức giận cất bước đi ra, sừng sững tại chân trời.
“Trường Sinh chiến, bất tử bất diệt, tiên uy không thể nhục! Đường luân hồi sẽ khắc tên các ngươi, nguyền rủa cả đời!” Vẻ mặt vị bán Chân Tiên kia rất dữ tợn, thân thể lập tức to ra một vòng, hét lớn một tiếng.
Thậm chí không có chút do dự, dứt khoát lựa chọn tự bạo, hi vọng có thể nhờ vào đó mà diệt đám người Cố gia đến đây.
Oanh!
Bán Chân Tiên lựa chọn tự bạo, uy lực ngập trời, hư không cũng bị nổ tung.
Trong bóng tối, rất nhiều nhân vật cổ lão đang rình mò quan sát cũng phải biến sắc sợ hãi, “Không hổ là Cửu Tiêu Kiếm Các, khát máu điên cuồng, gặp phải tử cảnh, đến bán Chân Tiên cũng làm như vậy...”
Nhưng Cố Trường Sinh sớm đã đoán trước, sắc mặt rất bình tĩnh, “Tự bạo thì như thế nào, các lão tổ sẽ không để chúng ta phải hy sinh vô vị!”
Hắn vung tay lên, ném một tấm phù văn bằng da thú xưa cũ từ trong tu di giới ra.
Cũng không thôi động, phía trên lập tức tràn đầy tiên huy, hình như có vô thượng Tiên Vương tụng kinh, không ngừng phóng đại trong hư không, kéo dài mà tới, trong nháy mắt che đậy bầu trời!
Lực lượng hư không co vào, vô cùng huyền diệu, thu lại cỗ năng lượng kinh khủng kia, chuyển đến một mảnh thế giới khác.
Chính là da của Hư Không Thú Vương.
Bí bảo bực này có thể bảo vệ đông đảo tu sĩ và tiên giáp vệ của Cố gia không sao, để phòng bị cường giả tuyệt thế giết chết.
Thấy một màn này, trên mặt vô số sinh linh của Cửu Tiêu Kiếm Các vốn tràn đầy tàn nhẫn và điên cuồng, lập tức trở nên cứng ngắc.
Sau đó, càng thêm điên cuồng và tuyệt vọng.
“Tộc nhân Cố gia, cùng đi với ta!”
“Giết!”
Cố Trường Sinh quát một tiếng, là người đầu tiên từ trên chiến thuyền Thiên Thương nhảy xuống.
Kiếm gãy Đại La trong tay, Pháp Thân cao lớn, vô tận tiên hà bộc phát, kiếm khí như mưa bao trùm tất cả, giết lên phía trước.
Vừa quét qua.
Phía trước giống như bị trời phạt, xuất hiện một màn hủy diệt.
Long trời lở đất, ngọn núi sụp đổ, kiếm quang lật úp trăm vạn sơn hà.
Toàn bộ sinh linh nổ tung dưới một kích này, trở thành huyết vụ.
Đồng thời trong miệng Cố Trường Sinh tụng ra mấy chữ.
“Hô phong!”
“Hoán vũ!”
“Bàn tay lôi!”
Gió lốc màu đen, hạt mưa nặng như hỗn độn, lôi đình lôi kiếp xen lẫn....
Đây đều là sát chiên mang tính hủy diệt đông đảo.
Chạm vào là phải chết, Đại Thánh đối mặt cũng phải nổ tung, hình thần câu diệt.
Vẻ mặt Cố Trường Sinh rất đạm mạc, không hề lưu tình.
Nếu cục diện trận chiến này thay đổi, hiện nay gặp phải cảnh ngộ này, chính là tất cả mọi người trong Cố gia bọn họ.
Sau lưng Cố Trường Sinh, thế hệ trẻ tuổi của Cố gia cũng gia nhập chiến cuộc, tìm kiếm đối thủ của mình.
Trận chiến này, chính là cơ hội Cố gia cho bọn họ ma luyện.
Rất nhanh, hàng ngàn hàng vạn tiên giáp vệ cũng xông đến, bắt đầu quét sạch xung quanh.
Như thanh đao tuyệt thế, giết chết tất cả sinh linh, thế như chẻ tre, không ai có thể ngăn cản.
“Ừm? Khí tức này...”
“Tiên đạo chi ý rất thuần túy.”
Sau đó Cố Trường Sinh phát hiện một sinh linh màu vàng ở trong đó, được một đám Chí Tôn và hai tên Chuẩn Đế bảo vệ.
Tên sinh linh màu vàng này rất loá mắt, sắc mặt lạnh lùng mang theo sát ý, muốn rời khỏi chiến trường, sợi tóc giống như hoàng kim màu vàng rèn đúc thành, vô cùng sáng chói, kiếm ý dâng lên, tiên ý lượn lờ.
“Dòng dõi Chân Tiên?”
Cố Trường Sinh nhẹ giọng nói.
Bên người hắn có mấy tên Chuẩn Đế, nghe vậy dường như không chút do dự lao thẳng tới, Chuẩn Đế uy mênh mông cuồn cuộn, hủy diệt tất cả sinh ven đường thành tro bụi!
Mục tiêu của bọn họ là hai vị Chuẩn Đế kia, lưu lại tên sinh linh hoàng kim này cho Cố Trường Sinh.
“Vừa vặn dùng tên dòng dõi Chân Tiên Chuẩn Chí Tôn cảnh này để ma luyện.”
Cố Trường Sinh vừa dứt lời, thân ảnh đã biến mất tại chỗ, vạn trượng Pháp Thân thu nạp, Côn Bằng giương cánh, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Kiếm gãy Đại La được nâng lên, kiếm ý kinh thiên, sắc bén bức người, tiên quang lập lòe, chính là một kích tuyệt cường.
“Truyền nhân Cố gia?”
Dòng dõi Chân Tiên biến sắc, sau đó sắc mặt âm lãnh, nhận ra thân phận của Cố Trường Sinh, ngoại hình của hắn ta giống như con người, nhưng lại dó đường vân tinh xảo màu vàng bao trùm.
Hắn ta đưa tay, hóa thành trường kiếm màu vàng rực rỡ, kiếm mang phá thiên, trong đó có quy tắc kiếm đạo chảy xuôi.
Đại khai đại hợp, tia lôi màu vàng lấp lóe, phủ trên kiếm chiêu tuyệt cường này, có thể tuỳ tiện giết Chí Tôn.
Nhưng trải qua chiến đấu không ngừng ma luyện, thực lực của Cố Trường Sinh đã gia tăng mãnh liệt.
Kiếm gãy Đại La không gì không phá, pháp lực phun trào, hỗn độn khí dâng lên, khiến tên sinh linh hoàng kim này chấn bay ra ngoài, máu phun ra, cánh tay trực tiếp chấn vỡ.
“Cái gì! ?”
“Ngươi đã mạnh đến tình trạng này rồi?”
Sắc mặt sinh linh hoàng kim trắng bệch, lộ ra vẻ hãi nhiên và không dám tin.
Hắn ta có thiên tư tuyệt thế, vô địch cùng cảnh, chính là dòng dõi Chân Tiên, cao hơn Cố Trường Sinh ba đại cảnh giới, vẫn không thể địch lại một kích của hắn.
“Vẫn rất mạnh, so với đám thiên kiêu cùng thế hệ mà ta đã gặp thì mạnh hơn một đoạn, dù sao phụ thân chính là Chân Tiên, không phải Đế Tử có thể so sánh.”
“Nhưng bản thể không phải sinh linh bình thường, giống như là thần tài biến thành.”
Cố Trường Sinh nhíu mày nói, tiên đồng sáng chói, lưu chuyển huyền diệu, phù văn lít nha lít nhít, nhận ra bản thể của sinh linh hoàng kim này.
Bởi vì bên ngoài thân thể hắn ta rất cứng rắn, siêu việt thiên kiêu bình thường, bao trùm kim loại quỷ dị.
“Thi triển thiên phú kiếm thuật sao?” Cố Trường Sinh lần nữa xuất thủ.
“Sát Sinh Kiếm thuật?”
Kiếm khí khuấy động bốn phương tám hướng, sau mười chiêu, tiên đồng lấp lóe, hắn đã nghiên cứu triệt để kiếm chiêu áo nghĩa của đối phương.
“Ngươi không được qua đây.....” Vẻ mặt sinh linh hoàng kim trở nên rất hãi nhiên hoảng sợ, không ngừng thổ huyết bảy ngược ra ngoài, thân thể nổ tung, vết thương chồng chất, không còn dáng vẻ ngạo nghễ vì là dòng dõi Chân Tiên nữa.
Hắn ta phát hiện, từ đầu đến cuối, hắn ta không hề có sức hoàn thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận