Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 778 - Các tồn tại trước vạn cổ, vị một đao bổ ra Luân Hồi Lộ (2)

Thái Thượng Tiên Đế hơi thay đổi sắc mặt khi thấy mớ vật chất nguyên sơ, vật chất cấp bậc Tiên Đế thật sự là chưa từng nghe, chưa từng thấy bao giờ.
Trong thời đại Thái Thượng Tiên Đế tu đạo, vật chất mạnh nhất trong thiên địa là cấp bậc Tiên Vương, đến cấp bậc Chuẩn Tiên Đế cần tích lũy năm rộng tháng dài và luyện hóa.
Vật chất cấp bậc Tiên Đế như vậy đều là không thể gặp, không biết chúng sinh ra bằng cách nào.
“Đạo hữu lấy được loại vật chất này từ đâu? E rằng thế giới này không thể có được vật chất cấp bậc Tiên Đế.”
Giọng của Thái Thượng Tiên Đế hơi nặng nề, vốn cho rằng đến cảnh giới Tiên Đế rồi thì trên đời này đã không có thứ gì khiến hắn rung động nữa.
Nhưng vật chất cấp bậc Tiên Đế khiến lòng Thái Thượng Tiên Đế nặng trĩu, chứng minh thế gian này còn có rất nhiều thứ mà hắn không biết.
Tiên Đế rõ ràng không phải điểm cuối tu hành, nhưng Thái Thượng Tiên Đế đã không thấy đường đi tiếp, vật chất cấp bậc Tiên Đế cho hắn trông thấy hy vọng bước tiếp.
Đạo không có bến bờ, đường của bọn họ chưa đến cuối.
Biểu cảm của Cố Trường Sinh rất bình tĩnh, không hề bất ngờ với câu hỏi của Thái Thượng Tiên Đế, giải thích rằng:
“Vật chất này đến từ Đại Trụ Cung trong Thương Mang, lai lịch của Đại Trụ Cung rất là thần bí, mãi đến bây giờ ta đều còn không rõ ràng Đại Trụ Cung do ai xây dựng. Nhưng có một điều duy nhất rõ ràng là Đại Trụ Cung không tồn tại trong thế giới này.”
“Sự tồn tại của nó dường như liên quan đến khởi nguyên ban đầu của thế giới này.”
Nói tới chỗ này, Cố Trường Sinh cũng không nhịn được rơi vào suy tư, ngày xưa hắn một mình chiến Thiên Đạo, trong hình ảnh thấy tận mắt thì đám tồn tại không thể nói dường như đang tranh đoạt thứ gì.
Cho nên Cố Trường Sinh suy đoán có lẽ liên quan Đại Trụ Cung.
Nhưng Cố Trường Sinh không nói cho Thái Thượng Tiên Đế nghe những điều này, bởi vì sự tồn tại của Đại Trụ Cung vốn không có dấu vết để tìm kiếm, dù là Tiên Đế, nếu không được nó thừa nhận thì đừng hòng tới gần nửa bước.
"Thì ra là tòa Đại Trụ Cung thần bí kia, ngày xưa ta cũng từng truy tìm nhưng không tìm được tung tích của nó, xem ra nó quả nhiên liên quan đến thế giới khác mà chúng ta không biết. Không biết ở thế giới kia, cảnh giới Tiên Đế đến bước nào.”
Trong giọng nói của Thái Thượng Tiên Đế tràn ngập cảm khái, mặc kệ nói sao thì, hắn hiện giờ cũng tính là một trong những tồn tại đứng sừng sững ở đỉnh cao nhất từ khi phương thiên địa này sinh ra tới nay.
Nhưng lúc đối diện thế giới kia thì Thái Thượng Tiên Đế không kiềm được sinh ra hướng tới.
Đến cấp bậc Tiên Đế, buồn vui của vạn vật, thiên hạ xao động đều không thể ảnh hưởng đến bản thân.
Đứng ngoài cuộc nhìn xuống hết thảy, bất luận là xem ức vạn năm năm tháng hay luân hồi khó quay ngược đều là như vậy.
Đặc biệt khi đối mặt hy vọng siêu thoát thì mới làm bọn họ sinh ra chút gợn sóng.
"Hiện tại ta rốt cuộc hơi hiểu tại sao một ít Tiên Đế lựa chọn rơi vào hắc ám, đối với bọn họ thì, đây là cơ hội duy nhất... "
Nghe lời này, Cố Trường Sinh không khỏi mặc nhiên, đối với một ít Tiên Đế thì đã chẳng còn cảm xúc thuộc về tu sĩ, vạn cổ trôi nhanh, năm tháng tuyên cổ về sau ở trong mắt bọn họ cũng chỉ là một đường thẳng, nhìn liền biết tất cả kết cục.
Bọn họ đã không còn khả năng sinh ra cảm xúc dư thừa.
Cho nên, đối với bọn họ thì siêu thoát là theo đuổi duy nhất, biết rõ rơi vào hắc ám là con đường không lối về.
Giây phút này, mặc kệ là Cố Trường Sinh hay Thái Thượng Tiên Đế đều sâu sắc hiểu được chân tướng của thế giới này thật tàn khốc.
Theo sau, hai người rời biển đen khô cạn, phương xa hơn có sóng gợn kinh thiên lan đến, đó là uy của Tiên Đế bao la vô ngần cuốn sạch cả chiến trường.
Nơi này vốn là chỗ vô pháp vô thiên vô trói buộc, không tồn tại bất cứ quy tắc, dù chịu tải công phạt của cấp bậc Tiên Đế vẫn có thể giữ cho trải qua vạn kiếp mà bất diệt.
Nhưng mà hiện giờ nơi đây đã thủng lỗ chỗ, thiên địa đều vỡ ra lỗ thủng, trong đó chảy ngược vào Thần Quang đáng sợ cấp độ vượt xa đại đạo, dù là Chuẩn Tiên Đế ở dưới loại Thần Quang này cũng phải biến sắc, cảm giác khó tin.
Cố Trường Sinh cùng Thái Thượng Tiên Đế một đường đi đến, nhìn thấy rất nhiều chiến đấu, nhưng hai người không can thiệp vào. Chiến đấu cấp bậc Tiên Đế đều là liên quan đến nhân quả lớn, mặc kệ quá khứ hay tương lai đều có dính líu chặt chẽ.
Người ngoài tùy tiện nhúng tay dễ làm mảnh thiên địa này sửa đổi lại, đảo ngược mọi thứ từ đầu.
Tuy rằng Tiên Đế đã không chịu ảnh hưởng, nhưng mà đối với sinh linh bình thường thì rất có thể là hạo kiếp như diệt tuyệt.
Hơn nữa, rất nhiều Tiên Đế chiến đấu theo bản năng vốn có, dẫn đến chiến đấu là nếu hai người tùy ý nhúng tay, rất có thể khiến hai người bị cuốn vào, mất nhiều hơn được.
Mục đích Cố Trường Sinh đến đây chủ yếu là tìm tổ tiên của Cố gia, biết bọn họ cũng đều bước lên con đường này, quan trọng nhất là về hành tung của Đại Hắc Thủ.
Trận chiến đấu này đã định sẵn không thể tránh khỏi, nên đến rồi sẽ đến, Cố Trường Sinh hiểu thấu siêu thoát chưa chắc ít hơn Đại Hắc Thủ.
Ầm ầm ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận