Cẩm Y Xuân Thu

Chương 1010: Khi mỹ nhân vừa tắm xong


Tề Ninh mỉm cười:
- Vậy theo Vi ti thẩm, có người sắp xếp như vậy, là vì cái gì?
- Chuyện này…
Vi Ngự Giang do dự một chút, rốt cuộc không nói tiếp.
- Ngươi sợ nói ra, là khinh nhờn Đạm Đài phu nhân chứ gì?
Tề Ninh nghiêm nghị nói:
- Ngươi không cần kiêng dè, chúng ta đã phụng chỉ điều tra chân tướng vụ án này, vậy thì tất cả mọi người đều có thể được đưa vào danh sách nghi ngờ, chỉ cần là suy đoán hợp lý, cũng không có gì quá đáng.
Vi Ngự Giang chắp tay nói:
- Hầu gia, ty chức nghĩ tới nghĩ lui, khả năng cao nhất là Đạm Đài phu nhân muốn Hầu tổng quản đi khỏi phủ, nhưng vì sao Đạm Đài phu nhân lại làm như vậy, thì ty chức vẫn chưa nghĩ ra lý do.
Tề Ninh gật đầu:
- Vừa rồi ta đã nói, Hầu tổng quản đi đại doanh của thủy quân vào giờ Hợi, đại doanh thủy quân cách phủ đô đốc chỉ hơn hai mươi dặm. Xuất phát từ phủ đô đốc, băng qua phố lớn ngõ nhỏ, sau đó ra khỏi thành, chạy tới đại doanh thủy quân, tối đa sẽ không quá nửa canh giờ.
Cho dù tuổi tác của Hầu tổng quản đã cao, nửa canh giờ cũng đủ.
Vi Ngự Giang nói:
- Tới đại doanh rồi, Hầu tổng quản nhanh chóng gặp được Thẩm Lương Thu, Thẩm Lương Thu lập tức theo Hầu tổng quản trở về thành, cả đi lẫn về, đại khái chừng một canh giờ.
Tề Ninh nói:
- Như vậy, từ lúc phát hiện thi thể của đại đô đốc, cho tới giờ Tý, lúc Thẩm Lương Thu đến gỡ thi thể xuống, đại khái chừng một canh giờ.
Lúc này dường như đã cảm nhận được suy nghĩ của Tề Ninh, Vi Ngự Giang nhìn Tề Ninh. Tề Ninh mỉm cười, hơi nghiêng người tới, thấp giọng nói:
- Vi ti thẩm, trước kia chúng ta từng thảo luận xem, Thẩm Lương Thu có liên quan tới vụ án này hay không, hay nói cách khác, Thẩm Lương Thu có thể là hung thủ hay không, lúc đó ngươi đã nói với ta là không thể, vì Thẩm Lương Thu không có mặt ở hiện trường, ta nhớ không lầm chứ?
- Hầu gia, Hầu tổng quản chạy tới đại doanh, cho dù là tốc độ phi ngựa có chậm một chút, thì cũng là ngựa không dừng vó, sau khi đến nơi, Thẩm Lương Thu đang ở trong quân doanh, vậy…
- Ta hiểu ý của ngươi.
Tề Ninh nói:
- Vi ti thẩm, ngươi ở Hình bộ, quanh năm tiếp xúc đủ loại vụ án, phần lớn hung thủ, đều giỏi sắp bày dấu hiệu giả tạo, dùng để che giấu manh mối gây án. Có một số manh mối trông như rất hữu dụng, thậm chí là kẽ hở do chính hung thủ cố ý để lại, mục đích là muốn dẫn dắt để người điều tra vụ án lạc lối.
Vi Ngự Giang gật đầu nói:
- Hầu gia nói rất đúng, hung thủ gây án cố ý bày bố mê trận giấu đầu hở đuôi, cũng là việc thường xảy ra.
- Ta vừa mới nói, có một số kẽ hở chỉ cần nhìn qua là nhận ra ngay, nhưng hung thủ đã cố ý dùng thủ đoạn để che mắt mọi người, khiến mọi người nhìn thấy dấu hiệu giả tạo, nhưng lại nghĩ lầm là sự thật, đó là một loại thủ đoạn.
Tề Ninh nhìn Vi Ngự Giang, nhẹ giọng nói:
- Làm thế nào để tạo ra dấu hiệu giả dối, trước hết chúng ta không cần nói tỉ mỉ. Ta chỉ hỏi ngươi, mục đích mà Đạm Đài phu nhân để Hầu tổng quản tới đại doanh thủy quân, ngoại trừ muốn Hầu tổng quản rời khỏi, còn có thể có mục đích nào khác không?
- Việc này…
Vi Ngự Giang dừng một chút, mới nói:
- Nếu nói mục đích khác, thì chỉ có thể là kéo dài thời gian thôi.
Tề Ninh cười nói:
- Nói hay lắm. Ta lại hỏi ngươi, nếu như một quân nhân được huấn luyện kỹ càng thuật cưỡi ngựa, xuất phát cùng một lúc với Hầu tổng quản, thì có thể chạy tới đại doanh trước Hầu tổng quản không?
- Rất có thể!
Vi Ngự Giang lập tức trả lời:
- Chẳng những tới đại doanh trước, mà theo ty chức tính toán, thời gian đến nơi, còn sớm hơn Hầu tổng quản rất nhiều.
- Bởi vậy cho nên, cho dù người đó xuất phát chậm hơn Hầu tổng quản một chút, thì cũng vẫn có thể đến đại doanh trước Hầu tổng quản?
Tề Ninh vẫn nhìn Vi Ngự Giang một cách chăm chú.
Vi Ngự Giang gật đầu nói:
- Hầu gia, việc này rất có thể xảy ra.
Đôi mày y hơi nhướng lên, thấp giọng hỏi:
- Hầu gia, chẳng lẽ…ý của ngài là…
Tề Ninh cũng xua tay, nói:
- Đừng gấp, đừng gấp, vẫn còn một mảnh ghép cuối cùng, chỉ cần tìm được mảnh ghép này, thì vụ án này cũng điều tra ra thôi.
Hơi trầm ngâm một lát, hắn mới hỏi:
- Phía phủ đô đốc có người tới không?
Vi Ngự Giang đáp:
- Lúc nãy Thẩm Lương Thu đích thân tới bái kiến Hầu gia, ty chức đã cẩn thận ứng phó rồi.
Chợt nhớ ra, Vi Ngự Giang kêu lên:
- À, Hầu gia, ngày mai đại đô đốc sẽ được an táng.
- Ngay mai?
Tề Ninh nhíu mày:
- Đã xác định rõ chưa?
Vi Ngự Giang nói:
- Ngày hôm qua, phủ đô đốc đã sai người đưa tới thiệp mời, mời Hầu gia tham dự lễ tang của đại đô đốc. Ty chức cũng hỏi rõ, lễ tang của đại đô đốc sẽ không gióng trống khua chiêng. Nghe nói, đợi cho mọi việc ở Đông Hải đều ổn định, kinh thành mới làm lễ truy điệu đại đô đốc!
- Ngày mai cũng đưa tang Đạm Đài phu nhân?
Vi Ngự Giang đáp:
- Đúng vậy. Theo nguyện vọng của Đạm Đài phu nhân, phu nhân sẽ được hải táng cùng với đại đô đốc.
Ngưng lại một chút, nói tiếp:
- Đại đô đốc qua đời, lúc này vẫn chưa thông báo toàn quân. Nghe nói đêm nay, linh cửu của đại đô đốc và phu nhân sẽ được chở tới đại doanh thủy quân, ngày mai mới ra thông cáo toàn quân, cử hành nghi thức hải táng.
Tề Ninh hơi đăm chiêu, một lát mới nói:
- Nếu ngày mai có lễ tang của đại đô đốc, chúng ta cũng phải có sự chuẩn bị. Vi ti thẩm, ngươi nói với mọi người, sáng sớm ngày mai, chúng ta đi tới đại doanh thủy quân tham gia lễ hải táng.
- Nhưng mà, Hầu gia, một khi đại đô đốc và Đạm Đài phu nhân được hải táng xong, vụ án này cũng coi như kết thúc, làm sao điều tra tiếp tục được nữa?
Tề Ninh đứng dậy, vỗ vai Vi Ngự Giang, lại cười nói:
- Tất cả chờ ngày mai sẽ thấy rõ ràng.
Bàn bạc xong với Vi Ngự Giang, Tề Ninh liền rời đi, về thẳng phòng mình. Lúc đẩy cửa ra, hắn phát hiện bên trong cài chốt, liền gõ nhẹ trên cửa, lập tức trong phòng có người lên tiếng:
- Ai đó?
Đó là giọng nói của Điền Tuyết Dung.
Tề Ninh lên tiếng, rất nhanh, cửa phòng được mở ra. Sau khi Tề Ninh vào phòng, Điền Tuyết Dung xoay người gài chốt lại.
Trời đã bắt đầu tối, trong phòng thắp một ngọn đèn, trong không khí phảng phất mùi thơm. Tề Ninh liếc nhìn về phía góc phòng, ở đó có một tấm bình phong, phía sau bình phong đặt một thùng tắm lớn, mùi thơm tỏa ra càng lúc càng nhiều từ phía sau bình phong, tản đi khắp phòng.
- Hầu gia, ta…ta ở đây…có tiện không?
Điền Tuyết Dung theo sau Tề Ninh, đi tới bên bàn, gương mặt ửng đỏ.
Lúc này trên người nàng mặc y phục nam giới rộng thùng thình, mái tóc đen nhánh tuy đã sửa sang sơ qua, nhưng vẫn còn ẩm ướt, rõ ràng là nàng vừa tắm xong.
Gương mặt nàng rất xinh đẹp, làn da lại trắng muốt, khi mặc y phục nam giới vào, da thịt trắng nõn của nàng lại càng nổi bật, nhưng mặc quần áo sẫm màu thế này, cũng khiến vẻ đẹp của nàng càng thêm đoan trang.
Vóc dáng của Điền phu nhân rất nở nang, nhưng không mập, vòng eo của nàng thon nhỏ, cho dù tấm áo choàng bao bọc thân hình mềm mại, nhưng không chỗ nào trên thân hình nàng không lộ rõ cảm giác ngọt ngào, gợi cảm. Chiếc áo lụa mỏng dán sát da thịt nàng, lộ rõ bờ vai tròn trịa, xinh xẻo, mà đường cong của bộ ngực thì luôn đầy ắp và cao ngất.
Nàng mặc rất kín đáo, nhưng vẻ gợi cảm không nằm ở chỗ để lộ da thịt nhiều ít, chất lụa mềm mại khiến cho những đường cong trên thân thể chắc nịch ngực cong, mông nở của nàng càng thêm nổi bật, khiến người khác nhìn mà tim đập dồn dập. Quả thật, nàng đã chứng minh, có nhiều khi, phụ nữ mặc quần áo càng có sức mê hoặc hơn là lúc họ lõa thể.
Trắng da, dài tóc, dung mạo xinh đẹp, cả người nàng tràn đầy vẻ phong tình ý nhị và thành thục. Dưới ngọn đèn dầu, trông nàng như một quả đào chín tới, khiến Tề Ninh chỉ muốn cắn một miếng.
Chỉ có điều, khuôn mặt nàng không giấu được vẻ mệt mỏi.
Mặc dù nàng không phải kim chi ngọc điệp, nhưng từ trước đến nay, cuộc sống của nàng cũng an nhàn sung sướng. Nhiều ngày nay, nàng đã trải qua nhiều khổ cực, đừng nói là một phụ nữ quen sống an nhàn, mà ngay cả nam giới cũng bị kiệt sức. Tề Ninh biết lúc này thể xác và tinh thần của Điền phu nhân giảm sút, bèn dịu dàng nói:
- Không có gì là không tiện cả. Để tránh rắc rối, tạm thời nàng đừng đến hội quán của Đông Hải thương hội.
- Hầu gia nói đúng.
Điền Tuyết Dung ngồi xuống chiếc ghế bên bàn, dưới ngọn đèn dầu, đôi má nàng tươi đẹp như quả đào. Tề Ninh nhìn khuôn mặt nàng, thầm nghĩ, nguyên nhân Điền Tuyết Dung có thể khiến hắn rung động, chưa hẳn là khuôn mặt trái xoan, hoặc là đường cong lồi lõm, tư thái quyến rũ của nàng, mà có lẽ là vẻ nữ tính toát ra trên từng làn da, thớ thịt của nàng. Phải thừa nhận, hương vị nữ nhân toát ta từ toàn thân Điền Tuyết Dung đặc biệt rõ ràng, cũng đặc biệt làm cho người khác rung động.
- Hai ngày này, nàng cứ ở bên này nghỉ ngơi.
Tề Ninh nói:
- Chúng ta vừa mới trở về, có phần gấp gáp, lát nữa ta sẽ sai người đi mua y phục mới cho nàng!
- Không cần đâu, hành…hành lý của ta đều ở chỗ hội quán.
Điền Tuyết Dung vội nói:
- Chỉ cần đi lấy hành lý, không cần mua thêm quần áo và đồ dùng. Hơn nữa, quần áo và đồ dùng mà Hầu gia sai người đi mua, sợ cũng không mặc vừa.
Tề Ninh nhìn lướt qua, Điền Tuyết Dung mặc quần áo của hắn, tuy rộng thùng thình, nhưng chất lụa thượng hạng, mỗi động tác của Điền Tuyết Dung mềm mại lưu loát như nước, không chỉ lộ rõ chất lụa mỏng manh, mà còn có thể nhìn rõ da thịt mượt mà của nàng.
- Cũng được.
Tề Ninh mỉm cười nói:
- Lát nữa ta sai người đi lấy, nhưng phu nhân nói như vậy, là đã đồng ý ở chỗ này? (!)
Điền phu nhân cúi đầu nói:
- Ta chỉ không muốn gây thêm phiền phức cho Hầu gia, nhưng nếu Hầu gia nghĩ ta ở đây, sẽ tránh được nhiều phiền phức, thì ta xin nghe theo Hầu gia.
Tề Ninh cười ha hả:
- Vậy thì rất tốt. Cần vật gì, nàng cứ nói với ta là được, ở đây không thiếu cái gì.
Điền phu nhân khẽ dạ.
Sau khi từ đảo Hải Phương trở về, thật sự là người thiếu phụ xinh đẹp này rất mệt mỏi. Sau khi vào thành, Tề Ninh đưa nàng đi thẳng tới dịch quán, lại sắp xếp để phu nhân tắm rửa trong phòng mình. Đối với một phụ nữ, không có gì bằng được tắm rửa sau một chuyến đi vất vả, mệt nhọc như thế, hơn nữa là lại được tắm nước nóng thì càng rất tuyệt. Đương nhiên, lúc Điền Tuyết Dung tắm rửa, Tề Ninh không ở chung trong phòng, mà tranh thủ đi gặp Vi Ngự Giang. Lúc này, sau một hồi tắm rửa, thay quần áo, cả người Điền Tuyết Dung vô cùng khoan khoái, cải cảm giác khoan khoái này, dường như cả đời nàng chưa từng cảm nhận được vậy.
Bây giờ, nàng chỉ muốn được nằm lên chiếc giường êm ái, ngủ một giấc thật ngon, nhưng Tề Ninh ở đây, nàng cũng không tiện mở miệng. Tề Ninh cũng đã biết suy nghĩ của nàng, liền dịu dàng nói:
- Mấy ngày nay nàng cũng mệt mỏi rồi, không có việc gì khác, trước hết cứ ở đây ngủ một giấc, không phải lo lắng có người tới quấy rối. Viện này không có sự cho phép của ta, bất cứ ai được cũng không dám bước vào.
- Hầu gia để ta nghỉ ở đây, còn ngài thì đi đâu?
Điền Tuyết Dung hỏi, dường như thuận miệng, nhưng trong lòng cũng căng thẳng.
Tề Ninh đưa tay lên gãi gãi má, hơi nhíu mày nói:
- Đây cũng là một vấn đề, thật sự ta còn không biết phải chạy đi đâu đây.
Cố ý liếc nhìn Điền phu nhân, hắn mỉm cười:
- Nhưng cũng không quan trọng, không có chỗ ngủ, thì ta nằm dưới đất ngủ cũng được mà!
Điền phu nhân thầm nghĩ, dịch quán rất nhiều phòng, ngươi đường đường là Cẩm Y hầu, nếu muốn tìm một chỗ ngủ, thì có gì là khó, cần gì phải ngủ dưới đất?

Bạn cần đăng nhập để bình luận