Cẩm Y Xuân Thu

Chương 545: Dàn xếp ổn thỏa

Tề Ninh không cần chờ quá lâu, thuốc đã được sắc xong. Khi Hồ thái y dẫn Tô lang thừa của cục Điển Dược tới, vừa vào cửa, Tô lang thừa liền cúi đầu, hai tay cầm chén thuốc, cung cung kính kính đi tới, quỳ sụp xuống đất, trình chén thuốc lên.
Một lang thừa nho nhỏ của cục Điển Dược viện Thái Y trước mặt thế tập Hầu chỉ là một em bé đáng thương.
-Ồ, Tô lang thừa, trán ngươi bị gì vậy?
Phạm viện sứ thấy dược cao trên trán Tô lang thừa nên hơi nghi hoặc hỏi.
Tô lang thừa vội nói:
-Hôm qua hạ quan không cẩn thận bị ngã, cho nên bị thương nhẹ.
-Ồ?
Phạm viện sứ nửa tin nửa ngờ, tất nhiên là y không biết tối hôm qua Tô lang thừa bị Tề Ninh đánh đập một trận ở quán rượu. Vết thương trên mặt không nghiêm trọng, thế nhưng thân thể đã bị đánh sưng tím. Có điều, có quần áo che đậy nên không thấy mà thôi. Cục Điển Dược này khác với những chỗ khác, mỗi ngày có rất nhiều được liệu ra ra vào vào, thân là lang thừa của cục Dược Điển, ngày nào y cũng phải tới. Nếu muốn xin nghỉ, cần phải nói trước mấy ngày để an bài trước mọi chuyện mới được. Mặc dù hôm qua bị đánh một trận, tên Tô lang thừa này cũng không dám bỏ lỡ công việc.
Tô lang thừa có ý đồ chấm mút Điền phu nhân. Y tự cho là hiệu thuốc của Điền gia muốn làm ăn với viện Thái Y, hơn nữa đối phương còn là một góa phụ, cho nên gan y lớn lên, muốn mạnh mẽ chiếm đoạt nàng ta ngay trong quán rượu. Vốn tưởng là mọi chuyện sẽ như ý, Điền phu nhân cũng không dám nói ra ngoài, ai ngờ nửa đường lại có một người xuất hiện, xông tới đánh y một trận. Người này tới rồi đi rất vội cho nên Tô lang thừa vẫn còn mơ mơ màng màng, tới giờ vẫn không biết rốt cuộc thì mình bị ai đánh.
Vừa rồi nghe được Cẩm Y Hầu tới viện Thái Y, chỉ đích danh y mang thuốc qua, lòng Tô lang thừa lập tức trầm xuống.
Trong lòng y hiểu rõ một chuyện:
Điền phu nhân có thể cung cấp thuốc cho viện Thái Y là vì có chỗ dựa phía sau là Cẩm Y Hầu. Hôm qua y mới dùng sức mạnh với Điền phu nhân, hôm nay Cẩm Y Hầu đã chạy tới viện Thái Y.
Chuyện này quá trùng hợp, trùng hợp tới mức cố ý, biết thầm không ổn, thế nhưng y không thể tránh được. Sắc thuốc xong, y chỉ có thể nom nóp lo sợ đưa thuốc tới, thầm quyết định trong lòng, nếu tên Cẩm Y Hầu này thật sự hỏi tội, có đánh chết y cũng không thừa nhận. Điền phu nhân dù sao cũng là phụ nhân, không thể nào chạy tới làm chứng được.
Cho dù Điền phu nhân tới thật, tới lúc đó cắn ngược một câu, nói Điền phu nhân vì làm ăn cố ý khoe khoang lẳng lơ, cố ý câu dẫn mình. Dù sao thì cũng không có chứng từ, Điền phu nhân kia cũng không lấy ra được bằng chứng.
Trên đường tới đây, y đã quyết định sẽ làm vậy.
Tề Ninh không hỏi dù chỉ một câu. Hắn nhận lấy chén thuốc, thổi một cái, một hơi uống sạch, không nói một chữ. Sau đó, hắn đặt chén thuốc xuống, hỏi:
-Đây là thuốc gì? Sao lại đắng thế?
Phạm viện sứ cười nói:
-Hầu gia, thuốc đắng dã tật, thuốc này có thể thông máu thông khí, là thuốc bổ. Không tới một canh giờ nữa, Hầu gia sẽ hoàn toàn bình phục.
Tề Ninh đứng lên nói:
-Vậy thì tốt.
Hắn cười nói:
-Phạm viện sứ, lần này cảm ơn ngươi, ta đi trước.
Phạm viện sứ đứng dậy đưa tiễn, nói:
-Hầu gia đi thong thả, mấy ngày này viện Thái Y sẽ phái người tới.
Sau đó y tiễn Tề Ninh ra viện Thái Y. Tề Ninh cười cười, đi ra ngoài cửa. Vừa mới đi tới cửa lớn, cơ thể hắn chợt lắc lư, sau đó mềm nhũn người ngồi xuống. Biến cố này làm cho sắc mặt mọi người thay đổi. Mặc dù tuổi Phạm viện sứ đã cao, thế nhưng lúc này lại rất linh hoạt, y bước một bước dài xông tới đỡ hắn rồi la lên: -Hầu gia, ngài... !
Tô lang thừa thấy Tề Ninh hỏi cũng không hỏi lập tức rời khỏi liền cảm thấy vui mừng, trong đầu nghĩ thầm: trước đó mình quá lo rồi, xem ra việc hôm nay chỉ trùng hợp thôi. Khi đang cảm thấy nhẹ nhõm, y nghe được âm thanh.
Quay đầu nhìn lại, y thấy Tề Ninh đang nhũn người ngồi dưới đất, mặt trắng bệch, Phạm viện sứ đang nắm tay, bắt mạch cho hắn.
Tô lang thừa cảm thấy chuyện này không ổn, y thấy sắc mặt Phạm viện sứ rất khó coi, Tề Ninh thì ỉu xìu nói:
-Phạm Viện sứ, chuyện... Chuyện gì thế này?
Phạm viện sứ nói:
-Hầu Gia, vừa rồi bắt mạch chỉ thấy mạch đập hỗn loạn, thế nhưng bây giờ… Bây giờ khí huyết của Hầu gia đang rối loạn, trong cơ thể, ồ... Ồ, thật kỳ lạ...!
-Ta cảm thấy rất khó chịu.
Tề Ninh giơ ngón tay chỉ chén thuốc, nói:
-Đây... Đây là thuốc gì?
Hồ thái y và Tô lang thừa hồn bay phách tán. Hai người đồng thời quỳ xuống, Hồ thái y nói: -Hầu gia, toa thuốc...Toa thuốc do hạ quan ra, đó... Đó là là toa thuốc bổ huyết dưỡng khí, không thể nào có vấn đề được.
Y nhìn về phía Tô lang thừa, hỏi: -Tô Lang thừa, ngươi có sắc thuốc theo đơn thuốc của ta không?
Toàn thân Tô lang thừa rung lên.
Y lắp bắp nói:
-Hồ, Hồ thái y, ta . . ta làm đúng theo... Theo toa thuốc của ngài, không có ... không có chút sơ sót nào!
-Ta sắp chết rồi.
Tề Ninh thở hổn hển nói:
-Ta sắp chết rồi, ta bị viện Thái Y của các ngươi hại chết, chỗ các ngươi có nội gian, muốn… Muốn làm hại bổn Hầu!
Lúc này, không những là Hồ thái y và Tô lang thừa, ngay cả Phạm viện sứ và vài ngự y khác cũng hồn bay phách tán.
Cẩm Y Hầu là ai? Đây chính là một trong bốn Hầu tước thế tập đương triều. Cẩm Y Tề Gia chính là thế gia khai quốc của Đại Sở, gia tộc thế này đừng nói là viện Thái Y, cho dù là Hoàng đế cũng phải cho chút mặt mũi.
Tề Ninh là ai? Ai cũng nói vị Cẩm Y tiểu Hầu gia này là đại thần được Hoàng đế coi trọng. Hôm nay, hắn còn được chính Hoàng đế phái đại tổng quản thái giám tự mình dẫn tới.
Đừng nói vị tiểu Hầu gia này nói chết ở viện Thái Y, cho dù chỉ rụng một sợi tóc, đây cũng là tai họa ngập trời với viện Thái Y.
-Hầu gia, Hầu gia!
Phạm viện sứ vội vàng nói:
-Viện Thái Y không có nội gian, cũng… Cũng không có ai dám làm hại Hầu gia, Hầu gia không cần lo, viện Thái Y có rất nhiều cao thủ, hạ quan lập tức gọi người tới chữa trị cho Hầu gia.
Giơ tay lên, y nói:
-Nhanh lên, qua đây đỡ Hầu gia nằm xuống.
Mấy người vội vàng bước tới, Tề Ninh khoát tay nói:
-Không được, không được, ta sắp bị các ngươi hại chết rồi, ta không động đậy được, ai cũng...Cũng đừng nghĩ tới việc động vào ta, đi bẩm báo cho hoàng thượng, để ...
Để hoàng thượng phái người tới!
Hơi thở của hắn rất dồn dập, nhìn cứ như đang thật sự thoi thóp.
Mọi người trố mắt nhìn nhau, ai cũng rất sốt ruột, cả đám nhìn về phía Phạm viện sứ.
Phạm viện sứ biết rất rõ nếu phái người vào cung bẩm báo, chuyện này sẽ càng ngày càng lớn. Y cũng thấy rất kỳ lạ, tại sao một chỉ một chén thuốc bị hạ độc, vị Cẩm Y Hầu gia này lại có bộ dạng thế này. Nhíu mày, y chợt nhìn thấy vẻ gian xảo trong mắt Tề Ninh.
Mặc dù Phạm viện sứ là người đứng đầu viện Thái Y, y thuật rất cao minh, thế nhưng trên hết y vẫn là một quan viên. Ở quan trường nhiều năm, cho nên y cũng có bản lĩnh nhìn mặt nói chuyện. Trong lòng đã hiểu ra, y giơ tay lên, nói: -Các ngươi đi ra ngoài, lão phu muốn đích thân chữa trị cho Hầu gia.
Đám ngự y chỉ mong cách chỗ này càng xa càng tốt cho nên vội vàng ra ngoài, tên Tô lang thừa kia chính là người đi ra cuối cùng.
Phạm viện sứ nói:
-Tô lang thừa, còn các ngươi nữa, đứng chờ trong viện, không ai được rời khỏi, khi ta gọi thì phải vào ngay.
Mọi người đáp ứng rồi đi ra cửa.
Lúc này, Phạm viện sứ bước tới đóng cửa lại, quay đầu lại, y nói nhỏ:
-Hầu Gia, võ công của ngài thật cao, hạ quan thật khâm phục.
-Võ công?
Tề Ninh ỉu xìu nói: -Phạm viện sứ, bổn Hầu . . Bổn Hầu không hiểu ý ngươi.
-Dáng vẻ huyết khí hỗn loạn của Hầu gia rất hỗn loạn, thế nhưng hơi thở không hề suy yếu, đây không phải là dấu hiệu trúng độc.
Phạm viện sứ nhỏ giọng nói:
-Hầu Gia, viện Thái Y đắc tội ngài chỗ nào, Hầu gia cứ nói ra, hạ quan trước hết thỉnh tội với ngài.
Người đại nhân không chấp tiểu nhân, nếu bọn ta thật có chỗ không chu toàn, xin Hầu gia tha thứ.
Việc khí huyết của Tề Ninh rối loạn chính là do hắn vận công tạo thành. Lúc này, võ công của hắn sớm đã xưa không bằng nay, vận chuyển nội lực rất dễ dàng. Nghe Phạm viện sứ nói vậy, hắn biết lão già này đã phát hiện, thế nhưng hắn vẫn nói với giọng ỉu xìu: -Phạm viện sứ, ta biết ngươi sẽ không hại ta, Hồ thái y cũng không hại ta, thế nhưng. . Thế nhưng ta không đảm bảo được người có bụng dạ khó lường sẽ không làm hại tính mạng của bổn Hầu.
Phạm viện sứ hỏi nhỏ: -Là Tô lang thừa ư?
Chỉ có ba người trong chuyện này, Tề Ninh đã nói rõ là không phải y và Hồ thái y, vậy thì đã rõ, người hắn nhắm tới chính là Tô lang thừa. Phạm viện sứ cảm thấy rất kỳ lạ, y thầm nghĩ: không biết một lang thừa nho nhỏ của cục Điển Dược chọc Cẩm Y Hầu lúc nào?
Tề Ninh không ốm mà rên hai tiếng rồi nói:
-Chén thuốc này do tên họ Tô kia sắc, nhất định là y muốn làm hại ta, ta... Ta muốn bẩm báo hoàng thượng, viện Thái Y này chứa nội gian của Bắc Hán.
Phạm viện sứ nghĩ thầm trong lòng: nếu thật sự báo lên, người xui xẻo đầu tiên chính là bộ xương già này. Tới lúc này y mới hiểu ra tại sao Cẩm Y Hầu này lại muốn tới viện Thái Y sắc thuốc, hơn nữa còn chỉ đích danh để lang thừa của cục Dược Điển sắc thuốc cho hắn.
Giờ mọi chuyện đã công khai, hóa ra vị đại gia này tới là vì Tô lang thừa.
-Hầu Gia, mặc dù Tô Huệ làm việc không cẩn thận, thế nhưng y thật sự không phải là gian tế của Bắc Hán.
Phạm viện sứ nói nhỏ:
-Người này chậm chạp, làm việc không cẩn thận, sắc sai thuốc cho Hầu gia, tội không thể tha. Có điều, Hầu gia không nguy hiểm tới tính mạng, chỉ cần bồi bổ một chút là khỏi hẳn.
-Thật sao?
Tề Ninh liếc mắt nhìn y rồi hỏi:
-Không cẩn thận, sai sót? Phạm viện sứ, Tô lang thừa y không cẩn thận, sai sót lại hại... Hại bổn Hầu thiếu chút nữa xong đời, ngươi nói xem y phải chịu tội gì?
Phạm viện sứ vội nói:
-Hầu Gia, ngài xem thế này có được không, tên Tô Huệ này không thể dùng nữa. Hạ quan sẽ ra lệnh, nói Tô Huệ y thuật không tinh, dùng thuốc lơ là, thiếu chút nữa đã xem mạng người như cỏ rác, từ hôm nay cách chức khỏi viện Thái Y, không bao giờ bổ nhiệm nữa. Chỉ cần là người bị viện Thái Y cách chức, các y quán bên ngoài sẽ không dám dùng y.
Ngoài ra, Hầu gia bị tổn thương cơ thể, viện Thái Y sẽ cung cấp hai nhân sâm cực phẩm và hai rương dược liệu quý giá, đưa tới Hầu phủ, ngài thấy vậy được chưa!
Tề Ninh nghĩ thầm: lão viện sứ này vẫn tính là biết làm người.
Hắn thở dài, nói:
-Phạm viện sứ, ngươi phải biết là ta không muốn làm khó ngươi, chỉ là thiếu chút nữa mạng ta đã mất ở chỗ này, ài!
Nếu Phạm viện sứ đã biết Tề Ninh tới vì Tô lang thừa, vậy y biết rõ mình tuyệt đối không thể giữ lại tên Tô lang thừa này.
Theo lý mà nói, với thế lực của Cẩm Y Hầu, chơi chết một lang thừa của cục Điển Dược chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay. Hôm nay, vị tiểu Hầu gia này lại tự mình tới xử lý, có thể thấy hắn hết sức coi trọng chuyện này. Nếu mình nói giúp Tô Huệ dù chỉ một câu, sợ rằng viện Thái Y sẽ không còn bình an nữa.
Lúc này, chuyện phải làm là dàn xếp ổn thỏa, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, đuổi một lang thừa để bảo đảm viện Thái Y bình yên vô sự, vụ mua bán này quá thích hợp rồi. Nghe giọng Tề Ninh đã giãn ra, y vội nói:
-Hầu gia đã chịu khổ, người sai là bọn ta, Hầu gia đại nhân đại lượng, xin hãy khoang dung. Nếu Hầu gia đồng ý, hạ quan lập tức đuổi Tô Huệ khỏi Thái Y viện.
Nếu Hầu gia cảm thấy làm vậy vẫn chưa được, hạ quan có thể cho người đi điều tra sổ sách, nếu tên Tô Huệ này có hành vi kiếm lời trung gian, sẽ lập tức đưa y tới bộ Hình!
Tề Ninh nghĩ thầm: xem ra lão già này biết Tô Huệ có hành vi tham ô. Hắn nói nhỏ:
-Phạm viện sứ, nên xử lý thế nào là chuyện của viện Thái Y các ngươi, ta không tiện nhiều lời. Ta nể mặt ngươi, ngươi nói xử lý thế nào thì xử lý thế đó. Có điều, tên Tô Huệ này muốn hại ta, ta sợ nếu y còn trong kinh thành sẽ còn tìm cơ hội hại ta, ngươi xem coi, có thể...!
-Hạ quan đã hiểu.
Phạm viện sứ lập tức nói:
-Hạ quan chẳng những sẽ làm cho người này rời khỏi viện Thái Y, hạ quan còn khiến y cút khỏi kinh thành. Từ nay về sau y sẽ không vào được kinh thành dù chỉ nửa bước.
-Việc này... Ài, đây là việc của Phạm viện sứ.
Tề Ninh ngồi thẳng dậy, chỉnh quần áo một chút rồi nói khẽ: -Phạm viện sứ, thật ra thì hôm nay ta tới là vì có chút chuyện riêng muốn tìm ngươi, có điều...Chuyện này không tiện nói.
Phạm viện sứ nói:
-Hầu gia có gì dặn dò cứ nói, chỉ cần hạ quan có thể làm được, hạ quan sẽ không từ chối.
Y thầm nghĩ trong đầu: tiểu thái tuế đang nhắm vào viện Thái Y, dù là điều kiện gì đi nữa cứ đáp ứng trước, phải mau tiễn vị tiểu thái tuế này đi mới là chuyện quan trọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận