Cẩm Y Xuân Thu

Chương 1363: Ngân Kiếm

Tề Ninh hiểu rõ tính cách của Xích Đan Mị, nàng đã nói như vậy, thì tuyệt đối sẽ không thay đổi chủ ý.
Xích Đan Mị lựa chọn lưu lại đồng sinh cộng tử với mình, quả thực khiến Tề Ninh thấy cảm động. Đúng lúc này, liền thấy Bạch Thánh Hạo vội vàng đi tới, chắp tay với Xích Đan Mị, lúc này mới nói với Tề Ninh:
- Tước gia, người kia tỉnh lại rồi, hắn muốn gặp ngài.
Tề Ninh biết Bạch Thánh Hạo nói tới ai. Hắn không do dự, vội vàng đi vào trong phòng. Tới trước cửa, thấy Trưởng lão Chu Tước đang chờ trước cửa, Tề Ninh đi qua đẩy cửa bước vào phòng, thấy Đường Nặc đổ chút mồ hôi, áo trên người Hướng Thiên Bi được cởi bỏ, từ ngực tới bụng bị mấy chục cây ngân châm đâm, giống như con nhím.
- Đường cô nương… ?
Đường Nặc ngẩng đầu nói:
- Thương thế của hắn rất nặng, ngũ tạng đã bị hao tổn, đừng nên nói quá nhiều.
Nàng đứng dậy, đi ra ngoài cửa. Đệ tử được sắp xếp giúp đỡ bên cạnh cũng chắp tay với Tề Ninh, đi ra cửa.
Sau khi họ rời cửa, cửa phòng được đóng lại, trong phòng chỉ còn lại Hướng Thiên Bi và Tề Ninh. Tề Ninh nhích tới gần, thấy sắc mặt Hướng Thiên Bi vẫn trắng bệch, hô hấp cực kỳ yếu ớt, chỉ là có chuyển biến tốt đẹp rất rõ ràng so với tình trạng thoi thóp trước đó.
Hướng Thiên Bi trợn tròn mắt, nhìn Tề Ninh. Tề Ninh khẽ nói:
- Chúng ta sẽ dốc sức cứu ngươi.
Hướng Thiên Bi miễn cưỡng nâng một cánh tay lên, một ngón tay chỉ tới ghế. Tề Ninh nhìn chiếc ghế kia đặt áo dài của Hướng Thiên Bi, hắn nhỏ giọng hỏi:
- Ngươi bảo ta cầm quần áo sao?
Hướng Thiên Bi khẽ nhếch miệng nói:
- Túi… túi… !
Tề Ninh không do dự, đi qua cầm quần áo, bên trong có một số đồ linh tinh, ngoại trừ hai chiếc bình sứ nhỏ, quả thực có một chiếc túi xám nhỏ, được chế từ vải thô, miệng túi dùng dây nhỏ buộc lại, sợi dây nhỏ kia đã hơi sờn, vừa nhìn là biết túi nhỏ này đã lâu rồi chưa được mở.
Tề Ninh cầm túi xám trong tay, đi tới bên cạnh Hướng Thiên Bi, nói:
- Là cái này sao?
Hắn đưa chiếc túi kia tới trước mặt Hướng Thiên Bi.
Hướng Thiên Bi nhìn thấy túi, thở phào một hơi, yếu ớt nói:
- Mở ra… !
Y chỉ nói hai chữ, liền ho khan kịch liệt, máu tươi lập tức tràn ra từ khóe miệng. Tề Ninh lấy làm kinh hãi, vội vàng kêu lên:
- Đường cô nương!
Đường Nặc xông vào, cầm một viên thuốc nhét vào miệng Hướng Thiên Bi, lúc này mới nói với Tề Ninh:
- Hắn không thể nói chuyện, còn đang trong nguy hiểm, ngươi đi ra ngoài trước đi.
Nàng lấy tay gỡ một cây ngân châm trên ngược Hướng Thiên Bi xuống, đâm vào huyệt vị khác.
Tề Ninh thấy Hướng Thiên Bi nhắm mắt lại, biết mặc dù Hướng Thiên Bi giết Mạch Ảnh, nhưng thương tích của bản thân thực sự quá nghiêm trọng.
Trong thời gian ngắn căn bản không có khả năng khôi phục lại.
Hắn cất túi xám kia vào ngực, đi ra cửa. Lúc sinh mệnh hấp hối Hướng Thiên Bi còn nghĩ tới chiếc túi này, thứ bên trong chắc chắn không tầm thường. Tề Ninh cũng không muốn để quá nhiều người nhìn thấy thứ này. Cũng không phải hắn không tín nhiệm Cái Bang, chẳng qua không phải vạn bất đắc dĩ, Tề Ninh cũng không muốn Cái Bang cuốn vào quá sâu.
Tuy rằng Cái Bang là bang hội lớn nhất giang hồ, nhưng so với triều đình cuối cùng vẫn rơi vào thế yếu. Nếu như lần này Cái Bang đi theo mình trực tiếp đối địch với Tiêu Thiệu Tông, lỡ như cuối cùng mình thua trong tay Tiêu Thiệu Tông, chắc chắn Tiêu Thiệu Tông sẽ coi Cái Bang là phản nghịch, đến lúc đó Cái Bang cũng sẽ đứng trước tai họa ngập đầu.
Sau khi rời cửa, Trưởng lão Chu Tước và Bạch Thánh Hạo đều ở bên ngoài. Hai người thấy Tề Ninh đi ra, họ liếc nhau, lúc này Trưởng lão Chu Tước mới nói:
- Tước gia, có một số phát hiện.
- Phát hiện?
Thần sắc Trưởng lão Chu Tước ngưng trọng:
- Vừa nhận được báo cáo, bên ngõ hẻm Đèn Lồng xuất hiện bóng người kỳ quái, họ chuẩn bị vụng trộm tới gần, nhưng phát hiện huynh đệ thủ vệ bên kia, thì không tiếp tục đi tới.
- Ngõ Đèn Lồng?
- Ở phía đông.
Trưởng lão Chu Tước nói:
- Cách nơi này chẳng qua ba vốn dặm đường.
Tề Ninh cười lạnh nói:
- Xem ra họ quả thực đã để mắt tới bên này.
Trưởng lão Chu Tước nói:
- Tước gia, họ chưa hẳn xác định tước gia đang ở nơi này, nhưng rất có thể biết tước gia có nguồn gốc với Cái Bang, cho nên muốn phái người lẻn vào tìm hiểu tin tước. Nếu như thực sự xác định tước gia ở nơi này, vậy thì không đơn giản chỉ là tìm hiểu tin tức như vậy.
Tề Ninh khẽ gật đầu, lời này của Trưởng lão Chu Tước không có sai.
Nhiệm vụ Mạch Ảnh dẫn người tập sát mình thất bại, Tiêu Thiệu Tông chắc chắn sẽ nhận được tin tức nhanh chóng. Nếu như gã xác định Tề Ninh đang ở phân đà Quỷ Kim Dương, chắc chắn sẽ không nương tay nhân từ, tránh cho đêm dài lắm mộng. Rất có thể gã sẽ điều động binh mã trực tiếp vây quét phân đà Quỷ Kim Dương. Cho dù thực sự khiến Tề Ninh chạy thoát, nhưng cũng có thể tiêu diệt một cứ điểm của Tề Ninh ở kinh thành.
Cũng chính vì Tiêu Thiệu Tông không thể xác định hành tung của Tề Ninh, cho nên không có hành động thiếu suy nghĩ. Tuy rằng gã có thực lực tiêu diệt phân đà Quỷ Kim Dương, nhưng hậu quả sinh ra bởi điều này cũng không nhỏ, ít nhất kết thù với Cái Bang, lại rất dễ gây ra rối loạn trong kinh thành.
- Hai vị, Tiêu Thiệu Tông đã để mắt tới nơi này, chắc chắn nơi này sẽ không an toàn.
Tề Ninh nói:
- Ta có một chuyện muốn nhờ hai vị.
- Tước gia cứ việc phân phó.
Trưởng lão Chu Tước nghiêm mặt nói:
- Quỷ Kim Dương cũng có năm sáu trăm đệ tử ở kinh thành, trong đó cũng không ít cao thủ. Nếu như nhanh chóng truyền ra tin tức, triệu tập đệ tử gần kinh kỳ tới, trong vòng ba ngày, góp đủ ngàn người cũng không thành vấn đề. Ngoài ra mặc dù không ít ăn mày cũng không phải đệ tử Cái Bang, nhưng họ vẫn luôn nghe theo sự phân phó của Cái Bang, các nơi ở kinh thành, ngoại trừ hoàng cung đều có tai mắt của chúng ta, muốn tìm hiểu tin tức cũng không khó khăn.
Tề Ninh lắc đầu nói:
- Lần này nhận được sự tương trợ của hai vị và rất nhiều huynh đệ, giúp ta cứu được người nhà, tình nghĩa này ta ghi nhớ trong lòng. Chẳng qua tiếp theo không thể cuốn mọi người vào. Mọi người là bang hội giang hồ, nếu quả thực đối địch chính diện với triều đình, dù Tiêu Thiệu Tông có thành hay bại, triều đình chắc chắn sẽ coi mọi người là đại địch, đến lúc đó chắc chắn sẽ mang đến tai họa cho Cái Bang.
Trưởng lão Chu Tước và Bạch Thánh Hạo liếc nhau, đều nhíu mày. Hai người biết Tề Ninh nói không sai. Nếu như lần này Cái Bang thực sự dốc toàn lực đi theo Tề Ninh, như vậy triều đình chắc chắn biết được Cái Bang có khả năng gây họa tại kinh thành. Dưới chân thiên tử, dù là ai ngồi trên ghế rồng, cũng sẽ không dung tha được Cái Bang.
- Tước gia… !
Bạch Thánh Hạo vừa mới mở miệng, Tề Ninh đã ngắt lời:
- Ta còn một chuyện cuối cùng muốn nhờ hai vị.
- Tước gia cứ việc nói.
- Lần này làm phiền các ngươi cứu gia quyến của ta từ Kinh Đô Phủ, chẳng qua các nàng vẫn không thể lưu lại kinh thành.
Tề Ninh nói:
- Chỉ là không biết hai vị có biện pháp đưa các nàng ra khỏi thành, tìm một nơi an toàn tạm thời sắp xếp hay không.
Trưởng lão Chu Tước trầm ngâm một chút mới nói:
- Trong kinh còn chưa nghiêm phong thành, chẳng qua họ biết tước gia ở kinh thành, rất có thể tước gia sẽ đưa người nhà di chuyển ra ngoài, chắc chắn sẽ điều tra rất nghiêm ngặt. Chẳng qua chuyện này đối với Cái Bang mà nói cũng không khó, tước gia cho chúng ta một chút thời gian, chậm nhất trước hoàng hôn ngày mai sẽ có thể đưa các nàng ra khỏi thành. Còn nơi ẩn nấp an toàn, vậy thì càng dế, muốn tìm chỗ bí mật, đây là sở trường của Cái Bang.
Bạch Thánh Hạo cũng nói:
- Tước gia yên tâm, chuyện này giao cho chúng ta.
Gã lại chắp tay nói:
- Tước gia đã quyết định làm như vậy, việc này không nên chậm trễ. Hiện giờ ta sẽ đi sắp xếp, chờ hết thảy làm thỏa đáng, xế chiều ngày mai sẽ có thể xuất phát, trước hoàng hôn sẽ ra khỏi thành.
Tề Ninh chắp tay cảm kích:
- Làm phiền hai vị rồi.
- Tước gia giao chuyện này cho chúng ta, đó là tín nhiệm chúng ta.
Trưởng lão Chu Tước nói:
- Tước gia, trời đã sắp sáng rồi, ngài đi nghỉ ngơi trước một hồi. Bạch Đà chủ, ngươi đi sắp xếp rời khỏi thành!
Bạch Thánh Hạo chắp tay nhanh chóng lui ra. Tề Ninh lại hỏi:
- Vị Điền phu nhân kia sắp xếp ở nơi nào?/
Trưởng lão Chu Tước chỉ bên trái nói:
- Đi qua hành lang này, nơi đó có một căn phòng, Điền phu nhân bị kinh sợ, lúc mang về đã hôn mê, chẳng qua Đường cô nương đã xem qua, cũng không đáng ngại, hẳn là có thể nhanh chóng tỉnh lại, hiện giờ cũng không biết đã tỉnh hay chưa.
Tề Ninh nói:;
- Ta đi qua xem một cái.
Phía cuối hành lang có một căn phòng, cửa phòng đóng chặt, Tề Ninh đẩy nhẹ cửa ra, sau khi vào trong liền tiện tay đóng cửa. Bên trong lại có một gian phòng trong, Tề Ninh đi vào, trông thấy bên trong bài trí đơn giản, một cái giường cũng không nhỏ, giờ phút này Điền Tuyết Dung đang nằm trên giường, quần áo trên người cũng sạch sẽ, không giống đi ra từ trong ngực. Tề Ninh thấy Điền Tuyết Dung chưa tỉnh lại, hắn nhích tới gần, gương mặt thành thục xinh đẹp kia giờ phút này cực kỳ bình tĩnh. Trong lòng hắn biết đám người Xích Đan Mị tiến vào Kinh Đô Phủ cứu người, khó tránh khỏi chém giết với quan sai, có lẽ Điền Tuyết Dung bị kinh sợ lúc chém giết nhau.
Tề Ninh nhớ kỹ lá gan của thiếu phụ xinh đẹp này không nhỏ, ban đầu bị bắt cóc ở Đông Hải, cũng coi như là người trải qua sóng gió, lần này lại bị hù sợ.
Chẳng qua nhìn thấy nàng bình yên vô sự, Tề Ninh coi như nhẹ lòng.
Nguyên nhân Điền gia bị liên lụy đương nhiên là vì mình. Nghĩ tới Điền Tuyết Dung khổ tâm nhiều năm rất có thể bị hủy hoại trong chốc lát, lại xét đến bởi vì liên quan tới mình, Tề Ninh lại cảm thấy hơi tự trách. Ban đầu Điền Tuyết Dung dựa vào mình là vì khiến Điền gia tựa lưng vào cây lớn tiện hóng mát, ai biết lại rơi vào kết quả như thế. Nếu như biết kết quả hôm nay, chỉ sợ lúc trước Điền Tuyết Dung đánh chết cũng không lui tới với Cẩm Y Tề gia.
Hắn không nói không rằng, lấy một chiếc túi to từ trong ngực ra, đi qua ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, cẩn thận mở túi ra, lấy ra một thứ bên trong.
Trong túi cũng không có thứ gì khác, chỉ có thứ này.
Thứ này được chế bằng bạc thuần chất, toàn thân màu bạc, trông giống như một món trang sức nhỏ, lại tạo hình một thanh trường kiếm chẳng qua cả thanh trường kiếm chỉ dài bằng ngón giữa. Hai bên ngân kiếm, từ trên xuống dưới khắc một đường cong, giống như là rắn, nhưng cẩn thận nhìn lại không phải rắn.
Nếu như không phải sinh mệnh hấp hối mà Hướng Thiên Bi còn nhớ tới ngân kiếm này, dù cho Tề Ninh nhìn thấy cũng không cảm thấy có chỗ nào đặc biệt. Nhưng chính bởi vì Hướng Thiên Bi, trong lòng Tề Ninh biết trang sức ngân kiếm này không tầm thường, thế nhưng nhìn toàn bộ từ trên xuống dưới, cũng không đoán ra trong này có huyền cơ gì.
- Chẳng lẽ là một tín vật?
Tề Ninh khẽ động trong lòng.
Nếu như là tín vật, như vậy tác dụng ở nơi nào? Lúc này Hướng Thiên Bi để mình lấy đồ trang sức ngân kiếm ra, y rốt cuộc có mục đích gì?
Tề Ninh hi vọng biết được an nguy của Hoàng đế hiện giờ từ miệng Hướng Thiên Bi. Tiêu Thiệu Tông đã ra tay với y, như vậy Hướng Thiên Bi chắc chắn đã nhận ra thứ gì ở trong cung. Sống chết của Hoàng đế, rất có thể Hướng Thiên Bi sẽ rõ ràng, hiện giờ cũng chỉ có chờ Hướng Thiên Bi khôi phục một chút, mới có thể hỏi thăm, còn trang sức ngân kiếm này, phải chăng có liên quan tới Hoàng đế?

Bạn cần đăng nhập để bình luận