Cẩm Y Xuân Thu

Chương 1248: Vô Gian Đạo

Tề Ninh cõng Lê Tây Công đi một mạch xuống Liên Hoa phong.
Nếu là thường ngày, các con đường quan trọng của Triêu Vụ lĩnh đều bố trí phòng vệ, muốn đi qua, không hề dễ dàng. Thế nhưng lần này giáo chủ đại khai sát giới, rất nhiều giáo chúng bỏ trốn, những giáo chúng còn lại cũng đều hoang mang lo sợ, cả Triêu Vụ lĩnh đều lơ là phòng vệ.
Chỉ có điều, dãy Triêu Vụ lĩnh núi non trải dài gần trăm dặm, muốn đi ra ngoài cũng không dễ dàng.
Tề Ninh men theo sơn đạo mà đi, cũng không biết đi được bao lâu, khi tới bên cạnh một khu rừng trúc, hắn phát hiện Lê Tây Công trên lưng mình vẫn không hé răng, hắn kêu một tiếng, Lê Tây Công cũng không đáp lại, khiến hắn rất lo lắng. Nhìn thấy ở cách đó không xa bên cạnh rừng trúc, có một ngôi nhà trúc đơn sơ, cũng không biết có người bên trong hay không, hắn liền cõng Lê Tây Công tới đó. Từ cửa sổ nhìn vào, thấy bên trong không có một bóng người, lúc này hắn mới tới cửa trước, đẩy cửa đi vào.
Đương nhiên hắn hiểu rõ, không thể xóc nảy người đang bị thương quá nặng, nếu không sẽ làm thương thế nặng thêm.
Ngay cả Thất Chuyển Hỗn Nguyên Đan cũng không thể giúp thương thế của Lê Tây Công nhanh chóng hồi phục, cho thấy thương thế của ông ta rất nặng, nếu vội vã rời khỏi Triêu Vụ lĩnh, rất có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Trong nhà có một cái bàn và vài cái ghế, ở một góc có một cái giường đơn sơ, trên đó có cả chăn đệm. Sát tường còn có một cái bếp lò. Trông cách bày biện trong nhà, hẳn là nhà có người ở, nhưng không biết người trong nhà đi đâu rồi. Tề Ninh đặt Lê Tây Công nằm lên giường, đắp chăn lên. Lê Tây Công cũng đã ngủ thiếp đi. Tề Ninh khơi bếp lò lên, một lúc sau, trong nhà mới trở nên ấm áp.
Ngồi bên bếp lò, Tề Ninh suy nghĩ tiếp theo nên làm gì.
Đương nhiên không thể ở lại Triêu Vụ lĩnh này rồi, giáo chủ đã đại khai sát giới, giết người không chớp mắt, ông ta muốn lợi dụng Lạc Vô Ảnh để dẫn dụ Âm Vô Cực tới, nhưng Tề Ninh cũng không biết có thành công hay không.
Nếu Âm Vô Cực thật sự xuất hiện, đương nhiên giáo chủ sẽ không nương tay, nhưng nếu như Âm Vô Cực sợ hãi mà không dám hiện thân, e rằng giáo chủ sẽ lại lạm sát người vô tội ở Triêu Vụ lĩnh.
Chuyện này dường như không ai có thể ngăn chặn. Đây là biên giới phía tây, ngay cả quan phủ cũng không thu thuế vùng này, đương nhiên sẽ không quan tâm tới sự việc xảy ra ở đây. Hơn nữa, việc giết chóc của các môn phái trên giang hồ, quan phủ cũng chưa bao giờ do quan phủ địa phương quản lý, mà đều do Thần Hầu phủ xử lý. Nhưng Tây Môn Vô Ngân đã chết, Thần Hầu phủ bị tổn thất nặng nề, sẽ không quan tâm tới chuyện ở Hắc Liên giáo. Mà cho dù Tây Môn Vô Ngân còn sống, e rằng ông ta cũng không dám xen vào chuyện báo thù của đại tông sư.
Đã vài lần Tề Ninh nhe người khác ví đại tông sư với quái vật, hôm nay hắn thật sự cảm nhận được, một khi đại tông sư làm ác, thì còn đáng sợ hơn quái vật nhiều.
Tề Ninh định chờ Lê Tây Công hơi đỡ một chút, sẽ lập tức đưa ông ta rời khỏi Triêu Vụ lĩnh, tìm một nơi bí ẩn để Lê Tây Công dưỡng thương. Thương thế của Lê Tây Công rất nặng, không dưỡng thương mấy tháng, chưa chắc có thể khôi phục như ban đầu.
Hắn còn nghĩ tới Hàm Dương và Tây Bắc.
Từ Hàm Dương, Tây Môn Vô Ngân cưỡng ép hắn tới Đại Tuyết Sơn, cho tới bây giờ đã hơn một tháng, hiện nay tình hình Hàm Dương như thế nào, đương nhiên Tề Ninh hoàn toàn không biết gì cả.
Mặc dù ở Hàm Dương đã có Đoàn Thương Hải trấn giữ, Đồng Quan cũng có binh lính Sở quốc trú đóng, nhưng quân Sở vừa chiếm được Tây Bắc không lâu, tất cả còn chưa hoàn toàn ổn định, nếu nói Tây Bắc hoàn toàn thần phục Đại Sở, Tề Ninh cũng không tin.
Hon một tháng rồi, hắn không xuất hiện, cho dù Đoàn Thương Hải cố hết sức che giấu, tất nhiên cũng sẽ có người nghi ngờ.
Chủ tướng không xuất hiện, chắc chắn sẽ khiến một số người nảy sinh ý đồ không tốt, điều khiến Tề Ninh lo lắng nhất là, sự mất tích của mình sẽ dẫn tới việc Tây Bắc lại rơi vào cảnh hỗn loạn.
Quân đoàn Tần Hoài của Sở quốc đã bắc thượng lâu rồi, hiện nay rốt cuộc tình hình chiến đấu ra sao, Tề Ninh cũng không có tin tức gì. Theo chiến lược trước đó, lần Bắc Phạt này là giương đông kích tây, tấn công Bắc Hán là giả, mục tiêu thật sự là Tây Bắc và Đông Tề. Phía Tây Bắc, mình đã không phụ sự kỳ vọng của tiểu hoàng đế, thuận lợi chiếm được, thế nhưng Đông Tề đã rơi vào tay quân Sở hay chưa?
Đang suy nghĩ, chợt Tề Ninh nghe bên ngoài có tiếng gõ cửa, hắn hơi giật mình, nhẹ nhàng lướt tới bên cánh cửa trúc, cũng không ra.
Tiếng gõ cửa im bặt. Qua một lát, cửa trúc từ từ bị đẩy ra. Tay phải Tề Ninh co lại, hình thành thủ đao.
Hắn nghĩ đây là chủ nhân của ngôi nhà trúc này trở về. Chủ nhân của ngôi nhà này, đương nhiên là giáo chúng của Hắc Liên giáo, Tề Ninh cũng không muốn làm hại giáo chúng Hắc Liên giáo, chỉ chờ họ tiến vào, sẽ khống chế họ.
Ban đầu cửa trúc từ từ mở ra, nhưng rồi đột nhiên mở tung ra, một bóng người đã tung người vào phòng. Tề Ninh tay mắt lanh lẹ, thấy đối phương mặc trang phục giáo chúng Hắc Liên giáo, lập tức ra tay, thủ đao chém xuống vai người nọ.
Nào ngờ người nọ phản ứng rất nhanh, lập tức xoay người né tránh. Tề Ninh giật mình, thầm nghĩ võ công của giáo chúng Hắc Liên giáo này rất cao. Hắn lập tức đuổi theo, sửa thủ đao thành quyền, đánh tới người nọ, liền nghe người nọ thấp giọng nói:
- Quốc công, xin dừng tay!
Trong lúc lên tiếng, người nọ lại lui về phía sau hai bước, tránh xa Tề Ninh. Tề Ninh nhận ra giọng nói người nọ hơi quen, lại nghe xưng hô là “Quốc công”, nên dừng tay lại. Khi đã cách Tề Ninh ba bước, người kia xoay người lại, chắp tay nói với Tề Ninh:
- Hiên Viên Phá tham kiến quốc công!
Thấy rõ khuôn mặt người kia, Tề Ninh thất kinh. Tuy người kia mặc quần áo giáo chúng Hắc Liên giáo, nhưng khuôn mặt rõ ràng là Cự Môn hiệu úy Hiên Viên Phá của Thần Hầu phủ.
Hiên Viên Phá lộ rõ vẻ cung kính, Tề Ninh lập tức thu tay lại, liếc nhìn phía ngoài cửa. Hiên Viên Phá hiểu ý Tề Ninh, liền lướt tới đóng cửa lại, lúc này mới nói:
- Quốc công yên tâm , phụ cận cũng không có người của Hắc Liên giáo.
Tề Ninh tuyệt đối không ngờ Hiên Viên Phá lại xuất hiện ở chỗ này.
Dưới sự thống lĩnh của Thần Hầu phủ, tám bang mười sáu phái đánh Hắc Liên giáo, sau khi đôi bên bãi binh, người các phái đều quay về, người của Thần Hầu phủ cũng trở lại kinh thành, nhưng chỉ có một mình Hiên Viên Phá ở lại Tây Xuyên.
Mà chuyện Hiên Viên Phá ở lại Tây Xuyên được giữ bí mật, người biết tới cũng không nhiều.
Sau khi Tề Ninh và Tây Môn Chiến Anh kết hôn, lẽ ra với tư cách là đại sư huynh, Hiên Viên Phá phải tham dự hôn lễ, nhưng y không hề xuất hiện. Tề Ninh biết Hiên Viên Phá ở Tây Xuyên, cho nên không thắc mắc, nhưng hắn vẫn hiếu kỳ, rốt cuộc Hiên Viên Phá ở lại Tây Xuyên làm cái gì?
Bất quá chuyện này Tề Ninh cũng không quá để tâm, dù sao có rất nhiều việc phải làm, không thể việc nào cũng truy cứu tỉ mỉ.
Lúc này Hiên Viên Phá đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, hơn nữa là ở địa bàn của Hắc Liên giáo, khiến Tề Ninh kinh ngạc.
Ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn, là chẳng lẽ Thần Hầu phủ vẫn tìm cách tấn công Hắc Liên giáo lần thứ hai?
Nhưng Tây Môn Vô Ngân đã chết, Thần Hầu phủ như rắn mất đầu, mà bang chủ Hướng Bách Ảnh của Cái Bang rơi vào tay Địa Tạng, sống chết chưa rõ. Như vậy, hai nhân vật rất quan trọng đều không thể xuất hiện, Thần Hầu phủ muốn lần thứ hai huy động lực lượng của tám bang mười sáu phái, cũng không hề dễ dàng.
Thậm chí Tề Ninh hoài nghi, nếu như người trên giang hồ biết Tây Môn Vô Ngân đã chết, thì tám bang mười sáu phái có còn nghe theo mệnh lệnh của Thần Hầu phủ?
Cho dù Thần Hầu phủ thực sự có thể một lần nữa tập hợp lực lượng của tám bang mười sáu phái, nhưng hiện nay giáo chủ đã trở về Triêu Vụ lĩnh, tám bang mười sáu phái có tiến đánh, cũng chưa chắc giành được phần thắng.
- Hiên Viên hiệu úy, sao ngươi lại ở chỗ này?
Tề Ninh giơ tay mời Hiên Viên Phá ngồi xuống.
Hiên Viên Phá tỏ ra rất cung kính đối với Tề Ninh, chờ Tề Ninh ngồi xuống trước, y mới ngồi đối diện với hắn, nhẹ giọng nói:
- Sao quốc công lại ở chỗ này? Ty chức nghe nói quốc công thống lĩnh binh mã Tây Xuyên đánh hạ được Hàm Dương, Tây Bắc rồi.
- Hiện nay, quả thật Hàm Dương đã nằm trong tay quân Sở, chỉ có điều…
Tề Ninh ngừng lại một chút, rồi nói:
- Trước tiên ngươi giải thích vì sao ngươi lại ở Triêu Vụ lĩnh? Ta nghe nói, lần trước, sau khi tám bang mười sáu phái rút lui, chỉ một mình ngươi ở lại Tây Xuyên, ta tưởng ngươi có công việc, không ngờ ngươi lại ở Triêu Vụ lĩnh này.
- Quốc công, sau khi mọi người rời đi, ty chức liền lẻn vào Triêu Vụ lĩnh.
Hiên Viên Phá giải thích:
- Ty chức biết thuật dịch dung, tuy không thể so sánh với hai thế gia về dịch dung là Bắc Lương, Nam Chung, nhưng cẩn thận một chút, cũng có thể qua mặt được một số người.
Tề Ninh thầm nghĩ, thì ra lâu nay Hiên Viên Phá vẫn ở Hắc Liên giáo, trình diễn “Vô Gian Đạo” (Tên một bộ phim hình sự xã hội đen nổi tiếng của Hồng Kông, sản xuất năm 2002)
Hắn biết đây đương nhiên không phải là chủ ý của Hiên Viên Phá, mà nhất định là mệnh lệnh của Tây Môn Vô Ngân.
Thế nhưng vì sao Tây Môn Vô Ngân bảo Hiên Viên Phá ẩn núp ở Hắc Liên giáo? Chẳng lẽ tám bang mười sáu phái lần đầu tiên đánh Hắc Liên giáo không thành công, Tây Môn Vô Ngân không cam lòng, cho nên phái Hiên Viên Phá ẩn núp ở đây, chuẩn bị tấn công lần thứ hai?
- Là Thần Hầu phái ngươi ẩn núp ở đây?
Hiên Viên Phá khẽ gật đầu, thấp giọng nói:
- Lúc tám bang mười sáu phái đánh Hắc Liên giáo, giáo chủ Hắc Liên giáo không hề lộ diện. Đó là thời điểm sống còn của Hắc Liên giáo, giáo chủ Hắc Liên giáo vốn không thể làm ngơ, do đó Thần Hầu nghi ngờ nội bộ Hắc Liên giáo có vấn đề.
- Vấn đề?
Hiên Viên Phá nói:
- Thần Hầu nghi ngờ, rất có thể giáo chủ Hắc Liên giáo đã chết, chỉ có thể là như vậy, cho nên Hắc Liên giáo không dám tuyên bố ra ngoài. Thần Hầu nhận thấy chuyện này có vấn đề, cho nên phái ty chức ở lại đây điều tra, thứ nhất là xác định xem giáo chủ Hắc Liên giáo còn sống hay đã chết, thứ hai là, nếu giáo chủ Hắc Liên giáo chưa chết, thì giáo chủ hiện tại của Hắc Liên giáo, có phải là đại tông sư hay không?
Tề Ninh thầm giật mình, nhưng ngoài mặt vẫn bình thản:
- Ý ngươi muốn nói, Thần Hầu nghi ngờ vị giáo chủ hiện tại của Hắc Liên giáo, không phải là giáo chủ thật sự?
Hiên Viên Phá đắp:
- Thần Hầu chỉ nghi ngờ mà thôi, cho nên mới phái ty chức ở lại đây điều tra.
Tề Ninh thầm nghĩ, xem ra sau khi đánh một trận với Âm Vô Cực ở băng trì, Tây Môn Vô Ngân cũng bắt đầu nghi ngờ thân phận của giáo chủ Hắc Liên giáo.
Ngẫm nghĩ kỹ, cũng không phải là không có khả năng, dù sao trước khi giao đấu với Âm Vô Cực, Tây Môn Vô Ngân đã từng giao đấu với Trục Nhật Pháp Vương ở Đại Tuyết Sơn, lần đó có thể nói là không chịu nổi một kích. Lúc ở băng trì, Tây Môn Vô Ngân và Âm Vô Cực lưỡng bại câu thương, hiển nhiên Tây Môn Vô Ngân cảm thấy võ công của Âm Vô Cực quá chênh lệch so với Trục Nhật Pháp Vương, do đó ông ta nảy sinh nghi ngờ đối với thân phận của giáo chủ Hắc Liên giáo.
- Vậy ngươi đã điều tra được gì rồi?
Do dự một chút, rốt cuộc Hiên Viên Phá nói:
- Trước đây mặc dù thuộc hạ điều tra được nhiều tin tức, nhưng không có cách nào hoàn toàn xác định giáo chủ Hắc Liên giáo là giả. Thế nhưng…bây giờ thuộc hạ có thể khẳng định, lúc tám bang mười sáu phái đánh lên Triêu Vụ lĩnh, giáo chủ Hắc Liên giáo không ở Triêu Vụ lĩnh, mà có người trong Hắc Liên giáo giả mạo giáo chủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận