Cẩm Y Xuân Thu

Chương 1212: Trục Nhật Thần Miếu

Tề Ninh ngẩn người, tuy Sâm Ba nói không lưu loát, nhưng Tề Ninh cũng hiểu được.
Nơi này chỉ có người già yếu ở lại, không thấy bóng dáng người trẻ tuổi, hóa ra là họ đã bị điều động đi xây dựng cung điện. Theo lời của Sâm Ba, không những nam giới trẻ tuổi bị điều động làm phu, mà bò ngựa cũng bị trưng thu với số lượng lớn, thậm chí còn có nhiều nữ nhân trẻ tuổi cũng bị điều đi.
Xây dựng cung điện cần bò ngựa làm sức kéo, cũng là điều đương nhiên, nhưng điều động nữ nhân để làm cái gì?
Xây dựng cung điện, đương nhiên là xây cho vua nước Cổ Tượng, Tề Ninh thầm nghĩ, thì ra hiện nay vương quốc Cổ Tượng đang rầm rộ xây dựng.
- Là vua của vương quốc Cổ Tượng muốn xây dựng thêm cung điện?
Tề Ninh hỏi:
- Đã điều động bao nhiêu người?
Sâm Ba nói:
- Phía đông có hai mươi bốn tông, mỗi năm, người trẻ tuổi của mười hai tông đều phải đi xây dựng cung điện, hai năm lại đổi một lần, đã xây nhiều năm rồi, nhưng không phải đại vương muốn xây cung điện, là…là Pháp vương!
- Pháp vương?
Tề Ninh giật mình:
- Là Trục Nhật Pháp Vương?
- Đại quốc sư, Đại pháp vương!
Sâm Ba nói:
- Pháp vương là thần linh trên trời, muốn có cung điện ở nhân gian, Đại Hô Đồ Khắc Đồ bảo chúng ta xây cung điện, chúng ta không thể cãi lời.
Tề Ninh thầm kinh ngạc, nghĩ Trục Nhật Pháp Vương là một trong Ngũ Đại Tông Sư, được tôn là đại quốc sư ở vương quốc Cổ Tượng, cũng không có gì đáng ngạc nhiên, thế nhưng vị đại tông sư này lại muốn xây cung điện cho mình một cách rầm rộ, chuyện này thực sự khó chấp nhận được.
Tề Ninh còn muốn hỏi nhiều hơn, ông già Cổ Tượng nói chuyện với Tây Môn Vô Ngân ở đằng kia, dường như phát hiện bên này có chuyện gì đó không bình thường, liền nhìn về phía này, Sâm Ba thấy vậy liền im bặt không dám nhiều lời.
Tề Ninh không muốn làm ông già Cổ Tượng khó xử, cũng không hỏi gì thêm.
Sâm Ba nói là Đại Hô Đồ Khắc Đồ phụng mệnh Pháp Vương, truyền lệnh xây cung điện, trước kia, từ miệng Triết Bặc Đan Ba, Tề Ninh nghe được, ở vương quốc Cổ Tượng, Trục Nhật Thần Miếu được xây dựng cho Trục Nhật Pháp Vương, nghe nói là nơi hành hương của người Cổ Tượng. Trục Nhật Thần Miếu có bốn Đại Hô Đồ Khắc Đồ, Đại Hô Đồ Khắc Đồ có nghĩa là thánh, Cống Trát Tây là một Đại Hô Đồ Khắc Đồ, địa vị ở vương quốc Cổ Tượng không giống nhau.
Hắn nghĩ, cung điện mà ông già Cổ Tượng nói là Đại Hô Đồ Khắc Đồ truyền lệnh xây dựng, rất có thể là thần miếu.
Chỉ có điều, nếu như thần miếu đã tồn tại, vì sao còn muốn rầm rộ xây dựng thêm? Tu vi võ đạo của Trục Nhật Pháp Vương đã đạt tới mức xuất thần nhập hóa, chẳng lẽ người này còn lưu luyến vinh hoa phú quý của thế gian?
Sau khi Sâm Ba rời khỏi, ông già Cổ Tượng cũng từ biệt Tây Môn Vô Ngân.
Tề Ninh trở lại lều, Hồng Môn Đạo đang xem bản đồ, Tề Ninh tới gần ngồi xuống, rất nhanh sau đó, Tây Môn Vô Ngân bước vào, cũng không nói không rằng, đi thẳng tới chỗ ngồi của mình.
Sau một hồi yên lặng, Tề Ninh hỏi:
- Thần Hầu cũng biết Trục Nhật Pháp Vương đang rầm rộ xây dựng chứ?
- Ngươi nói là mở rộng Trục Nhật Thần Miếu?
Tây Môn Vô Ngân cười xem thường :
- Trục Nhật Pháp Vương từ lâu đã lánh xa thế gian, sao lại lưu ý mấy thứ này? Cái gọi là thần miếu, vốn không phải do Trục Nhật Pháp Vương muốn xây dựng, chỉ là năm xưa Trục Nhật Pháp Vương hỗ trợ vua hiện tại của nước Cổ Tượng lên ngôi, nếu không có Trục Nhật Pháp Vương, vị vua kia cũng không thể ngồi lên ngai vàng!
Ngừng lại một chút, dường như không có hứng thú giải thích nhiều, Tây Môn Vô Ngân khoanh chân nhắm mắt.
- Thì ra vương quốc Cổ Tượng cũng giống như Đông Tề, ngôi vua nằm trong tầm khống chế của đại tông sư.
Tề Ninh than thở.
Tây Môn Vô Ngân cười lạnh nói:
- Những người gọi là “Đại tông sư” vốn không nên tồn tại ở thế gian, họ…hừm, họ không phải là tông sư võ đạo, mà là quái vật rồi!
Tề Ninh nghĩ, võ công của Tây Môn Vô Ngân đã có thể ngang dọc trên giang hồ rồi, hoàn toàn là cao thủ đứng đầu trên giang hồ, thế nhưng phía trên ông ta, lại là Ngũ Đại Tông Sư có địa vị không thể lay chuyển, hẳn là Tây Môn Vô Ngân cũng biết cuộc đời này, mình không có khả năng vượt qua tu vi của bất cứ đại tông sư nào, cho nên trong lòng khó tránh khỏi cảm giác không cam lòng.
- Thần Hầu, Trục Nhật Thần Miếu là do vua Cổ Tượng cho xây dựng để lấy lòng Trục Nhật Pháp Vương?
Hồng Môn Đạo cũng không kìm chế được, lên tiếng hỏi.
Nếu Là chuyện khác, Hồng Môn Đạo thực sự không dám nhiều lời, nhưng đây dù sao cũng liên quan tới đại tông sư trong truyền thuyết ít ai biết tới, hễ ai đã biết tới sự tồn tại của đại tông sư, làm sao không cảm thấy hứng thú đối với chuyện của đại tông sư?
Cũng không mở mắt, Tây Môn Vô Ngân nói:
- Không chỉ xây dựng thần miếu cho Trục Nhật Pháp Vương, hơn nữa hàng năm quốc vương Cổ Tượng còn đích thân tới thần miếu cúng tế, cũng vì lý do này, Trục Nhật Thần Miếu trở thành thánh địa trong lòng tất cả người Cổ Tượng.
- Nói như vậy, thần miếu đang được xây dựng rầm rộ, là do quốc vương Cổ Tượng phân phó?
Tề Ninh hiếu kỳ hỏi.
Tây Môn Vô Ngân lắc đầu nói:
- Sau khi Trục Nhật Thần Miếu được xây dựng xong, đã mời mấy đệ tử của Trục Nhật Pháp Vương cai quản miếu, đó là bốn Đại Hô Đồ Khắc Đồ. Bốn Đại Hô Đồ Khắc Đồ cùng chung tay xử lý sự vụ của thần miếu, trong đó quyền thế của Đại Hô Đồ Khắc Đồ A Tây Đạt Lạp là lớn nhất. Điều này cũng dễ hiểu, A Tây Đạt Lạp là người duy nhất có thể gặp Trục Nhật Pháp Vương, đệ tử thân truyền của Trục Nhật Pháp Vương chỉ có không tới mười người, bốn Đại Hô Đồ Khắc Đồ ở tại Thần Miếu, còn những đệ tử khác cũng đều đảm nhiệm việc quản lý những miếu thờ khác trong vương quốc Cổ Tượng. Bởi vậy mà ở vương quốc Cổ Tượng, Phật tông rất hưng thịnh, mà tất cả các miếu thờ đều nghe lệnh của Trục Nhật Pháp Vương, nói cách khác, chỉ theo sự phân phó của Đại Hô Đồ Khắc Đồ A Tây Đạt Lạp.
- Chỉ có A Tây Đạt Lạp có thể gặp được Trục Nhật Pháp Vương?
Tề Ninh hơi khó hiểu, hỏi:
- Vậy còn những đệ tử khác của ông ta thì sao? Còn ba vị Đại Hô Đồ Khắc Đồ kia cũng không thể gặp mặt ông ta sao?
Tây Môn Vô Ngân không giải thích, chỉ nói:
- Quyền thế của A Tây Đạt Lạp rất lớn, ngay cả vua nước Cổ Tượng cũng rất kiêng dè, đối với người Cổ Tượng, Trục Nhật Pháp Vương là thần, mà A Tây Đạt Lạp, là tiếng nói của thần.
Hừ lạnh một tiếng, ông ta nói tiếp:
- Nếu như A Tây Đạt Lạp bảo quốc vương Cổ Tượng thoái vị, e rằng vua nước Cổ Tượng cũng không dám không tuân theo, bây giờ ngươi đã hiểu rõ quyền thế của Đại Hô Đồ Khắc Đồ rồi chứ?
Hồng Môn Đạo nhíu mày, nói:
- Chỉ là một Hô Đồ Khắc Đồ của Thần Miếu, có thể thao túng ngôi vị của vương quốc Cổ Tượng sao?
- Không phải là Đại Hô Đồ Khắc Đồ có thể chi phối, mà là Trục Nhật Pháp Vương có thể chi phối.
Tây Môn Vô Ngân nói:
- Nhưng ngươi nói như vậy cũng không sai, không ai có thể nhìn thấy Trục Nhật Pháp Vương, mỗi câu nói của Hô Đồ Khắc Đồ nói ra, mọi người Cổ Tượng đều nghĩ là ý tứ của Trục Nhật Pháp Vương.
Cười lạnh một tiếng, ông ta nói:
- Tề Ninh, ngươi vừa nói vương quốc Cổ Tượng cũng giống như Đông Tề, ngôi vị quốc vương đều do đại tông sư khống chế, câu nói này rất có lý. Tuy Quy ước Long Sơn ước định đại tông sư không được can thiệp vào tranh chấp giữa các nước, nhưng có thể nhúng tay vào việc bổn quốc. Đảo chủ Bạch Vân và Trục Nhật Pháp Vương đều là đại quốc sư của bổn quốc, lại cũng khống chế ngôi vị quốc vương, nói cho cùng, đó là vì họ có tu vi võ đạo rất kinh khủng, dùng võ khống chế quốc gia, không phải là quái vật, thì là cái gì?
Tề Ninh khẽ gật đầu, tuy hắn rất phản cảm đối với Tây Môn Vô Ngân, nhưng vẫn tán đồng câu nói của ông ta.
- Thần Hầu, ta nghe nói, tu vi võ đạo của Ngũ Đại Tông Sư vượt quá giới hạn cao nhất của con người.
Tề Ninh nói:
- Ta cảm thấy lời này có chút kỳ lạ.
- Kỳ lạ?
Tây Môn Vô Ngân thản nhiên hỏi:
- Kỳ lạ thế nào?
- Nếu có thể con người có giới hạn, vậy thì họ đột phá như thế nào?
Tề Ninh nói:
- Tu vi võ đạo của một cá nhân đạt tới mức độ cao nhất của cơ thể con người, là có thể hiểu được, nhưng đã có cực hạn, vậy có thể dùng phương pháp gì để đột phá?
Tây Môn Vô Ngân hỏi:
- Đây là ngươi muốn biết, họ trở thành đại tông sư như thế nào, làm thế nào tu luyện đến trình độ võ công khủng bố như vậy?
- Đúng là như vậy.
- Nếu lão phu biết điều đó, thì đã trở thành đại tông sư rồi!
Tây Môn Vô Ngân thản nhiên nói, lập tức nhíu mày, như nói với Tề Ninh, lại như nói với mình:
- Rốt cuộc bọn họ làm thế nào để trở thành đại tông sư?
Tề Ninh thầm nghĩ, đại tông sư không chỉ có tu vi võ đạo kinh khủng, mà còn có điều kinh khủng hơn, đó là bọn họ thanh xuân bất lão.
Trong Ngũ Đại Tông Sư, hắn từng gặp Bạch Vân đảo chủ Mạc Lan Thương và Kiếm Thần Bắc Cung Liên Thành, tuổi thật của hai người này, vượt xa ngoại hình, dung mạo của họ, trước kia nhìn thấy, hắn rất kinh ngạc, không biết đó là do tu luyện võ công mà nên.
Chẳng lẽ đột phá cực hạn của cơ thể con người, đạt được cảnh giới mới của tu vi võ đạo, thì thực sự có thể giữ mãi tuổi thanh xuân?
Mạc Lan Thương và Bắc Cung Liên Thành đều có thuật tu luyện của mình, nhưng hai người đều không già đi, điều này khiến Tề Ninh kinh ngạc. Có nhiều lúc, thậm chí hắn nghĩ, nguyên nhân hai người trở thành đại tông sư, không phải là do tu luyện cùng một loại võ công, mà là đi cùng một con đường đột phá cảnh giới võ đạo.
Trong lều im lặng một lát, Tề Ninh lại hỏi:
- Vậy Thần Miếu kia được xây dựng ở Đại Tuyết Sơn? Lần này Thần Hầu muốn đưa ta tới Thần Miếu ở Đại Tuyết Sơn?
- Không cần phải nói tới “Thần Miếu” nữa.
Tây Môn Vô Ngân khép áo nằm xuống:
- Tuy Thần Miếu được gọi là Trục Nhật Thần Miếu, nhưng Trục Nhật Pháp Vương chưa bao giờ tới đó, có tới Thần Miếu, ngươi cũng không gặp được Trục Nhật Pháp Vương.
- Không gặp được ông ta?
- Hắn ở Đại Tuyết Sơn.
Tây Môn Vô Ngân nói:
- Đến Địa Tuyết Sơn rồi, ngươi có thể gặp, còn Thần Miếu kia…
Ngừng lại một chút, ông ta cười lạnh nói:
- Cho dù có xây dựng to lớn hơn, đẹp đẽ hơn, Trục Nhật Pháp Vương cũng không thấy được.
Câu nói này hết sức kỳ lạ, Tề Ninh có cảm giác trong câu nói của Tây Môn Vô Ngân còn có ý khác, hắn gặng hỏi:
- Trục Nhật Pháp Vương không thấy Thần Miếu? Thần Hầu, chuyện này là ai nói ra?
Tây Môn Vô Ngân không đáp, đưa lưng về phía Tề Ninh, nghiêng người nằm thẳng ra.
Tề Ninh biết, đây là Tây Môn Vô Ngân cố tình phớt lờ, nếu lão già không muốn nói, mình có hỏi trăm ngàn lần, cũng không ăn thua. Hắn không hỏi nữa, cũng vén áo nằm xuống, trong lòng cũng cảm thấy nghi ngờ, thầm nghĩ, nếu Trục Nhật Thần Miếu do đệ tử của Trục Nhật Pháp Vương quản lý hàng ngày, như vậy lẽ ra Trục Nhật Pháp Vương muốn vào thì vào, muốn ra thì ra, sao lại là không thấy?
Mà những câu nói này Tây Môn Vô Ngân rất đáng được chú ý, không phải ông ta nói Trục Nhật Pháp Vương không muốn tới Thần Miếu, mà là không tới, thoạt nghe ý nghĩa tương đương, nhưng ngẫm nghĩ kỹ, ý nghĩa lại rất khác nhau.
Nếu như Trục Nhật Pháp Vương không muốn gặp, vậy có thể nói, Trục Nhật Pháp Vương không muốn bị sự vật thế gian ràng buộc, mặc dù có Thần Miếu, Trục Nhật Pháp Vương cũng không thèm nhìn.
Nhưng nói Pháp Vương không thấy được, lại có ý khác, chẳng khác nào nói Trục Nhật Pháp Vương muốn thấy cũng không thể nhìn thấy.
Trục Nhật Pháp Vương là đại quốc sư của vương quốc Cổ Tượng, ngay cả ngai vàng của vương quốc Cổ Tượng cũng có thể thao túng, mà Trục Nhật Thần Miếu vốn là xây dựng cho Pháp Vương, nếu ông ta muốn đến, thì đến, sao lại là không gặp được?
Trong lúc nhất thời, Tề Ninh cũng không rõ Tây Môn Vô Ngân thuận miệng nói như vậy, hay là ông ta thực sự có thâm ý khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận