Cẩm Y Xuân Thu

Chương 1476: Làm mối

Hậu viện tiệm dược Điền gia có một căn nhà độc lập, nơi này là phòng thu chi, coi như là nơi vô cùng quan trọng của tiệm dược. Đám tiểu nhị không dám tới gần nơi này, dù là Hứa chưởng quỹ của tiệm dược, cũng sẽ không tùy tiện tới quấy rầy.
Hiện giờ Cố Thanh Hạm đang ở trong phòng thu chi.
Sau khi Điền Tuyết Dung bí mật sắp xếp Cố Thanh Hạm tới Đông Hải. Muốn tìm một chỗ bí ẩn không phải là việc khó, nhưng cuộc sống không tiếp xúc với người khác kia có thể sẽ ép người ta nổi điên. Cố Thanh Hạm cũng nghĩ tới điểm này, vả lại lúc nàng ở Cẩm Y Tề gia, ngày đêm đều có một đống lớn chuyện cần xử lý, nếu như đột nhiên rảnh rỗi, trái lại không thể thích ứng.
Cũng may muốn sắp xếp một công việc giết thời gian cũng không phải việc gì khó đối với Điền Tuyết Dung.
Cố Thanh Hạm am hiểu quản lý tài sản, tiền thu chi tiêu hàng năm của Cẩm Y Tề gia cực kỳ phức tạp, mặc dù có phòng thu chi, nhưng Cố Thanh Hạm đều đích thân kiểm tra đối chiếu, nàng cũng xe nhẹ đường quen đối với quản lý sổ sách.
Quan trọng nhất chính là mặc dù Cố Thanh Hạm là nhân vật quyền lực trong Cẩm Y Tề gia, nhưng ra ngoài Tề gia, người biết nàng có thể nói như lông phượng râu rồng. Lại thêm trước đó nàng đã bàn bạc thân phận mới với Điền Tuyết Dung, cho nên dù đi lại trên đường phố Đông Hải, cũng sẽ không khiến người khác hoài nghi.
Dù sao đang là thời điểm thành Cổ Lận phồn hoa nhất, không có thế gia Đông Hải khống chế, người bên ngoài tới đây mỗi ngày đều gia tăng nhiều.
Thực ra chuyện làm ăn của tiệm dược Điền gia tại Đông Hải chủ yếu là buôn bán mậu dịch, sau đó thiết lập mặt tiền, bán chút dược liệu rải rác, nhưng không thể so sánh được với chuyện làm ăn ở kinh thành, cho nên công việc sổ sách mỗi ngày thực ra cũng không nhiều. Mỗi ngày Cố Thanh Hạm có đủ thời gian xem sách, hoặc đi lại trên phố một chút.
Cuộc sống như vậy dễ chịu hơn nhiều so với một ngày trăm công ngàn việc ở Cẩm Y Tề gia, cũng khiến Cố Thanh Hạm thực sự cảm thấy hài lòng với cuộc sống. Chỉ là bên cạnh không có Tề Ninh, luôn khiến phụ nhân xinh đẹp ngày đêm tưởng niệm.
Khi Điền phu nhân tới phòng thu chi, Cố Thanh Hạm cũng vừa xử lý xong công việc trong tay. Nghe thấy tiếng bước chân, nàng quay đầu nhìn thấy Điền phu nhân, khuôn mặt tươi cười đứng dậy nói:
- Đông gia tới đây lúc nào vậy?
Mặc dù Cố Thanh Hạm rời khỏi Tề gia, nhưng trong lòng Điền phu nhân vẫn kính sợ nàng. Điền phu nhân đóng cửa lại, tiến tới muốn hành lễ. Cố Thanh Hạm vội vươn tay đỡ lấy, cười nói:
- Đừng có như vậy, hiện giờ ta chỉ là một giới bách tính bình dân, không chịu được cấp bậc lễ nghĩa thế này.
Nàng nắm tay Điền phu nhân, đi tới ngồi xuống ghế bên cạnh, lúc này mới nói:
- Đi đường vất vả rồi. Ta nghe nói đầu tháng sau có thể đội thuyền sẽ xuất phát, cũng không còn nhiều thời gian.
Điền phu nhân nói:
- Nhóm dược liệu cuối cùng đã đưa tới rồi, bên này đều đã chuẩn bị ổn thỏa, chứng nhận của Hải Bạc Ti cũng đã ban xuống, ba năm này tiệm dược nơi này sẽ không nhẹ nhàng.
Cố Thanh Hạm gật gầu, muốn nói lại thôi. Điền phu nhân cực kỳ thông minh, sao lại không biết suy nghĩ trong lòng Cố Thanh Hạm, nàng khẽ nói:
- Tam phu nhân, tiểu Công gia rời khỏi kinh thành, đi tới nơi nào cũng không nghe ra được, hẳn là triều đình phái hắn đi làm chuyện khẩn cấp. Lúc ta tới đây, hắn còn chưa về kinh.
Cố Thanh Hạm khẽ thở dài:
- Hiện giờ đang lúc rối loạn, trước kia mỗi lần hắn rời kinh, ta đều không nỡ trong lòng.
- Phu nhân lo lắng cho tiểu Công gia, chắc chắn trong lòng tiểu Công gia cũng lo lắng cho phu nhân.
Điền phu nhân nhỏ giọng nói:
- Chờ khi tiểu Công gia nhàn rỗi, chắc chắn sẽ tới thăm ngài.
Tiêu Thiệu Tông phản loạn, Tề Ninh sắp xếp Cố Thanh Hạm và Điền phu nhân rời khỏi kinh thành. Mấy ngày kia hai người ở cùng với nhau, Cố Thanh Hạm phát hiện tư tình giữa Điền phu nhân và Tề Ninh, Điền phu nhân cũng biết bí mật giữa Tề Ninh và Cố Thanh Hạm.
Cố Thanh Hạm suy nghĩ, mới nhìn Điền phu nhân nhẹ giọng hỏi:
- Về sau tỷ tỷ chuẩn bị làm thế nào?
Cố Thanh Hạm xưng nàng là tỷ tỷ, lập tức khiến Điền phu nhân hơi căng thẳng, cúi đầu xuống, khẽ thở dài:
- Ta… ta có thể làm thế nào? Nuôi dưỡng Phù nhi thành người, chờ gả nàng cho người khác, ta sẽ không còn lo lắng.
- Tỷ tỷ còn trẻ như vậy, cũng không thể cứ cô độc sống nốt quãng đời còn lại như vậy.
Cố Thanh Hạm nắm tay Điền phu nhân:
- Có bao giờ nghĩ tới tái giá chưa?
Điền phu nhân thủ tiết mấy năm, tâm tư đều đặt ở con gái và phương diện làm ăn, mấy năm này quả thực chưa từng nghĩ tới sau này mình sẽ thế nào. Mãi tới khi Tề Ninh xuất hiện, ban đầu Điền phu nhân chỉ muốn mượn uy thế Tề gia hóng mát dưới cây lớn, không nghĩ tới tiểu Công gia lại sinh ra suy nghĩ khác thường với mình.
Dù cho Tề Ninh trêu chọc nhiều lần, Điền phu nhân vẫn cẩn thận giữ vững ranh giới cuối cùng. Mãi cho khi nàng giao bản thân mình cho Tề Ninh tại Đông Hải, nàng cũng chưa từng sinh ra suy nghĩ có thể thực sự ở cùng với Tề Ninh.
Điền phu nhân rất rõ ràng bản thân mình, biết mình chẳng qua chỉ là một người phụ nữ giới thương nghiệp, mà Tề Ninh là tước gia của đế quốc, hai người cách biệt quá xa. Chớ nói chi mình đã từng là vợ người, coi như mình là một khuê nữ hoàng hoa, với xuất thân của mình tuyệt đối cũng không thể đi vào phòng trong của Tề Ninh.
Tề Ninh vẫn luôn chăm sóc nàng, thậm chí không để ý nguy hiểm cứu tính mạng nàng. Cũng chính vì như thế, người phụ nữ xinh đẹp này mới cam tâm tình nguyện giao bản thân mình cho Tề Ninh, thậm chí từng suy nghĩ sau này chỉ cần Tề Ninh muốn, nàng có thể hầu hạ Tề Ninh không để người khác biết.
Thế nhưng biết được bí mật của Cố Thanh Hạm và Tề Ninh, trong lòng nàng lại sinh lòng lui bước.
Tâm tư phụ nữ hay ghen tị, Điền phu nhân không tin sau khi Cố Thanh Hạm ở cùng với Tề Ninh, còn có thể cho phép một người phụ nữ thương nghiệp như mình có tư tình với Tề Ninh. Mặc dù hôm đó bị Cố Thanh Hạm hỏi bí mật, nhưng bắt đầu từ ngày đó, Điền phu nhân quyết định, không thể tiếp tục có bất kỳ tư tình nào với Tề Ninh.
Khi hai người ở chung trong căn nhà nhỏ kia, biết được bí mật của đối phương, lại bởi vì tình thế nguy cấp tại kinh thành, hai người cũng thành thật với nhau.
Nhưng nguy cơ đã qua, cảm thụ trong lòng Điền phu nhân đã khác biệt với mấy ngày đó. Hôm nay nàng nhìn thấy Cố Thanh Hạm, trong lòng lại cố kỵ hơn nhiều.
Giờ phút này nghe Cố Thanh Hạm hỏi thăm, Điền phu nhân sững sờ, gương mặt lập tức ửng đỏ, hơi cúi đầu, lắc đầu nói:
- Không có, đã tới tuổi này rồi, vả lại… !
Nàng ấp úng không nói tiếp.
Cố Thanh Hạm thở dài:
- Vả lại còn có Ninh nhi.
Điền phu nhân ngẩng đầu giải thích:
- Phu nhân, ngài… ngài tuyệt đối đừng hiểu lầm. Ta… từ nay về sau ta sẽ không cùng tước gia… Hắn là tước gia, ta chỉ là dân phụ, về sau tuyệt đối không gây thêm phiền phức cho hai người.
- Thêm phiền?
Cố Thanh Hạm nhỏ giọng nói:
- Tỷ tỷ, nơi này chỉ có hai người chúng ta, có câu ta muốn nói với tỷ, tỷ phải thành thật trả lời.
Điền phu nhân hơi thấp thỏm, nhưng vẫn khẽ gật đầu nói:
- Phu nhân ngài cứ hỏi, biết được… biết được ta chắc chắn sẽ nói chi tiết với ngài.
Cố Thanh Hạm nhỏ giọng nói:
- Tỷ và Ninh nhi, chỉ vì cảm kích hắn chăm sóc tỷ, hay là… trong lòng tỷ cũng thích hắn?
- Ta… !
Điền phu nhân khẽ giật mình, không nghĩ tới Cố Thanh Hạm lại hỏi vấn đề như vậy. Nếu như hai người vẫn ở trong căn nhà gỗ kia, có lẽ Điền phu nhân không cố kỵ nhiều, nhưng giờ phút này nàng lại hơi xấu hổ, không biết nên nói thế nào.
- Tỷ cứ nói thật là được.
Cố Thanh Hạm dịu dàng nói:
- Giống như lúc chúng ta ở chung mấy ngày đó, đừng có cố kỵ.
Điền phu nhân thở dài yếu ớt, nói:
- Phu nhân hỏi thăm, ta… ta không dám giấu diếm. Thực ra ngay từ đầu… ngay từ đầu quen biết tước gia, ta chỉ nghĩ Hầu phủ thế lớn, ta cô nhi quả mẫu, nếu có thể được Hầu phủ chiếu ứng, chắc chắn sẽ không bị người khác bắt nạt tại kinh thành, khi đó tuyệt đối không có bất kỳ tâm tư gì khác.
Cố Thanh Hạm khẽ gật đầu, lại cười nói:
- Đây là chuyện thường tình.
Điền phu nhân cắn môi một cái, mới tiếp tục nói :
- Về sau… về sau ta thấy tước gia có… có chút ý tứ với ta, ta chỉ cho rằng… chỉ cho rằng hắn trêu đùa ta, trong lòng hơi tức giận. Nhưng hắn vẫn luôn chăm sóc ta rất nhiều, giải nguy giúp ta mấy lần, ta cảm kích hắn trong lòng.
Nếu như không phải lúc trước hai người từng có một khoảng thời gian thành thật với nhau, Điền phu nhân tuyệt đối sẽ không nói những lời này.
- Khi đó tỷ còn chưa thích hắn sao?
Điền phu nhân đỏ mặt nói:
- Hắn nói chuyện thú vị, đối… đối với ta rất tốt, khi đó trong lòng ta cảm kích, lại… lại có thiện cảm với hắn.
Nàng do dự một chút, mới tiếp tục nói:
- Về sau chúng ta tới Đông Hải một lần, thương hội Đông Hải làm khó ta, là hắn đứng ra thay ta, cả đời này không có… không có mấy người đối tốt với ta như vậy. Về sau ta bị người khác bắt cóc, hắn không để ý an nguy của bản thân, cứu ta ra. Khi đó… khi đó ta nghĩ cho dù hắn muốn ta làm bất cứ cái gì, ta đều đồng ý đi làm, cho nên… !
Nàng cúi đầu xuống, không dám nói tiếp.
- Cho nên cái gì?
Cố Thanh Hạm cầm tay Điền phu nhân hỏi.
Điền phu nhân lấy dũng khí nói:
- Cho nên bắt đầu từ ngày đó, ta… ta muốn lúc nào cũng có thể nhìn thấy hắn, chỉ nhìn một chút cũng đã vui vẻ. Chỉ là… chỉ là thân phận của ta thấp, không dám… không dám có hi vọng xa vời gì.
Nàng nhìn vào mắt Cố Thanh Hạm nói:
- Phu nhân ngài yên tâm, về sau ta sẽ không nghĩ ngợi lung tung, coi như tước gia tìm tới ta, ta… ta cũng cự tuyệt.
Cố Thanh Hạm cười nói:
- Thực ra có một biện pháp, có thể giải quyết vấn đề này một cách dứt khoát.
- Biện pháp gì?
Cố Thanh Hạm nhỏ giọng nói:
- Tỷ lấy chồng, chuyện này sẽ giải quyết rồi.
- Lấy chồng?
Điền phu nhân chấn động, bỗng nhiên nghĩ tới, chẳng lẽ Cố Thanh Hạm tránh cho sau này mình còn liên quan gì với Tề Ninh, muốn sắp xếp mình lấy chồng, có chồng rồi sau này đương nhiên không thể có dính dáng gì với Tề Ninh.
Nàng hoảng loạn trong lòng, mặc dù cực kỳ kính sợ Cố Thanh Hạm, nhưng vẫn lắc đầu nói:
- Ta… ta không lấy chồng, phu nhân, ta… !
Cố Thanh Hạm cười nói:
- Tỷ đừng vội, người ta giới thiệu cho tỷ, tỷ chưa hẳn sẽ không gả cho hắn. Có người nhờ ta làm mai, muốn thành toàn cuộc hôn nhân này, ngôn từ cầu khẩn, vả lại cực kỳ chân thành tha thiết. Ta suy nghĩ mãi, không tiện từ chối, chỉ có thể đáp ứng, đứng ra làm bà mối này. Vừa vặn hôm nay tỷ tới đây, chuyện này vừa vặn giải quyết hôm nay. Tỷ có đồng ý hay không, chờ sau khi gặp được người kia, rồi đáp chắc chắn.
Lần này Điền phu nhân lại nói hết sức kiên định:
- Phu nhân, chuyện khác ta đều có thể đáp ứng ngài, nhưng chuyện này ta không thể đáp ứng, ta cũng sẽ không gặp người kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận