Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 270: Đầu Tiên Cần Phải Gánh Chịu Nhân Quả, Hư Hoàng, âm Dương Đạo Kiếm Đồ

Đệ nhất pháp.
Đây là công pháp gần đây Cố Trường Sinh vẫn luôn nghiên cứu.
Từ xưa đến nay.
Bất cứ thứ gì dám lấy tên là đệ nhất đều phải tiếp nhận phần nhân quả lớn đến khó tưởng tượng này.
Ví dụ như, đệ nhất sát từng đã từng có hung uy chấn nhiếp ba ngàn đạo vực, Đại Đế, Tổ Hoàng vào trận, cũng sẽ lập tức đẫm máu bỏ mình!
Ví dụ như như đệ nhất sát khí, lúc dốc toàn lực, Tiên Vương cũng phải vẫn lạc, chúng sinh oán khóc!
Trái Tiên Đạo của Thái Cổ Tiên Đình giết tới chúng Tiên biến sắc, chỗ đáng sợ còn kém xa đệ nhất sát khí.
Nhưng những thứ có tên là đệ nhất này, cuối cùng đều bị thiên địa phản phệ.,
Hoặc là bị hủy, khó mà trường tồn, vỡ tan vỡ nát.
Hoặc là chỉ tồn tại trong thôi diễn, chưa hề xuất hiện.
Đệ nhất pháp!
Trong vô số kỉ nguyên ở Tiên Vực, đương nhiên có người muốn thôi diễn phương pháp này, trong đó thành tựu cao nhất chính là Thái Cổ Tiên Đình.
Nghe nói đã đi ra một con đường.
Dù sao nếu đệ nhất pháp được thiên địa tán thành, đó chính là một pháp khai sáng vạn cổ.
Phương pháp này vừa ra đã có thể tuỳ tiện trấn áp vạn pháp, không cách nào địch lại!
Nhưng... Mạnh như Thái Cổ Tiên Đình, cũng gặp phải đại kiếp khó mà tưởng tượng, sụp đổ, một đêm hóa thành tro tàn.
Có tồn tại cổ lão thôi diễn, giống như có liên quan đến đệ nhất pháp, dính đến nhân quả mà ngay cả Thái Cổ Tiên Đình cũng không thể tiếp nhận.
Cho nên Cố Trường Sinh nói ra lời này, lập tức khiến rất nhiều lão nhân trong cung điện, thậm chí là cả ngọn núi biến sắc, sau đó cùng nhau trầm mặc.
Lão giả mặc áo màu đen cổ lão, ngay dùng thần tuyền tưới cho một gốc Thiên Thần Cổ Mộc lộ ra cười khổ nói, “Đệ nhất pháp, phần nhân này quả quá lớn...”
“Trường Sinh, chúng ta biết rõ ngươi khí phách có thể nuốt vạn cổ, nhưng hôm nay chúng ta vẫn nên đàm luận thứ khác đi, ví dụ như lôi pháp, đạo hỏa chi pháp...”
“Đối với các loại bảo thuật của vạn tộc Thái Cổ, chúng ta cũng nghiên cứu thông suốt không ít, mặc dù mấy ngày trước ngươi mới cho chúng ta nhìn thấy Chân Hoàng pháp, nhưng bây giờ vẫn có chút cảm ngộ thôi...”
“Hôm nay chúng ta có thể giao lưu...”,
Vẻ mặt uể oải lúc đầu của các lão nhân đã biến mất.
Mỗi người đều trở nên rất nghiêm, không muốn đàm luận đến đệ nhất pháp.
Thời gian bọn họ sống vô cùng lâu đời, biết rất nhiều bí ẩn.
Ví dụ như đệ nhất pháp, từ xưa đến nay, bao nhiêu tuổi trẻ tuấn tài, vô thượng anh kiệt, cũng từng thôi diễn.
Nhưng đều không ngoại lệ, trên nửa đường đã gặp đủ loại phản phệ đáng sợ.
Bọn họ vốn bế quan trong lăng mộ rất lâu rồi, thời gian này đi ra thông khí.
Vừa vặn Cố Trường Sinh cũng ở trong tộc, nhân cơ hội này đã đàm luận đạo pháp với hắn.
Thậm chí một vài lĩnh ngộ và cái nhìn của Cố Trường Sinh còn khiến hai mắt bọn họ tỏa sáng.
Nhưng mà hôm nay.
Tất cả mọi người trầm mặc.
Ba mươi bảy tổ cầm theo một thanh trường kiếm rỉ sắt, từng giết một mảnh mười vạn cấm khu bên ngoài chín tầng mây đến hắc huyết đầy trời, lộ ra hàm răng vàng ố, cười nói, “Trường Sinh biết Hư Hoàng sao?”
Cố Trường Sinh sững sờ, trong đầu nhớ đến cái tên này, nhưng lại không có thứ gì.
Sau đó mở miệng nói, “Xin tổ gia nói rõ.”
Lúc này, vẻ mặt mấy lão giả bên cạnh cũng trở nên phức tạp, nói, “Hư Hoàng, chính là một nhân vật truyền thuyết của Thái Hư Thần Tộc cách thời đại này gần nhất, chính là mười mấy cái kỷ nguyên trước.”
“Chúng ta vẫn nhìn hắn từng bước trưởng thành.”
“Tại kỷ nguyên kia, trình độ lóa mắt của hắn có thể sánh vai với ngươi bây giờ, chính là Thần Tử của Thái Hư Thần Tộc.”
“Sinh ra đã được thiên địa ưu ái, lúc mới sinh đã rút khô tinh khí của một tinh vực.”
“Ngày xuất thế, thân có thái hư thể, gánh vác Tạo Hóa Thiên Đồ, quang mang chiếu tận bốn phương tám hướng...”
“Mười tám năm sau hoành không đi lại, quần tinh ảm đạm, hai mươi chín tuổi xuyên nhập bách hải, ép tất cả người cùng thế hệ trong ba ngàn đạo vực xuống một đầu, là Thiên Hạ Đệ Nhất.”
“Ba trăm năm sau chứng thành thiên đạo ấn ký, phong Hư Hoàng, trấn áp đương đại!”
“Tám trăm năm sau, vẫn lạc!”
“Toàn bộ Thái Hư Thần Tộc khóc lóc, đúc thanh đồng tiên quan, chìm Hỗn Độn Hải.”
Mấy lão nhân nhắc đến một vị thần thoại cho Cố Trường Sinh nghe.
Cố Trường Sinh nghe xong, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.
Tại kỷ nguyên kia, Hư Hoàng sáng chói loá mắt, không người có thể so sánh, cũng phá vỡ rất nhiều ghi chép, chính là truyền kì đương thời, tồn tại vô địch.
Nhưng dụng ý đám lão nhân nói lời này với hắn là gì?
Cảnh cáo hắn đừng mơ tưởng xa vời, cho dù là vô thượng thiên kiêu, cũng có rất nhiều con đường dẫn đến vẫn lạc, hóa thành xương khô?
Cố Trường Sinh đang muốn mở miệng.
Ba mươi bảy tổ giống như đã biết hắn muốn hỏi cái gì, lộ ra mấy cái răng vàng khè nói: “Đương nhiên chúng ta rất yên tâm với tâm tính của ngươi.”
“Nói với ngươi những chuyện này, thật ra là muốn nhắc đến chuyện khác.”
“Sau khi Hư Hoàng chết ba trăm năm, Hỗn Độn Hải đột nhiên bạo động, hắc khí tận trời, chiếu rọi chín trăm đạo vực, thanh đồng tiên quan từ vũ trụ rơi đập xuống, vào tổ địa của Thái Hư Thần Tộc.”
“Hư Hoàng đi ra, khởi tử hoàn sinh, ra tay với Thái Hư Thần Tộc!”
“Cuối cùng, một nhân vật bất hủ của Thái Hư Thần Tộc khôi phục, mới trấn áp được.”
Nói đến đây, vẻ mặt của bọn họ cũng rất phức tạp.
Tận mắt nhìn thấy hậu bối mình yêu thích nhất vẫn lạc, sau đó lại phát sinh dị biến, xuất thủ trấn áp...
Tâm tình của nhân vật bất hủ đến từ Thái Hư Thần Tộc kia thế nào, bọn họ rất lý giải.
Cho nên mới không muốn Cố Trường Sinh mạo hiểm.
Đệ nhất pháp, liên quan bí ẩn quá khổng lồ, đến mức Trường Sinh Cố gia cũng không dám đi đón.
Lúc này Cố Trường Sinh đã hiểu, nhẹ giọng mở miệng nói, “Tổ gia muốn nói với ta là, vị Hư Hoàng kia cũng thôi diễn đệ nhất pháp đúng không?”
“Sau đó chuyện Hư Hoàng vẫn lạc và thi biến, thật ra cũng có liên quan đến đệ nhất pháp?”
Bất kì thiên kiêu nào cũng có một trái tim vô địch, tự tin có thể vô địch cùng thế hệ, trấn áp tất cả.
Hư Hoàng còn như vậy, huống chi là hắn?
Các lão nhân gật đầu, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Bọn họ đang lo lắng điểm ấy, đệ nhất pháp, đó chính là lĩnh vực cấm kỵ, đến Chân Tiên cũng không dám đụng vào.
“Ta biết rõ.” Cố Trường Sinh gật đầu, nhưng trong lòng vẫn không hề từ bỏ.
Chiến trường thiên kiêu và Thiên Đạo bia, kỳ thật cũng có liên quan đến Thái Cổ Tiên Đình.
Trong đó ban thưởng cho hắn đệ nhất pháp, chỉ rõ phương hướng thôi diễn con đường này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận