Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 391: Một Châu Ít Nhất Có Một Vương, Nội Tình Táng Thổ, Bạch Cốt Tiên Vương

So với gia tộc phía sau bọn họ, gia tộc của Đồ Trần cường đại hơn không ít.
Không cần thiết vì một tên Nhân tộc bên ngoài mà đắc tội hắn ta.
“Đồ Trần, ngươi không nên làm hắn bị thương, bao nhiêu năm mới có một tên Nhân tộc bên ngoài đến đây, đoán chừng Vương sẽ cảm thấy hứng thú với hắn.”
Nữ tử váy lam nhíu mày, không thích cách làm của nam tử này.
Nhưng cũng chỉ khuyên một câu mà thôi.
“Thực lực Huyền Tôn cảnh, xem ra đây chính là lực lượng của ngươi?” Vẻ mặt của Cố Trường Sinh rất lạnh nhạt, cũng không có thay đổi gì.
Không nghĩ tới ở đây cũng có chuyện tranh giành tình nhân.
“Vậy mà có thể phát hiện cảnh giới của ta?” Nam tử tên là Đồ Trần có chút giật mình, sau đó cũng không thèm để ý, tiếp tục nói.
“Huyền Tôn cảnh, đối với Nhân tộc mà nói, cũng phải tu luyện mấy chục vạn năm mới đến cảnh giới này, với chút tu vi này của ngươi thì còn xa đấy?”
“Để ngươi kiến thức chúng ta cường đại thế nào đi, ta chỉ đứng đây, dùng một ngón tay thôi cũng có thể tuỳ tiện trấn áp ngươi.”
Đồ Trần từ tốn nói.
Nói xong điểm một ngón tay về phía Cố Trường Sinh, óng ánh long lanh, như ngọc thạch, có thể thấy được trong đó có từng tia từng sợi tử khí lưu chuyển.
Ong!
Hư không run rẩy, vô cùng huyền diệu.
Một chỉ này rất tùy ý, không có khí tức khói lửa nào, lại đủ trấn áp Chí Tôn cảnh bình thường.
“Thật sao?” Ý cười trên mặt Cố Trường Sinh vẫn bình thản như cũ, vẻ mặt không có chút thay đổi, đến ánh mắt cũng rời đi.
Ầm!
Sau một khắc, một bàn tay của hắn úp xuống, khí huyết ù ù, như sấm rền vang lên, không sử dụng thần thông, chỉ là lực lượng nhục thân.
Rắc một tiếng.
Đôi mắt Đồ Trần trực tiếp trừng lớn, lộ ra vẻ không dám tin, “Chuyện này sao có thể...”
Trong khoảnh khắc ngón tay tiếp xúc với Cố Trường Sinh đã lập tức vỡ vụn, sau đó một chưởng này không hề dừng lại, phủ xuống khuôn mặt hắn ta.
Phốc một tiếng, Đồ Trần muốn tránh đi, nhưng đã không kịp nữa, nửa bên đầu đổ sụp, thân thể trực tiếp bay ngược ra ngoài.
Suýt chút nữa cả người đã nổ tung trên không trung!
Cái gì!
Thấy cảnh này, đám sinh linh đến từ Cửu U táng thổ cũng sợ ngây người, tê cả da đầu, nửa ngày không thể tin được.
Vẻ mặt Cố Trường Sinh rất bình thản.
Một chưởng bao trùm đến, lập tức mạnh mẽ đập bay tên sinh linh trong Cửu U táng thổ kia, trong nháy mắt hắn ta đã bay ngược ra ngoài mấy trăm trượng.
Đầu sụp đổ, nửa người sắp nổ tung, nhìn vô cùng thê thảm.
Toàn bộ sinh linh đều kinh dị, có chút tê cả da đầu, dáng vẻ như gặp quỷ nhìn xem Cố Trường Sinh.
Nữ tử váy lam vừa rồi còn khuyên giải Đồ Trần cũng vô cùng kinh hãi, miệng nhỏ há ra, nửa ngày không nói ra lời.
“Làm sao? Còn muốn thử lại lần nữa không?”
Cố Trường Sinh lạnh nhạt nói, con ngươi có chút lạnh lùng.
Trong chớp mắt này, đám sinh linh bên trong táng thổ có ảo giác, sau lưng phát lạnh.
Tên Nhân tộc nhỏ yếu, mặc áo trắng xuất trần, như trích tiên kia đã lắc mình biến hoá, thành ma vương lãnh huyết có thể tuỳ tiện nghiền ép bọn họ.
“Ngươi...” Sắc mặt Đồ Trần trắng bệch, từ dưới đất bò dậy, nhưng lại lảo đảo một cái, suýt chút nữa đứng không vững.
Ánh mắt hắn ta vô cùng hãi nhiên, tràn ngập vẻ không thể tin được.
Không ai rõ ràng hơn hắn ta.
Trong chớp mắt này, cự lực kinh khủng kia truyền đến, hắn ta giống như đang đối mặt một thần sơn do hỗn độn khí cô đọng, nặng như ngàn tỉ tấn.
Còn chưa tiếp xúc, ngón tay hắn ta đã bị cỗ khí thế kinh khủng kia chấn cho vỡ nát.
Cũng may sau đó xương sọ hắn ta sáng lên, dùng vô thượng táng pháp chống cự, nếu không, hắn ta sẽ không sụp đổ đơn giản như vậy.
Mà sẽ bị đánh thành đoàn huyết vụ!
“Rốt cuộc ngươi là ai? Làm sao Nhân tộc lại có nhục thân khủng bố như vậy?” Sinh linh như giao nhân mở miệng nói, vô cùng kiêng kị.
Trong số bọn họ, thực lực của Đồ Trần đã rất cường đại rồi.
Kết quả lại bị một tên Nhân tộc khí tức nhỏ yếu đưa tay đánh nát!
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ căn bản không thể tin được.
“Thân tử của Chân Long trong truyền thuyết sao?” Trong mắt nữ tử váy lam lấp lóe quang huy, lắc đầu.
“Không đúng, cho dù là thân tử của Chân Long trong truyền thuyết cũng không có được nhục thân kinh khủng như vậy, chẳng lẽ là một vị Vương của Nhân tộc chuyển thế?”
“Nhưng tuyệt đối là thiên kiêu kinh khủng của thế giới kia!”
Lúc nói chuyện, sắc mặt đám sinh linh táng thổ này lại đại biến, nhìn chằm chằm Cố Trường Sinh, vô cùng rung động.
Không còn vẻ tùy ý tự nhiên, cũng không có khinh thị như vừa rồi nữa.
“Chúng ta thu hồi lời trước đó, mặc dù ngươi rất mạnh, nhưng vẫn không thể đi qua Táng Sinh Địa, hẳn là ngươi có phương pháp riêng của mình.”
“Thân phận bên kia của ngươi, tuyệt đối không đơn giản.”
“Nhưng ta không hi vọng ngươi và Đồ Trần phát sinh mv chạm...”
Nữ tử xinh đẹp mặc váy lam nhìn chằm chằm Cố Trường Sinh nói, cực kì thông minh, đoán được cái gì.
Sau đó lại khuyên giải, nhớ tới cái gì, lại không nói hết.
Cố Trường Sinh từ chối cho ý kiến, cười cười, cũng không giải thích cái gì.
“Không ngờ ngươi lại cường đại như thế!” Đồ Trần đi tới, rất không cam lòng nói, ăn thiệt thòi lớn, lại không dám động thủ.
Thương thế đáng sợ đang nhanh chóng phục hồi, tử khí tràn ngập, thân thể sắp nổ tung có ô quang lưu chuyển, đã bình phục.
Hắn ta không dám khinh thị Cố Trường Sinh nữa.
Hắn ta cũng không ngốc, sẽ không tự mình chuốc lấy đau khổ.
Nhưng trong lòng hắn ta vẫn có không cam lòng, bị hắn ta gắt gao đè xuống.
Nam tử áo trắng trước mặt không dùng thần thông pháp lực, chỉ là cỗ nhục thân kinh khủng này, đã có thể tuỳ tiện nghiền ép tất cả bọn họ.
Sau đó, thái độ của đám sinh linh này đối với Cố Trường Sinh đại biến, đoán được hắn không đơn giản, cũng câu nệ hơn nhiều.
Quả nhiên, cho dù ở thế giới nào, thực lực và nắm đấm mới là quan trọng nhất.
Trong lòng Cố Trường Sinh cười khẽ, sau đó đi đường, rời khỏi nơi này, đồng thời cũng hỏi bọn họ tin tức về Cửu U táng thổ.
Đám sinh linh tiến về Táng Sinh Địa, mục đích chính là lịch luyện, có liên quan đến phương thức tu luyện của bọn họ.
Nữ tử xinh đẹp mặc váy lam tên là Lam Yên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận